Mục lục
Truyện: Bà xã giả vờ yếu đuối (full) - Diệp Mộc Châu - Hoắc Ngạn Lâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Mộc Châu nhanh chóng hôn lên môi anh một cái, nếm được mùi vị của khoai tây chiên đúng như ý nguyện. 

Sau đó cô ngồi phịch xuống ghế phụ, vẫn chưa hồi phục lại tinh thần sau cơn khiếp sợ. 

Hoắc Việt Bách lại có thể thích được người khác gọi là "anh Việt Bách". 

Lẳng lơ như vậy sao... 

Nửa tiếng sau, chiếc xe dừng lại trước cửa Thuỷ Nguyệt Vân Sơn. 

Diệp Mộc Châu đang định xuống xe, bỗng nhiên nghe thấy một giọng nữ trong trẻo vang lên từ biệt thự. 

"Anh Việt Bách, em và dì đến thăm anh" Diệp Mộc Châu: ".." 

Hừ, Hoắc Việt Bách rất muốn con gái ở khắp nơi gọi anh là anh Việt Bách nhỉ? 

(Ps: Đương nhiên ngài Cửu chỉ cần một mình Mộc Châu gọi anh là anh Việt Bách, những người phụ nữ khác không được gọi như vậy!) 

Thủy Nguyệt Vân Sơn! 

Giản Ngưng Tuyết chạy ra khỏi biệt thự, theo sau là một người phụ nữ đứng tuổi. 

Giản Ngưng Tuyết chạy đến muốn nắm lấy tay Hoắc Việt Bách, nhưng dường như đã bị dọa khi nhìn thấy Diệp Mộc Châu, liên tục lùi về sau mấy bước, vẻ mặt mang theo chút sợ hãi, run rẩy nói: "Diệp, cô Diệp". 

Diệp Mộc Châu nheo mắt lại, cô ta làm ra dáng vẻ đó cho ai xem? 

Ánh mắt của người phụ nữ đứng tuổi phía sau, nhìn chằm chằm Diệp Mộc Châu với vẻ dữ tợn! 

Ồ... Hóa ra là làm cho người phụ nữ này xem. 

Nhìn vẻ mặt giận mà không dám nói gì của chú Chương, cộng thêm việc người phụ nữ này có thể tự do ra vào biệt thự Thủy Nguyệt. 

Khả năng chỉ có thể là một người - mẹ ruột của Hoắc Việt Bách, bà Hoắc. 

Bà Hoắc choàng một lớp lông trên tay, vừa quý phái vừa không làm mất đi vẻ thanh tao, trang sức, quần áo, giày dép khắp người đã nói lên rằng, bà ta là một người tinh tế và xa xỉ tới mức nào. 

Giản Ngưng Tuyết mặc một chiếc váy nạm đá quý trên đai thắt eo, mái tóc cũng được chải chuốt một cách rất tinh tế. 

Chỉ có Diệp Mộc Châu, mặc bộ đồ đồng phục đơn giản của trường đại học Thanh Kiều, người bọn họ đều thấy khinh 

bỉ dáng vẻ này của cô vô cùng. 

Bà Hoắc lạnh lùng quan sát Diệp Mộc Châu một lượt, rồi cười lạnh nói: "Cô là Diệp Mộc Châu" 

Giọng điệu khinh thường, hoàn toàn không chừa chút mặt mũi cho Diệp Mộc Châu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK