Chương 1228:
Giọng nói lạnh như băng của Diệp Thần vang lên trong điện thoại. Ông Vân hít một hơi thật sâu Tồi nói: “Giết sạch hết tất cả sao?”
“Cậu Diệp Thần à, năm đó trong đám người ở Hải Phòng biết những chuyện này không phải là ít, nếu không tăng lên thêm thì cũng phải mấy ngàn người.”
“Giết hết tất cả sao?”
Ông Vân nghẹn lại, vừa nói vừa nuốt nước bọt. “Giết hết! Tất cả đều sẽ bị giết! Bất cứ tin tức gì cũng không thể bị truyền ra ngoài! Đám người Hải Phòng này đúng là không thể tin cậy nổi!”
Diệp Thần ra lệnh một cách tàn ác! So với cha và ông nội của anh ta, Diệp Thần quả thật là tàn nhẫn và hung ác hon rất nhiều! Nhưng đây là một chuyện đại sự vô cùng quan trọng.
Ông Vân chắc chắn rằng, tương lai sau này Diệp Thần sẽ mạnh hơn Diệp Minh Thiên rất nhiều. “Cậu Thần biết rõ mà chúng ta chỉ có thời gian một đêm! Ngày mai Diệp Quân Lâm sẽ trở về!”
Ông Vân nói. “Đúng vậy, bằng tất cả mọi giá phải giết chết hai mẹ con hoang này!”
“Tôi nhớ răng nhà họ Diệp có nuôi rất nhiều cao thủ khắp nơi ở phía nam? Tôi cho ông quyền hạn để điều đông bọn họ!”
Diệp Thần nói. “Tôi hiểu rồi!
Lúc nửa đêm. Bên cạnh ông Vân đã tụ tập hơn hai trăm cao thủ.
Bọn họ đều là được nhà họ Diệp nuôi dưỡng và giữ bí mật ở nhiều nơi khác nhau ở phía nam.
Không chi là sức mạnh đáng sợ của dòng họ đứng đầu mà còn là sức mạnh của khắp Lạc Việt. Chỉ cần là một ngày tình huông ngoài ý muốn, là ngay lập tức có thể triệu tập bọn họ đến. “Giết!”
Ông Vân ra lệnh. “Chú ý, trước đêm nay các anh không được để bất cứ ai sống sót! Đều phải chết hết! Đây là kết cục của việc chống lại nhà họ Diệp!” Trong mắt ông Vân lóe hiện lên sự máu me đầy sát khí.
Những cao thủ vội vàng chuẩn bị xuất phát, đêm nay sẽ tàn sát hết đám người ở Hải Phòng những người mà biết được thông tin ấy. Đây chính là uy danh của nhà họ Diệp! Dám làm trái lại nhà họ Diệp thì chính là tự mình đi tìm cái chết.
Trong trang viên Bảo Đức Danh.
Chí Oánh đang ở trong với gia đình đã rất lâu.
Diệp Quân Lâm đừng ở bên ngoài hút thuốc.
Lúc này người ở chiến khu phía tây là Tân Uyên gọi điện thoại tới từ chiến khu Tây cảnh.
“Đại ca à, tôi có có thể đến dự đám cưới của anh không! Nhiệm vụ của tôi có thể kết thúc sớm!”
Tân Uyên phấn khích nói.
“Được, tôi sẽ chờ anh!”
Nếu như Tân Uyên có thể tới chứng kiến hôn lễ của anh thì không có gì tuyệt vời hơn.
“Đến lúc đó, tôi cùng với Lão Ngụy ở Cảnh Bắc, Lão Tiêu ở Cảnh Nam, Lão Sở ở Cảnh Đông cùng nhau tới, ít nhất chúng ta cũng có chín chiến khu lớn đến đúng không? Đây chẳng phải là ngày trọng đại nhất của anh hay sao?”
“Vứt bỏ hết thân phận của chúng ta, anh là Đại ca của chúng tôi, là sư phụ của chúng tôi.
Chúng tôi không tham gia đám cưới của anh đúng là không phải đạo lý chút nào!” Tân Uyên phấn khích nói.
Đến lúc đó anh ta muốn tổng chỉ huy của chín vùng chiến khu lớn nhất cùng đi tham gia hôn lễ của Diệp Quân Lâm.
Họ muốn cùng nhau chứng kiến khoảnh khắc đặc biệt nhất, rạng rỡ nhất cuộc đời của Anh Diệp!
“Được, tôi đã chuẩn bị đủ rượu cho mọi người rồi!”
Diệp Quân Lâm lại càng mong đợi cho đến hôn lễ hơn.