Sau giờ ăn trưa, Trương Tử Dương đã nhân cơ hội đó để đi tìm Tô Hy. Vẫn may, cô còn có thói quen ngồi một mình trên sân thượng. Trước đây mỗi khi hắn muốn tìm cô đều tới chỗ này, nơi có biết bao nhiêu kỉ niệm đẹp giữa hai người. Cô ngồi một mình trên ghế, ngước mắt lên ngắm nhìn bầu trời trong xanh. Hôm nay quả là một ngày đẹp trời.
Trương Tử Dương tiến lên về phía trước, tự nhiên ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Tô Hy:
- Em vẫn có thói quen này nhỉ? Em còn nhớ không, nơi này trước đây chúng mình hay tới nhất.
Tô Hy liền quay sang nhìn Trương Tử Dương chằm chằm, sau bật cười như vừa nghe được một câu chuyện buồn cười nhất thế gian:
- Ngồi ở sân thượng cũng là một thói quen? Anh tưởng em lụy anh à?
Muốn ôn lại chuyện cũ với cô sao? Đúng là cái đồ không biết xấu hổ, ai cần hắn giả nhân giả nghĩa ở đây chứ? Dù cho hắn có làm gì đi chăng nữa, trong mắt cô hắn vẫn là một tên bội bạc tệ hại mà thôi. Vào ngày hôm đó, ngày mà Tô gia mất hết tất cả, khi hắn sánh bước cùng Hà Diệp Nhu bước tới chế giễu cô, cô đã ghi hận rồi vào trong lòng rồi. Hà gia và cả Trương Tử Dương đều là kẻ thù không đội trời chung của cô, cô nhất định sẽ không để yên cho bọn họ.
Trương Tử Dương ngượng ngùng gượng cười, hắn biết rõ Tô Hy còn để trong lòng chuyện lúc trước. Tuy có hối hận, nhưng giữa một Hà gia lớn mạnh và một Tô gia đã phá sản, lựa chọn Hà Diệp Nhu cũng là lẽ đương nhiên mà. Với lại trong thời gian yêu nhau, Tô Hy không cho phép tiếp xúc thân mật, ai mà chịu nổi cơ chứ? Bên cạnh Tô Hy có một cô bạn thân vừa xinh đẹp vừa nóng bỏng, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua Hà Diệp Nhu rồi. Lúc đó Tô Hy và Hà Diệp Nhu thân thiết cỡ nào, cho nên số lần tiếp xúc giữa hắn và cô ta cũng ngày càng nhiều hơn. Có câu, có lần một rồi nhất định sẽ có lần hai, lần ba. Hắn và cô ta cứ thế càng ngày càng lún sâu.
Cho tới khi Tô gia phá sản, Trương Tử Dương và Hà Diệp Nhu đã chính thức công khai, phản bội lại Tô Hy trong lúc cô đang cần họ an ủi nhất...
- Anh biết em vẫn còn giận anh nhiều. Nhưng anh thật sự hối hận rồi, em có thể cho anh thêm một cơ hội nữa không? Anh hứa, nhất định sẽ không khiến em thất vọng nữa. Hãy để anh được bù đắp cho em.
Tô Hy chỉ thầm cười khinh bỉ trong lòng, nhưng cô còn một thứ hay ho hơn nữa. Sắp có kịch hay để xem rồi, phải thêm một chút đặc sắc nữa nhỉ:
- Nếu như vậy, anh định sẽ thế nào với Hà Diệp Nhu? Bắt cá hai tay là điều không nên đâu nha. Anh đã đính hôn rồi, bây giờ là muốn khiến cho em mang danh kẻ thứ ba sao?
Trương Tử Dương thấy có vẻ như những lời vừa rồi của hắn ta đã có tác dụng với Tô Hy, liền chủ động lắm lấy tay cô, mừng rỡ nói:
- Chỉ cần em đồng ý quay lại thôi, anh sẽ xử lí mọi chuyện ổn thoả, sẽ không để em bị liên lụy đâu.
- Vậy sao? Để em suy nghĩ đã.
Tô Hy giả vờ gật gù suy nghĩ, sau đó hẹn thời gian để trả lời Trương Tử Dương. Cho tới khi cô rời khỏi sân thượng rồi, Trương Tử Dương vẫn còn vui mừng như trên mây. Nói như vậy, có nghĩa là hắn còn cơ hội rồi. Tới lúc đó, cả Tô Hy và Hà Diệp Nhu đều phải ngoan ngoãn nằm dưới thân hắn, phục vụ cho hắn mà thôi.
...
Hà Diệp Nhu hẹn Tô Hy tới khu nhà vệ sinh nữ nói chuyện.
Sau khi Tô Hy trở về lớp được một lúc, vẫn còn rất nhiều thời gian mới tới tiết tiếp theo, cô lại đột nhiên nhận được tin nhắn từ Hà Diệp Nhu. Có lẽ cô ta cũng đã phát hiện ra việc Trương Tử Dương giấu cô ta để đi gặp gỡ cô rồi.
"Hà Diệp Nhu, cô thật chẳng có chút kiên nhẫn gì cả. Mới đó đã không chịu nổi rồi sao?"
Tới chỗ hẹn, quả nhiên Hà Diệp Nhu không ở một mình, bên cạnh cô ta có thêm mấy nữ sinh nữa. Trong số đó cũng có những người trước đây từng bám đuôi cô, nịnh nọt cô. Bây giờ đều trở thành tay sai của Hà Diệp Nhu hết rồi nhỉ?
Hà Diệp Nhu nhìn Tô Hy bằng ánh mắt chán ghét, hắng giọng nói:
- Tô Hy, tôi cảnh cáo cô, lập tức tránh xa anh Tử Dương của tôi ra. Còn nữa, cái loại như cô có tư cách gì mà bám theo cậu hai nhà họ Lục chứ? Cô nghĩ mình xứng à?
Tô Hy xoay xoay điện thoại trong tay, bình thản nhìn Hà Diệp Nhu, chờ cô ta nói hết câu. Đúng như những gì cô dự tính, Hà Diệp Nhu đã nhắm vào Lục Thiên Viễn rồi. Lục Thiên Viễn mới không thèm nhìn mặt cô ta thì có, cô ta nghĩ mình xứng hả? Buồn cười!
- Hà Diệp Nhu này, cô ăn nói rõ ràng một chút được không? Giây trước vừa cảnh cáo tôi tránh xa Trương Tử Dương, giây sau đã nhắm vào Lục Thiên Viễn rồi. Cô như vậy, là muốn bắt cá hai sao?
Tô Hy giả vờ thắc mắc hỏi lại một câu, vẻ mặt rất ngạc nhiên. Nhưng trong lòng cô đã có những suy tính tiếp theo rồi. Lát nữa cô sẽ tặng cho cô ta một món quà thật ý nghĩa, nhất định sẽ không khiến cho cô ta thất vọng đâu.
Hà Diệp Nhu bị Tô Hy bất ngờ bật lại một câu khiến cho cô ta cứng họng. Cô ta tức giận nắm chặt tay thành nắm đấm, ánh mắt nhìn cô đằng đằng sát khí:
- Vậy cũng không đến lượt cô trèo cao. Cô không nhìn lại thân phận của bản thân sao, cô nghĩ mình là ai mà đòi với với Lục thiếu gia chứ?
Đúng là Hà Diệp Nhu rất yêu Trương Tử Dương, nhưng dạo gần đây hắn lại lén lút qua lại với Tô Hy, cô ta thực sự rất căm hận. Giờ đây lại xuất hiện thêm một Lục Thiên Viễn ở bên cạnh Tô Hy, Hà Diệp Nhu càng thêm đố kị. Dựa vào đâu mà Tô Hy lại được may mắn như vậy chứ?
Những thứ của Tô Hy, Hà Diệp Nhu này đều sẽ cướp đi hết. Ai bảo trước đây Tô Hy lúc nào cũng nổi bật và được nhiều người yêu thích hơn cô ta chứ? Chỉ cần cô mất hết tất cả, cô ta sẽ không từ mọi thủ đoạn.