Bạch Anh đều rất khó coi.
Bốp, bốp, bốp.
Hoắc Việt Bách chậm rãi vỗ tay: "Đây chính là điều mà cô Bạch nói sao? Vợ tôi đánh cô? Cố ý hại cô?"
Mồ hôi lạnh trên trán của Bạch Anh tuôn ra, cô ta hoảng hốt, nước mắt rơi xuống: "Em, em không... Em không cố ý, anh Việt Bách, em chỉ là té đập đầu, nhất thời không nhớ rõ là mình tự ngã hay là bị cô Diệp đẩy, em... Em không cố ý đổ tội cho cô Diệp đâu."
Hoắc Việt Bách bình tĩnh lấy ra một tờ báo cáo kiểm tra: "Cô chỉ bị thương nhẹ ngoài da, ngay cả băng bó cũng không cần thiết, vết thương nhỏ ấy cũng không đến nỗi khiến cô mất trí nhớ tạm thời. Bạch Anh, tôi không thích người hay diễn trò."
Bạch Anh là người thông minh, cô ta biết trước khi Hoắc Việt Bách đến nhất định đã xem video rồi, bây giờ cô ta cũng không giả vờ được nữa.
Cô ta chỉ có thể nghiến răng, nước mắt rơi như mưa: "Việt Bách, là do em quá yêu anh nên mới nghĩ ra cách này. Em thật sự cảm thấy cô Diệp không xứng với anh, Việt Bách, em... Em không cố ý đâu..."
Vẻ mặt bà Hoắc rất khó coi, vừa giận Bạch Anh lừa bà ta, vừa giận Hoắc Việt Bách có chút chuyện cỏn con này mà cũng tính toán!
Chẳng qua chỉ là nhốt Diệp Mộc Châu vào trong phòng tối thôi mà, Hoắc Việt Bách cứ làm như xảy ra chuyện gì lớn lắm không bằng!
Bà Bạch thấy sự việc đã phát triển lệch hướng nên lập tức ra vẻ người bề trên: "Việt Bách, Bạch Anh cũng chỉ vì quan tâm quả hóa loạn, con bé không cố ý đổ oan cho cô Diệp đâu. Cậu xem mọi người đều là người một nhà, cô Diệp cũng không sao, chi bằng cứ vậy đi, làm lớn chuyện cũng khó coi lắm."
"Cứ như vậy đi?" Hoắc Việt Bách khẽ nhắc lại câu này, trong lúc tất cả mọi người nín thở chờ đợi thì anh chậm rãi gật đầu.
"Cũng không phải không thể
Bạch Anh lập tức vui mừng.
Cô ta biết ngay mà, Việt Bách sẽ không làm tổn thương cô ta đâu. Dù sao cô ta cũng bị thương, Diệp Mộc Châu lại không việc gì, suy cho cùng vẫn là cô ta dễ khiến người ta thương cảm hơn.
Đáng tiếc, cô ta vẫn còn đang ảo tưởng thì Hoắc Việt Bách đã hạ giọng nói ra phán quyết cuối cùng.
"Các người muốn dùng gia pháp với Mộc Châu mà nhỉ? Cô Bạch, Mộc Châu là vì bị cô đổ
oan nên mới phải chịu gia pháp, cô là người đổ oan, có phải cũng nên chịu một lần không?"
Bạch Anh ngừng thở trong giây lát.
Hoắc Việt Bách... Muốn dùng gia pháp nhà họ Hoắc với cô ta...