Chương 2207:
“Đúng vậy, nói anh ta là công cụ sinh con có gì sai sao? Anh ta cũng chỉ có chút giá trị đó.
Trịnh Nhã Uyên cũng nói theo.
Dựa vào địa vị của Lý Từ Nhiệm bây giờ, cách Diệp Lâm Quân ngày càng xa.
Chí Nam Yên nhìn thấy Lý Từ Nhiệm lo lắng, không khỏi an ủi: “Chị dâu yên tâm đi, bọn họ không dám làm gì anh ấy đâu.”
Đúng lúc này Hoàng đế Tây Đường và Hoàng Hải Bắc cùng đi vào.
“Từ nay về sau, không ai được sỉ nhục Diệp Lâm Quân nữa!”
Hai người buông lời cảnh cáo.
Bà cụ hoảng sợ lên tiếng: “Anh, miệng anh sao thế?”
Mọi người lúc này mới để ý tới miệng của Hoàng đế Tây Đường bê bết máu, sắc mặt trắng bệch.
Cả Hoàng Hải Bắc cũng bị thương.
Hai người này rõ ràng bị người ta đánh thương.
Đây rốt cuộc là sao? Còn có Diệp Lâm Quân đâu? Sao không thấy anh? Sẽ không phải hai người này bị Diệp Lâm Quân đánh đấy chứ? Nếu đúng, vậy Diệp Lâm Quân chẳng phải là…
Một ý nghĩ đáng sợ khiến cho mọi người đều kinh ngạc, mồ hôi lạnh chảy sũng cả người.
“Môm miệng không sạch sẽ thì bị đánh, sau mọi người nhó giữ mồm giữ miệng.”
htdt lạnh lùng nói.
“Hiểu…
hiểu rồi…”
Mọi người đều thấp thỏm gật đầu.
Không ai dám hỏi rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Buổi yến tiệc cứ như vậy mà kết thúc.
“Các người nói xem rốt cuộc có chuyện gì?” Đám người nghỉ ngờ hỏi.
Lý Ánh Nguyệt khinh bỉ liếc bọn họ, nói: “Cái này thì không rõ lắm, nhất định là do thành Vô Song ra tay cảnh cáo.”
“Đúng vậy, bây giò địa vị của bé Quân ở thành Vô Song quá cao! Diệp Lâm Quân là ba của con bé, thành Vô Song đương nhiên sẽ che chời” “Hiểu rồi, chẳng trách hai người kia đều bị đánh, còn cố ý cảnh cáo tất cả chúng tai” Ngay cả Lý Từ Nhiệm và Chí Nam Yên đều cho là như vậy.
Thành Vô Song quá coi trọng bé Quân.
Trước đó, Diệp Lâm Quân lại nói năng lỗ mãng trước mặt Phó Phong Thu, vậy mà anh ta đều Nói rõ thành Vô Song bao dung anh.
Sao có thể để cho ba của bé Quân bị người khác sỉ nhục được? Sau khi Lý Từ Nhiệm về nhà, cô nói: “Xem đi, thành Vô Song lại giúp anh một lân, anh nên cảm ơn người ta!” “Hả?” Đâu tiên, Diệp Lâm Quân sững sờ.
Ngay sau đó liền hiểu chuyện gì xảy ra.
Bọn họ lại hiểu lầm.
Thôi tùy họ muốn nghĩ sao thì nghĩ.
“Đúng rồi, hai hôm nữa Triệu Nguyệt Nga sẽ về, đến lúc đó em ở thành Vô Song, anh dẫn cô ấy đến, lâu rôi em chưa thấy cô ấy” Lý Từ Nhiệm nhắc nhở.
Lúc nhắc tới Tiêu Thấm, Diệp Lâm Quân cũng có vẻ hoảng hốt.
Đúng là lâu rồi không gặp cô gái này.
Vì thành Vô Song cho hai ngày nghỉ ngơi, cho nên Diệp Lâm Quân liền dẫn bé Quân đi chơi khắp nơi, trải nghiệm cuộc sống của người bình thường.
Lý Từ Nhiệm thì gặp lại bạn bè đã lâu không thăm hỏi.
Còn đặc biệt liên hệ mọi người tới, tụ tập một bữa.
Sau khi nhận được tin nhắn, Diệp Lâm Quân bế bé Quân tham gia họp lớp.