Những năm nay đều sống như vậy, còn với Diệp Mộc Châu... Tạ Lâm muốn cướp cô đi thì cũng phải xem mình có cái số này hay không.
Diệp Mộc Châu mím môi và tìm anh Ba: “Em muốn tìm tất cả thông tin của nhà họ Tạ.”
Cùng lúc đó, ở tập đoàn Diệp Thị.
Cả một Diệp Thị trên dưới đều tràn đầy vẻ buồn rầu, tất cả mọi người trong phòng họp đều đang than ngắn thở dài.
“Tổng giám đốc Diệp, bên phía Quốc Tế Hoắc Bình đã nói, chỉ cần có Khánh Thy ở trong công ty một ngày thì họ sẽ không bao giờ có thể bỏ vốn vào Diệp Thị..”
Một người lâu năm của tập đoàn Diệp Thị tận tình khuyên bảo rằng: “Cô Khánh Thy hiện vẫn còn nhỏ tuổi, không nhất thiết phải vào công ty, nếu không, khi nhà họ Hoắc đè ép xuống thì chúng ta không thể cầm cự được mấy ngày đầu”
Diệp Khánh Thy và Dương Thanh Nguyệt ngồi ở một bên, sắc mặt khó coi đến mức dường như có thể nhỏ ra giọt mực.
Diệp Gia Trường từ lâu đã định giao Diệp Thị cho Diệp Khánh Thy, để Diệp Khánh Thy làm người thừa kế.
Vì vậy ông ta cần phải chuyển cổ phần cho cô ta càng sớm càng tốt, không ngờ rằng chuyện của Chu Chính Hà lại bại lộ, lại có người tung tin rằng do Diệp Khánh Thy xúi giục Chu Chính Hà đi gây rắc rối cho Diệp Mộc Châu, và còn có cả ghi âm.
Cộng thêm việc Diệp Khánh Thy là một ngôi sao, trên Internet lập tức bùng nổ!
Hầu như từng lớp từng lớp người đang chỉ trích cô ta là con người không tốt lành gì cả, đối xử không tốt với người chị, cố tình chụp cái mũ dối trá lên trên đầu người chị.
Một vị cổ động hoà nhã nói: “Tổng giám đốc Diệp, Khánh Thy đã đắc tội với Quốc Tế Hoắc Bình, ông chủ đó không đá nhà họ Diệp đi đã là tốt rồi, bây giờ cho dù ngài muốn giao cổ phần cho Khánh Thy thì cũng phải xem sắc mặt của Quốc Tế Hoắc Bính”
Diệp Khánh Thy nước mắt rơi lã chã: “Tôi không có nhắm vào chị, tôi chỉ là muốn tốt cho chị ấy thôi, ai mà ngờ được chị ấy lại tung đoạn ghi âm đó lên mạng chứ, chị ấy hoàn toàn là muốn hại chết nhà họ Diệp chúng ta, hu.”
“Các ông trách con gái của tôi để làm gì? Các ông là một đám đồ vô dụng, nhà họ Diệp chúng tôi nuôi các ông có ích lợi gì? Bây giờ vẫn còn ở đây nói thay cho con khốn Diệp Mộc Châu đó!”
Dương Thanh Nguyệt đã không nhịn được từ lâu rồi, cái đám già này lại muốn con gái của bà ta rút khỏi hội đồng quản trị, Dương Thanh Nguyệt chửi ầm lên: “Không phải chỉ là đắc tội với Diệp Mộc Châu thôi sao, Quốc Tế Hoắc Bính mới sẽ không làm khó chúng ta chỉ vì một con điểm nhỏ mà các người lại muốn đuổi Khánh Thy đi, nhẫn tâm thật đấy.”
Sắc mặt của các cổ đông rất khó coi, có một người trong số đó trực tiếp ném vỡ ly.
“Dương Thanh Nguyệt, Diệp Khánh Thy! Diệp Mộc Châu sở hữu 70% cổ phần, cô ấy nhắm vào nhà họ Diệp thì có ích lợi gì chứ? Hai người tự làm sai mà còn đổ tội lên đầu cô cả, là tình nhân bên ngoài đắc thế thì câm miệng cho tôi!”