Mục lục
Quân hôn ngọt ngào của nàng ngốc (Truyện full tác giả: Thiếu Thiếu)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên mạng gần đây cũng không có tin tức gì của Lạc Vũ, mà trên Facebook của anh ta cũng không có trạng thái mới nhất nào cả.

Sau khi Nhiên Mộc Miên lướt Facebook xong, cất điện thoại đi, trở về lớp học. Nhưng lúc ngồi tại chỗ của mình, cô lại không kìm lòng được dùng ngón tay vuốt ve chuỗi vòng tay hạt ngọc màu hồng, còn vừa nhìn vừa ngẩn ngơ.

Tình yêu của cô dành cho Lạc Vũ thực chất chỉ là tình yêu của fan dành cho thần tượng, tại sao Lạc Vũ lại đột ngột tỏ tình với cô?

Có phải hành vi của cô đã khiến anh ta hiếu lầm hay không?

Mà đúng vào lúc này, Minh Tư Thành đi tới trước cửa phòng học của cô, anh đứng ở đó, từng cử chỉ hành động của cô đều được anh thu hết vào đáy mắt.

"Đàn anh Minh, anh tới tim Mộc Miên của bọn em sao? Em gọi cậu ấy giúp anh nhé” Sau khi Cổ Thiên Ngân đi WC quay trở lại nhìn thấy Minh Tư Thành đang đứng ở trước cửa lớp học bèn lên tiếng chào hỏi


Minh Tử Thành nhìn cũng chẳng buồn nhìn Cổ Thiên Ngân một cái, không nói lời nào đã xoay người rời đi, Cổ Thiên Ngân biết thừa cái tính xấu của Minh Tư Thành, ngoài Nhiên Mộc Miên ra, anh ta thật sự không để bất kỳ bạn nữ nào vào trong mắt, thật sự là không có một chút lịch sự nào cả.

Hừ! Cố Thiên Ngân bực bội hừ một tiếng sau khi ngồi lại chỗ của mình ở bên cạnh Nhiên Mộc Miên, không nhịn được oán giận lên: "Vừa nãy Minh Tư Thành nhà cậu đứng ở trước cửa lớp mình, tớ chào hỏi anh ta thế mà anh ta còn không để ý đến tớ thật Là vênh váo quá đi mất!”

“Minh Tư Thành? ” Nhiên Mộc Miên hoàn hồn lại, theo bản năng ngẩng đầu lên, rướn cổ nhìn nghiêng ra trước cửa lớp học: “Anh ấy đâu rồi?”

“Đi rồi. Không biết anh ta đến làm gì nữa.

Tớ nói có cần tớ gọi cậu ra không, anh ta cũng chẳng nói lời nào cứ như vậy quay người đi luôn. Thật quá mất lịch sự mài” Cố Thiên Ngân tiếp tục oán giận.

Nhiên Mộc Miên mỉm cười an ủi nói: “Cậu đừng so đo với anh ta làm gì. Con người anh ta lúc nào cũng thế, cứ như là cả thế giới ai cũng nợ anh ta tiền không bằng “Tớ nghe các đàn chị nói, Minh Tư Thành vẫn không đối xử quá thân mật với bạn nữ.

Năm đó anh ta là tân sinh viên, trong trường có rất nhiều bạn nữ xinh đẹp theo đuổi anh ta, cùng khóa cũng có, mà các chị khóa trên cũng có luôn, tất cả đều bị anh ta từ chối không chút thương tiếc. Vì thế sau đó các bạn gái theo đuổi anh ta cũng ít dần đi, hiện giờ dường như là con số 0” Thiên Ngân vừa nói vừa chậc lưỡi: “Chậc chậc chậc, bỏ đi, tớ không so đo với anh ta nữa.”

“Thì ra là thế à!” Nhiên Mộc Miên đột nhiên buông lời cảm khái.



Thảo nào lúc cô vừa mới nhập học, anh đã cảm thấy cô rất chướng mắt. Thì ra không phải là vì anh nhằm vào cô, mà là bởi vì cô chủ động đi bắt chuyện với anh khiến cho anh cảm thấy phiền chán.

Cho nên nói như vậy là Minh Tư Thành không thích con gái chủ động?

Sau khi Nhiên Mộc Miên tìm được ra nguyên nhân, âm thầm quyết định về sau ở trước mặt Minh Tư Thành nhất định phải bị động.

Không chủ động gọi điện thoại cho anh, không chủ động nhãn tin cho anh, không chủ động chào hỏi anh là được.

Cứ như vậy ba ngày đã trôi qua, trong ký túc xá nam, Minh Tư Thành đã có suy nghĩ xúc động muốn ném điện thoại đi.

Bởi vì anh phát hiện, nếu như anh không chủ động gọi điện hoặc gửi tin nhắn cho cô nhóc Nhiên Mộc Miên kia thì cô nhóc này sẽ coi anh như một người không tồn tại.

Như thế thì cũng thôi đi, ngày đó anh và cô ở cùng có buổi học ở một dãy nhà dạy học, trong giờ giải lao giữa tiết, anh còn cất công chạy xuống lầu gặp cô.

Ai mà biết được, vậy mà cô lại nhìn chuỗi vòng tay hạt ngọc màu hồng của Lạc Vũ tặng đến ngẩn người.

Nghĩ lại chuyện này cho đến bây giờ, trong lòng Minh Tư Thành cảm thấy cực kỳ không thoải mái, không thoải mái còn chưa tính, lại còn cảm thấy rất khó chịu.

Minh Tư Thành buồn bực lăn qua lộn lại trên giường.

Hình Quốc Bảo đang ngồi trước bàn học ở giường dưới đọc sách, không nhịn được lẩm bẩm: “Tư Thành, trên người anh có rận hả?

Sao nghe thấy anh vỗ chăn gối bụp bụp thế”

“Hỏi cậu chuyện này” Minh Tư Thành dứt khoát ngồi thẳng dậy, nhìn xuống Hình Quốc Bảo đang lật xem sách ngôn ngữ lập trình máy tính.



“Nói đi” Hình Quốc Bảo đáp.

Minh Tư Thành bỗng nhiên trở nên nghiêm túc: “Làm sao để khiến cho một cô gái đã có người mình thích trong lòng bây giờ chuyển sang thích mình?”

“Vấn đề này của anh rất phức tạp” Hình Quốc Bảo cũng nghiêm túc theo.

“Phức tạp thế nào?”

“Đầu tiên, anh phải khiến cho chính mình xuất sắc hơn người mà cô ấy thích kia. Thứ hai, người mà cô ấy thích đối xử với cô ấy thế nào thì anh phải đối xử với cô ấy tốt hơn như: thế. Thứ ba, phải để cho cô ấy phát hiện người mà cô ấy thích là một thẳng con trai đểu cáng.

Nếu đồng thời thỏa mãn ba điểm này cũng chưa chắc là cô ấy sẽ thích anh” Những điều mà Hình Quốc Bảo đều là sự thật.

Khóe miệng Minh Tư Thành giật giật “Cô gái Nhiên Mộc Miên không thích anh à?” Hình Quốc Bảo hoài nghỉ hỏi.

Minh Tư Thành liếc nhìn Hình Quốc Bảo một cái, chột dạ phản bác: ‘Anh hỏi giúp anh trai thôi”

“Anh hai của anh không phải là một ngôi sao lớn sao? Hắn là sẽ không để xảy ra vấn đề như vậy” Hình Quốc Bảo bật cười.

Minh Tư Thành hơi nheo lại đôi mắt đen láy: “Là anh cả của anh”


“Được rồi, tùy anh nói anh nào của anh, dù sao anh cũng có rất nhiều anh trai.” Hình Quốc Bảo cười nói.


Khuôn mặt Minh Tư Thành lại vô cùng đau khổ.


Trong lòng Hình Quốc Bảo biết rõ ràng, mỉm cười nói: “Em cảm thấy Nhiên Mộc Miên kia có lẽ là có ý với anh đó. Chắc anh không biết cái hôm mà chúng ta thi đấu bóng rổ, hai mắt cô ấy cứ dính lên người anh thôi. Con gái bình thường xem bóng rổ mắt sẽ chuyển động theo bóng. Nếu như đặc biệt chú ý đến người nào đó trên sân, vậy thì hai mắt sẽ theo dõi người đó suốt cả một quá trình”


- -------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK