Hoắc Tư Danh sau khi cẩn thận ôm Hứa Doãn Hạ sang phòng bếp, thì thức ăn trên bàn đã được Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân dùng hai cánh tay đầy thịt của hai bé bày ra.
Mày Hoắc Tư Danh nhíu chặt, anh cũng chẳng hiểu sao anh lại cứ có cảm giác không nên ăn những món trên bàn này.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân cười đến ngọt ngào đáng yêu, nhìn Hứa Doãn Hạ nhẹ giọng nói.
" Mẹ sang đây ngồi với bọn con nè! "
Hứa Doãn Hạ cười tít mắt, vỗ nhẹ bả vai Hoắc Tư Danh nói.
" Ôm em sang chỗ hai con. "
" Em ngồi đây ăn đi! " Hoắc Tư Danh khó chịu nói, đã hôn rồi giờ còn muốn ngồi chung bọn nhỏ ăn là làm sao?
Hứa Doãn Hạ nhíu chặt nói.
" Anh còn muốn đêm nay ra ngoài phòng khách ngủ? "
Hoắc Tư Danh bĩu môi không tình nguyện mà ôm cô đặt giữa Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân cười cười, nhìn Hoắc Tư Danh bằng ánh mắt đắc ý.
" Nhìn xem... mẹ thương bọn con hơn baba. "
" Lêu lêu... "
Hoắc Tư Danh thở hắc ra một hơi, không nhanh không chậm ngồi xuống vị trí vốn là của anh cùng Hứa Doãn Hạ mỗi ngày.
Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh, lại nhìn về Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân.
Nói thật, cô thương cả ba... cô không hề muốn tình cảm giữa ba cha con bọn nhỏ bị rạn nứt.
" Gấp thức ăn cho baba các con đi. "
Việc dạy lại con... Hứa Doãn Hạ nghĩ vẫn nên xem xét lại, hai bé con dạo này hơi bị hư hỏng a.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân bĩu môi không muốn, nhưng nhìn thấy ánh mắt khó chịu của Hứa Doãn Hạ, cả hai đành ngoan ngoãn gấp thức ăn cho Hoắc Tư Danh nói.
" Baba dùng cơm. "
" Baba ăn ngon. "
Giọng non nớt không tình nguyện của hai đứa vang lên, làm Hứa Doãn Hạ càng nhíu chặt mày hơn.
Hoắc Tư Danh " Ừ " một cái ăn.
Cả bốn người ăn cơm trong im lặng, sau khi ăn xong.
Hứa Doãn Hạ mới nói.
" Shin và Shon một lát nữa ở đây! Mẹ có chuyện muốn nói. "
" A!? " Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân bốn mắt nhìn nhau kinh ngạc, còn Hoắc Tư Danh thì nhìn về hướng Hứa Doãn Hạ như dò hỏi.
- -------------
Hứa Doãn Hạ được Hoắc Tư Danh ôm trở về ghế sofa ngồi, theo sau là hai cái đuôi nho nhỏ đi sau.
Sau khi đắt Hứa Doãn Hạ xuống, Hoắc Tư Danh lại quy trở lại phòng bếp dọn dẹp.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân vừa thấy Hoắc Tư Danh rời đi trong mắt tràn ngập vui vẻ, nũng nịu ngọt ngào gọi.
" Mẹ ơi. " cả hai đang định nhào đến ôm Hứa Doãn Hạ thì Hứa Doãn Hạ lạnh giọng nói.
" Đứng yên đó! "
Cả hai bé con nuốt một ngụm nước bọt đứng yên tại chỗ, hai tay bé nhỏ của hai bé nắm chặt không khỏi run lên, hai bé cảm thấy hình như sắp xảy ra chuyện gì đó.
Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân một lúc lâu nói.
" Bình thường mẹ dạy hai đứa như thế nào? "
" Phải ngoan ngoãn nghe lời ba mẹ ạ! "
" Không được làm chuyện không nên làm ạ! "
Hai bé cúi đầu, khoanh tay nhẹ giọng non nớt nói.
" Thế hai con đã làm gì? " Hứa Doãn Hạ nhíu mày hỏi.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân mím môi, cúi đầu hai mắt ngập nước, hai bé biết... chuyện xấu của hai bé đã bị mẹ phát hiện. . Đọc truyện hay tại _ Tгùм Truyện.VИ _
" Còn không mau nói! "
" Shin... shin không ngoan ngoãn nghe lời ba. "
" Shon... shon chọc phá baba... "
Giọng hai bé lúc này không khỏi run lên.
Hứa Doãn Hạ tuy đau lòng, nhưng không dạy dỗ thì sau này sẽ còn tại phạm, cô lại hỏi.
" Còn không? "
" Còn... " cả hai đồng thanh nói.
" Các con biết rõ baba của các con là baba ruột? "
" Vâng! "
" Vậy sao lại chọc phá baba như vậy? " không để hai bé trả lời Hứa Doãn Hạ lạnh giọng nói.
" Các con nghĩ những việc các con làm baba không biết? Shin Shon từ bao giờ ngốc đến như vậy? Con nên hiểu mẹ yêu thương hai con thì có thể không mấy quan tâm, nhưng baba các con cũng bởi vì yêu thương các con nên mới phải hiểu rõ các con.
Các con không nghe lời thì thôi ai cho các con cái quyền đi làm rối tung mấy tài liệu, máy tính của baba các con? Hay là biết rõ mẹ và baba các con lắm tiền, ông bà nội ngoại, các bác cũng lắm tiền nên các con mới làm vậy? Một lần thì thôi đằng này máy tính bị xóa sạch dữ liệu, các con nghĩ mấy cái con số mấy cái chữ cái đó không đáng tiền? Nếu không phải baba các con có bản thảo thì phải thiệt hại cả tỷ! Các con giàu có quá nhỉ? "
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân mếu, hai mắt đỏ ửng nhưng không dám khóc.
Hứa Doãn Hạ không hề để ý mà nói tiếp.
" Bàn chải đánh răng, nhẫn cưới, đồ ăn... mọi thứ mà từ tay baba các con đều bị các con làm rối tung!
" Còn nhớ cái vụ nhẫn cưới, nhưng ba và mẹ không đeo hay không? Ngày đó ba các con đã nổi trận lôi đình đấy! Cái đó là nhẫn lần đầu tiên baba và mẹ chính thức một mối quan hệ khác. Cái nhẫn đó ý nghĩa ra sao các con biết?!