Ngụy Ni đưa Tô Hy tới một nhà hàng sang trọng, thuộc chuỗi nhà hàng cao cấp bảy sao của tập đoàn Ngụy thị. Với tư cách là chủ nhà, Ngụy Ni hào phóng nói:
- Tiểu Hy Hy, cậu thích gì thì cứ ăn thoải mái nhé, không cần khách sáo. Đương nhiên vẫn là mình bao cậu.
Tô Hy mỉm cười, đáp lại:
- Mình cũng đâu có ăn nhiều như vậy đâu?
Ngụy Ni lại lập tức phản bác lại, giọng điệu răn dạy như người lớn:
- Không được, cậu phải ăn nhiều vào. Cậu rất gầy đó biết không, gió cũng thổi bay được.
Tô Hy tỏ ra vẻ mặt ngạc nhiên vô cùng, cô gầy như vậy sao? Chắc không đến nỗi đó đâu chứ?
- Mình thấy cân đối mà, kiểu như mình là không quá gầy cũng không quá béo.
Ngụy Ni liền nắm lấy tay Tô Hy, thở dài. Cô ấy hết sức tế nhị hỏi một câu:
- Chuyện này không đùa được đâu. Có phải... Lục Thiên Quân nhà cậu thường xuyên "bắt nạt" cậu đúng không?
Tô Hy lập tức nhận ra hàm ý trong câu nói của Ngụy Ni, cô chột dạ, hai má cũng ửng hồng lên. Quả thực mấy dạo gần đây, đêm nào Lục Thiên Quân cũng muốn cô. Nhưng anh không còn nhắc tới chuyện mang thai nữa, đều chủ động sử dụng biện pháp an toàn, không cần cô phải uống thuốc tránh thai. Và anh cũng không cho phép cô uống thuốc, anh nói uống thuốc không tốt cho cô. Nên thôi, về phương diện này thì cô hết sức nghe lời anh. Mà tính ra thì trước giờ cô cũng có bao giờ dám cãi lại anh lần nào đâu?
Thấy Tô Hy đỏ mặt mãi không nói gì, Ngụy Ni cũng đã hiểu. Cô ấy vẫn là lo lắng cho sức khỏe của Tô Hy, bởi vì cô gầy như vậy, sao chịu nổi Lục Thiên Quân đây? Mẫu người đàn ông như Lục Thiên Quân, vừa nhìn đã biết anh là một người đàn ông kinh nghiệm dồi dào về mảng giường chiếu, vậy thì thứ đó... chắc phải rất "vĩ đại".
Ngụy Ni không dám suy nghĩ sâu xa nữa, tóm lại thì Tô Hy mới chỉ học năm nhất, cuộc hôn nhân này đối với cô quả thực không thích hợp chút nào, rất dễ ảnh hưởng tới sức khỏe.
Nhưng đã là lựa chọn của Tô Hy, Ngụy Ni cũng không dám một mực phản đối quyết liệt làm gì, cô ấy chỉ có thể nhắc nhở Tô Hy.
Bầu không khí rơi vào trầm mặc, mỗi người một suy nghĩ riêng. Mãi một lát sau, Tô Hy mới lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm mặc đó:
- Ây ya, thôi đừng nhắc tới chuyện của mình nữa mà, nói chuyện của cậu đi. Cậu không định yêu đương gì sao, có đối tượng chưa?
Tô Hy đột ngột hỏi vậy khiến cho Ngụy Ni mất tự nhiên, hai má vô thức đỏ bừng lên. Thấy biểu hiện của Ngụy Ni như vậy, Tô Hy liền nở nụ cười mờ ám:
- Sao, nhìn trúng anh nào rồi à?
Ngụy Ni càng thêm xấu hổ, lắp bắp biện hộ cho bản thân:
- Cậu... cậu đừng nói linh tinh.
- Thôi mà Ngụy cô nương, chuyện của mình cậu đều biết hết rồi, bây giờ kể chuyện của cậu đi. Rốt cuộc, anh chàng tốt số nào lọt được vào mắt xanh của cậu vậy?
Những câu hỏi của Tô Hy ngày một đồn dập, khiến cho Ngụy Ni không biết nên trả lời từ đâu. Cô ấy liếʍ liếʍ môi, ngượng ngùng lí nhí trong miệng:
- Cũng... là người cậu quen biết.
- Ồ vậy sao, nói tên ra nghe xem nào.
Tô Hy tỏ ra tò mò vô cùng, Ngụy Ni cũng thật là, có gì cũng không kể cho cô nghe. Bây giờ phải bắt cô ấy khai ra hết mới được.
Ngụy Ni càng thêm căng thẳng, cô ấy nhìn Tô Hy chằm chằm một hồi rồi lại thở dài, dường như là lấy hết can đảm để nói ra tên của người đó:
- Lục Thiên Viễn! Đó là người mình thích!
Câu trả lời của Ngụy Ni khiến cho Tô Hy sửng sốt vô cùng, thật không ngờ quanh đi quẩn lại, quả nhiên vẫn là người quen. Nhưng rõ ràng lúc trước thái độ của Ngụy Ni đối với Lục Thiên Viễn không hề tốt mà, bắt đầu từ khi nào mà cô ấy lại đi thích thầm Lục Thiên Viễn chứ?
Trên đời này, quả đúng là có nhiều thứ không thể ngờ trước được!
Thấy Ngụy Ni căng thẳng vô cùng, Tô Hy liền nói đùa một câu:
- Thảo nào dạo này cậu hay quan tâm tới chuyện nhà chồng mình như vậy, thì ra là có ý định về chung một nhà với mình. Không sao, cậu thích thì cứ thích thôi, mình cũng sẽ giúp cậu một tay.
Ngụy Ni cảm động ôm lấy tay Tô Hy, cô ấy quyết định không giấu giếm nữa, liền bắt đầu kể lại câu chuyện giữa mình và Lục Thiên Viễn.
Chuyện xảy ra từ 2 tuần trước, thời gian không ngắn cũng không dài. Lúc đó anh trai Ngụy Thương có buổi họp lớp với bạn bè, vì lỡ uống quá chén nên đã gọi điện cho Ngụy Ni tới đón. Ngụy Ni từ năm sinh nhật 18 tuổi đã được bố mẹ tặng xe riêng và được dạy lái xe, cho nên không chút do dự mà tới đón anh trai mình.
Nhưng Ngụy Ni trước giờ chưa từng tới những nơi như này, xung quanh lạ lẫm cùng với tiếng nhạc chói tai khiến cho cô vô cùng khó chịu. Ngụy Thương và bạn bè của anh ở phòng vip, phải lên tận tầng ba cơ. Ngụy Ni cố gắng đi qua nhóm người đang tụ tập chơi bời ở đây để lên tầng ba, nhưng không ngờ đột nhiên bị chặn đường lại.
Một nhóm thiếu gia ăn chơi tan tác nhìn thấy Ngụy Ni, bọn họ lập tức nảy ra ý định xấu, hoàn toàn không muốn buông tha cho cô.
Bọn họ trêu đùa cô, không cho cô lên tầng. Cô cũng chỉ là một đứa con gái mỏng manh yếu đuối, đối diện với một nhóm đàn ông như vậy, cô cũng hơi sợ.
Trong lúc tuyệt vọng không biết phải làm sao, Lục Thiên Viễn đã xuất hiện như một vị thần và giải vây giúp cô. Cũng kể từ giây phút đó, trái tim cô đã rung động.
Ngụy Ni chưa bao giờ kể cho Ngụy Thương nghe chuyện này, bởi vì mọi chuyện cũng không có gì đáng để kể cả. Quan trọng là, Lục Thiên Viễn đã thay cô dạy dỗ cho bọn họ một bài học nhớ đời rồi.