“Vậy làm gì?”
“Tôi ở đây để quyết định dự án đầu tư.”
“Hahaha…”
Một câu của Diệp Quân Lâm liền khiến mọi người cười vang.
“Cái gì? Anh muốn nói anh đứng đầu hội nghị đầu tư?”
Chí Duy cười mỉa mai nói.
“Này, mỗi ngày anh đổi một thân phận à?”
Chí Tiềm Long bất lực lắc đầu.
Hai ngày trước, anh ta nói mình là chiến thần Côn Luân Hôm này lại nói mình là tổng phụ trách.
Hành vi này, theo quan điểm của Chí Tiềm Long, là ngu ngốc.
Muốn tìm kiếm cảm giác tồn tại trước mặt nhà họ Chí không cần phải vậy.
Anh phải đưa ra tài năng chân chính.
Ví dụ như anh có giá trị bản thân lên đến hàng chục tỷ, nhà họ Chí sẽ chấp nhận anh.
Hoặc bạn khiêng trên vai một sao, là thiếu tướng, nhà họ Chí sẽ tôn thờ anh.
Đáng tiếc Diệp Quân Lâm chỉ là một tên côn đồ.
Diệp Quân Lâm lạnh lùng liếc mắt nhìn đám người nhà họ Chí, nói: “Các người về đi, đại hội đầu tư không có quan hệ gì với các người.”
Ngay khi những lời này nói ra, đám người Chí Tiềm Long đều sửng sốt.
Có ý tứ gì?
Đại hội đầu tư không liên quan đến bọn họ?
Nực cười.
Nhà họ Chí tới Kim Lăng tham gia đại hội đầu tư coi như là nể mặt.
Họ sẽ không nhận được dự án?
Không thể nào!
Nếu họ không lấy được thì không ai có thể lấy được.
Thậm chí có thể nói nhà Chí kiểm soát mọi thứ.
“Không thể, ai sẽ không cho nhà họ Chí thể điện?”
Chí Tiềm Long đương nhiên không tin.
“Ha ha, vậy các người tự giải quyết cho tốt, đến lúc bị đuổi ra thì đừng nói là tôi không nhắc nhỏ.”
Diệp Quân Lâm để lại một câu rồi đi vào Trung tâm Triển lãm và Hội nghị.
“Ha ha, chúng ta vào, tôi thật muốn xem hôm nay ai muốn đuổi nhà họ Chí?”
Chí Tiềm Long dẫn một đoàn người nghênh ngang đi vào Trung tâm Triển lãm và Hội nghị.
Sau khi đi vào hội trường, nhà họ Chí đi thẳng tới hàng ghế đầu tiên.