Chương 1201:
Nhưng càng như vậy, Lý Từ Nhiệm càng không thể nhường.
Phải giành được đến hơi thở cuối cùng!
“Thực lực của chúng tôi cô cũng thấy rồi đó?
Gô xác định là muốn giành với chúng tôi sao?”
Quan Liễu Yên cười cười.
“Cô Lý Từ Nhiệm này, chúng tôi đã kiểm tra tài liệu của cô rồi. nếu như cô không nghe theo lời của tập đoàn Vân Đình, thì tập đoàn Thiên Lạc của cô trong mắt chúng tôi, giống như con kiển vậy, không có chút thực.lực canh tranh nào cả: Một người khác cười nhạo nói.
Quan Liễu Yên cong môi cười cợt nói: “Càng huống chỉ tập đoàn Minh Thiên chúng tôi cũng không thèm để vào mắt ấy chứ!”
“Nghe tôi đi, ngoan ngoãn đưa dự án này cho chúng tôi! Có lợi với cô mà! Tranh giành với chúng tôi rất có thể cả mạng sống cũng chẳng còn đó”
Sắc mặt Lý Từ Nhiệm biến đổi: “Cô đang đe dọa tôi à?”
Quan Liễu Yên lộ ra bộ dạng đạo đức giả: “Sao lại có thể đe dọa cô được chứ? Tôi chỉ thấy nể mặt bạn thân, nên cho cô một lời đề nghị thôi mà. Muốn tốt cho cô đó.”
“Bạn thân hả? Tôi không có người bạn thân như cô! Cô hãy thôi đi!”
Lý Từ Nhiệm tức giận nói.
“Haha, vậy thì cô cứ chờ xem! Không chỉ dự án này là của chúng tôi, sau này ngay cả tập đoàn của cô cũng là của chúng tôi luôn!”
Quan Liêu Yên cười lớn nói.
Gần đây xác thực tập đoàn Minh Thiên có kế hoạch chiếm đoạt một số tập đoàn lớn, tập đoàn Vân Đình và tập đoàn Thiên Lạc là một trong số đó.
“Giọng điệu cô lớn thật nhỉ?”
Lúc này, một giọng nói vang lên giữa sân.
Diệp Quân Lâm vào phòng họp.
“Anh! Diệp Quân Lâm!”
Vừa thấy Diệp Quân Lâm đến, Quan Liễu Yên nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt trở nên dữ tợn.
Năm đó sau khi kế hoạch của cô ta bị vạch trần, chính là Diệp Quân Lâm đuổi cô ta ra khỏi thành phốt “Còn muốn mua Thiên Lạc và Minh Cường của tôi à? Năm mơ đi!”
Diệp Quân Lâm cười khẩy nói.
Vừa nghe nói có tập đoàn Minh Thiên tới, anh kiểm tra một chút, hoá ra là sản nghiệp của ba Anh Diệp Minh Thiên.
Anh vội vàng tới.
Không ngờ mọi người đều ở đây.
Cặn bã không biết xấu hổ như Quan Liêu Yên lại ở tập đoàn Minh Thiên.
Vậy có thể thấy tập đoàn Minh Thiên là chỗ thế nào rồi.
“Thiên Lạc và Minh Cường của cậu? Ha ha ha..”
Quan Liễu Yên đột nhiên cười lớn.