Chương 2188:
Tất cả các nguồn lực có thể nâng cao hiệu quả chiến đấu đều năm trong mục tiêu của họ.
Đặc biệt là một số vũ khí mạnh, thứ mà bọn họ ngấp nghé từ lâu.
Một nơi nào đó trong một trang viên ở nước Chiếu Ưng.
“Jefferson, anh thực sự muốn đến Lạc Việt?”
Mấy người nhìn người đàn ông tóc bạc hỏi.
Điều khiến cho ñ8ươi ta kinh ngạc chính là cả người của người đàn ông tóc bạc này đều là máy móc chế tạo.
Cánh tay robot, chân robot.và thậm chí cả cánh của máy bay…
Điều cốt yếu không phải là phủ một lớp máy móc, mà là hợp nhất máu thịt và máy móc.
Ngay cả trái tim và nhiều khí quan khác của anh ấy cũng là máy móc.
Anh ta chính là mang dáng vẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ.
Nhưng điều này khiến anh ta trở nên siêu mạnh mẽ…
Khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông tóc bạc đầy hưng phấn, cười nó ¡ phát hiện ra có một cục thiên thạch ở bảo tàng tại Giang Bắc của Lạc Việt, là vật thích hợp nhất để nâng cấp thân thể của tôi! Nếu tôi lấy được nó, sức mạnh của tôi sẽ tăng ít nhất hai lần! “
“Nhưng chủ nhân cố ý dặn dò bây giờ không được quấy phá Lạc Việt, để tránh đánh rắn động cỏi”
“Huống chỉ ngài đây là đi trộm đồ, rất nguy hiếm.
Bên cạnh có người khuyên nói.
.Jefferson giận dữ nói: “Phì! Ăn trộm cái gì vậy? Tôi là đi lấy đồ được không?”
“Sớm muộn gì Lạc Việt cũng là của chúng ta!
Chẳng qua tôi tới lấy đồ sớm một chút thôi, sao có thể nói là ăn trộm?”
“Đúng vậy, Lạc Việt sẽ nhanh chóng bị chia cắt, khi đó đất đai, tiền bạc, tài nguyên và phụ nữ của Lạc Việt thuộc về chúng ta!”
“Chúng ta thích làm gì thì làm đó, ha ha…”
Mọi người cười phá lên.
Ngay sau đó, .Jefferson lên đường đến Lạc Việt.
Không bao lâu sau, trong trang viên, người đàn ông mặc áo khoác xây dựng đại quân liên minh liền đi tới.
“Cái gì? Em trai của tôi đến Lạc Việt?”
Hóa ra người máy .Jefferson là em trai của người đàn ông mặc/áo gió.
“Ai cho nó đi? Bảo nó mau trở về đi! Sẽ gặp nguy hiểm đấy!”
Người đàn ông mặc áo khoác hét lên.
“Chủ nhân, ngài .Jefferson đã rời đi rất lâu rồi, không ai dám ngăn cản quyết định của ngài ấy!”
Đám người quỳ trên mặt đất, cả người run lên.
Người mặc áo gió thở dài nói: “Làm bậy rồi!
Nói đến Lạc Việt, không nói tới việc đánh rắn động cỏ, còn có thể nguy hiểm!”
“Vậy thì chủ nhân phải làm gì bây giờ? Có lẽ ngài ấy cũng đã đến Lạc Việt rồi!”
“Hay là chúng ta phái cao thủ đến đón ngài ấy về?”
Người mặc áo gió lập tức lắc đầu: “Không được! Một khi chúng ta động thủ, Lạc Việt nhất định sẽ cảnh giác cao độ, kế hoạch của quân đội liên minh chúng ta sẽ tạn thành bọt nước!”
“Chỉ.eó thể cầu nguyện rằng nó sẽ trở về an toàn!”
“Nếu như nó bị bắt còn tốt, đến lúc đó lấy danh nước Chiến Ưng tạo áp lực, bảo Lạc Việt thả là được!”