Chương 1679:
Trấn Thiên Điện tới Lạc Việt, vừa may đúng ý muốn của anh ta.
Lúc này, Diệp Lâm Quân đưa người đi tới nghĩa trang Thanh Sơn của thành phố Bắc An.
Ngay lúc vừa định đi vào thì có người chặn lại.
“Xin lỗi! Tro cốt của những người phản bội tuyệt đối không thể đưa vào nghĩa trang Thanh Sơn, bọn họ là nỗi sỉ nhục!”
Nhân viên làm việc bảo vệ nghĩa trang Thanh Sơn có giọng nói rất khách sáo.
Nhưng từ ngữ vô cùng sắc bén!
Nói thẳng mặt đám người Diệp Lâm Quân là những kẻ phản bội!
Những chuyện này đều là do nhà họ Diệp ở Kinh Thành sắp xếp!
Bọn họ đã sử dụng hết tất cả những gì đã có, tung tin đám người Diệp Lâm Quân là kẻ phản bội.
) Bây giờ mọi người ai ai cũng coi hơn ba trăm người này là kẻ phản bội!
Không những vậy, ngay cả người nhà bọn họ cũng bị mang tiếng lây.
Ví dụ như Thiên phủ hoàng tộc họ Diệp bị Diệp Minh Thiên kìm chế, hoàn cảnh rất khó khắn.
Căn bản là Diệp Minh Thiên không quan tâm và cũng không có tình người, cũng chỉ vì Diệp Trung Lâm tiễn Diệp Lâm Quân một đoạn đường mà đã khiến thiên phủ họ Diệp sụp đổ.
Còn những người khác cũng bị Diệp Minh Thiên áp chế.
Hôm nay nghe được chuyện đám người Diệp Lâm Quân đưa tro cốt về Lạc Việt, ngay lập tức Diệp Minh Thiên đã dùng mưu kế.
“Ai là kẻ phản bội?”
Giọng nói Diệp Lâm Quân trầm thấp, ánh mắt lạnh như băng nhìn mấy người đang chặn trước mặt kia.
“Anh cứ đi hỏi đại một vài người Lạc Việt xem có người nào không biết, những người này là kẻ phản bội?”
“Vì những tên phản bội này đi tiễn chiến thần Côn Luân, những người này lại may mắn thoát mạng! Đáng hận đời, tất cả chết hết đi!
“Một đống kẻ phản bội chết lưu lạc ở bên ngoài mà muốn chôn ở đất nghĩa trang Lạc Việt?
Nằm mơ đi! Đi mà tìm mỗi bãi nghĩa địa mà lấp tạm đống tro cốt này!”
Một đám nhân viên cười nhạo báng nói.
Thấy Diệp Lâm Quân và mấy người theo anh vân còn đứng đó, bọn họ tức giận nói: “Nhanh cút đi chỗ khác! Đất Lạc Việt không có nghĩa trang nào muốn thu nhận tro cốt những tên phản bội này!”
“Hôm nay, tôi chắc chắn sẽ vào nghĩa trang này, xây bia mộ, hoàn thành lễ tang!”
Trong mắt Diệp Lâm Quân lóe lên từng tia sáng.
Lần này, Diệp Lâm Quân đã hạ tuyết tâm.
Sẽ không kiêng ky bất kì những thứ gì.
Người nào đứng ra ngăn cản đều sẽ có hết cục là chết!
“Ai dám lớn tiếng thế? Giọng ai lớn vậy?”
Cùng một lúc, giọng nói này vang lên, trong sân nghĩa trang xuất hiện khoảng hơn một trăm người có võ thuật cao siêu.
Trong đó còn có không ít người thuộc cao thủ cấp thần.
Một người khá trẻ tuổi là người đứng đầu.
Tên là Diệp Tư Mãnh.