Hứa Doãn Hạ thật sự cảm thấy toàn thân ở đâu cũng mệt mỏi, hai chân đi cũng không còn nhanh như trước, vì sắp đến ngày sinh, nên cả nhà từ Cố Gia, Hoắc Gia và Hứa Gia đều hết mực lo lắng cũng như cẩn trọng tăng cao hơn.
Hoắc Tư Danh cũng như vậy, bản thân anh đã rất là lo lắng, nhưng giờ phút này đây lại càng lo lắng hơn. Thay vì đêm nào cũng ngủ, thì không... Hoắc Tư Danh vì quá lo lắng mà không hề chợp mắt, anh cứ mở to mắt nhìn chằm chằm bụng của Hứa Doãn Hạ.
Ngày qua ngày, mấy ngày đầu Hứa Doãn Hạ còn không để ý, nhưng tình trạng này cứ diễn ra thường xuyên, khiến cô cũng bắt đầu lo lắng cho anh.
Đêm nay.
Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh hai mắt nhắm chặt ngủ bên cạnh cô, trong lòng cô xót không thôi, cô biết... nhìn anh như đang ngủ như vậy thôi chứ thật sự anh không hề ngủ, anh chỉ nhắm mắt giả vờ.
Hứa Doãn Hạ nhẹ nhàng xoa xoa khuôn mặt anh nói.
" Em rất khỏe, hai bảo bảo cũng khỏe, anh đừng quá lo lắng có được không? "
" Anh phải ngủ thật ngon, thật say như vậy mới có sức để chăm sóc cho mẹ con em chứ, Tư Danh! "
" Anh... " Hoắc Tư Danh hai mắt dần dần mở ra, mờ mịt nói.
" Chồng... umoazzz.... " Hứa Doãn Hạ hôn lên môi Hoắc Tư Danh một cái, lại hôn lên gò má của anh một cái.
" Ngoan ngoãn nghe lời, em mới yêu mới thương. "
" A... "
" Nghe lời nhé! " Hứa Doãn Hạ kéo tay Hoắc Tư Danh chạm lên bụng cô, để anh cảm nhận được hai bảo bảo đang đạp đá.
" Nó thật nghịch, anh phải hảo hảo dỗ dành hai đứa nó, đợi đến khi hai đứa nó ra đời, mới thật sự còn phải nhờ anh hảo hảo chiếu cố ý. "
Hoắc Tư Danh cảm nhận từng cái đá của hai bảo bảo, môi anh câu lên hôn lên trán cô một cái.
" Anh biết... " ôm chặt cô vào lòng, cảm nhận lấy mùi hương quen thuộc hai mắt anh vốn không hề có cảm giác buồn ngủ hay mệt mỏi, nhưng giờ đây, hai mắt anh khẽ khép chặt lại, hơi thở của anh cũng đều đều mà yên giấc ngủ say.
- ----
Ngày sinh ngày một đến gần, Hứa Doãn Hạ thì lại vẫn ung dung ngồi ăn uống xem ti vi, thi thoảng còn rủ Hoắc Tư Danh nhảy nữa. Không giống như những ngày đầu của tháng chín, gần cuối tháng Hứa Doãn Hạ lại càng vui vẻ thêm.
Chính là vào một ngày nọ... còn hai ngày nữa sẽ đến ngày dự sinh, Hứa Doãn Hạ và Hoắc Tư Danh vẫn đang ở nhà, vì Hứa Doãn Hạ muốn đi đêm mát, với cả tiện nữa, thế là lúc này cô vẫn đang ngồi xem tivi, cười cười ăn ăn.
Nhưng... còn chưa cười được bao lâu, bàn tay đang nắm lấy vài miếng trái cây cứng đờ lại, Hứa Doãn Hạ nhíu chặt mày nhìn chằm chằm bụng cô, còn chưa được bao lâu thì...
" A... " Hứa Doãn Hạ la lên, cô mím chặt môi, hai mắt ngập nước.
Hoắc Tư Danh vốn còn đang vùi đầu trong bếp nấu ăn thì nghe tiếng la của Hứa Doãn Hạ, anh giật mình vội vàng buông đồ xuống đi nhanh ra ngoài hướng Hứa Doãn Hạ hỏi.
" Vợ có sao không? "
Hứa Doãn Hạ im lặng, tay cô run rẩy xoa xoa bụng, như biết được chuyện gì đó sắp xảy ra cô ủy khuất nhìn Hoắc Tư Danh bĩu môi nói.
" Hình như... híc... hình như em... em sắp sinh..."
" A. " Hoắc Tư Danh " a " lên một tiếng, sau đó phục hồi tinh thần dặn dò.
" Vợ ngồi yên đây, không được cử động để anh đi chuẩn bị đồ. " nói xong anh chạy vội lên phòng ngủ lấy quần áo và những đồ đã chuẩn bị xách lên lại điện thoại về Hoắc Gia và Hứa Gia báo tin.
Từ Hạnh Ngôn cũng biết tin mà nhanh chóng chuẩn bị phòng trống đợi Hứa Doãn Hạ.
- ----
Trên xe.
Hứa Doãn Hạ được Hoắc Tư Danh bọc kín mít, mắt cô đỏ ửng nhưng không dám khóc.
Hoắc Tư Danh hôn nhẹ trán cô.
" Vợ ráng chịu một chút, rất nhanh sẽ đến. " nói xong anh bắt đầu lái xe đi thẳng đến bệnh viện.
Hứa Doãn Hạ ngày một càng cảm thấy đau đớn, cô mím chặt môi cố không để bản thân vì đau đớn mà rên rỉ.
Hoắc Tư Danh nhìn mà đau lòng hết biết... anh lái nhanh hơn, tay lại thi thoảng xoa bụng cô để trấn an hai bảo bảo.
- ---
Bệnh viện.
Từ Hạnh Ngôn nôn nóng đến nổi không nhịn được mà đi đi lại lại, Đàm Vĩnh Long sau khi báo tin cho Cố Gia xong, chính anh cũng đến ngay bệnh viện đợi.
" Em đừng đi tới đi lui nữa. "
Đàm Vĩnh Long nói xong, tay anh khẽ nắm chặt lo lắng.
Rất nhanh, Hoắc Tư Danh ôm lấy Hứa Doãn Hạ đang hung hăng cắn lấy vai anh bước vội vào trong phòng sinh của tầng VIP, theo sau có một nhà Hoắc Gia và Hứa Gia.
" Nhanh... em ấy... em ấy rất đau. " Hoắc Tư Danh hoàn toàn không để ý đến vai anh bị cắn đến chảy máu mà anh chỉ lo lắng cho Hứa Doãn Hạ.
Từ Hạnh Ngôn gật đầu một cái, y tá bác sĩ của khoa sản bắt đầu tập trung lại, giúp Hoắc Tư Danh đỡ Hứa Doãn Hạ lên băng ca kéo vội vào phòng sinh đã chuẩn bị từ trước.
Hoắc Tư Danh cũng bước vào theo vội, Từ Hạnh Ngôn vốn không muốn cho, nhưng nhìn Hoắc Tư Danh lo lắng như vậy nên cũng mặc kệ.
Bước vào trong phòng sinh, Hoắc Tư Danh đã được Từ Hạnh Ngôn cho thay bộ đồ đang mặc mà chuyển thành bộ đồ đã được kháng khuẩn.
Hoắc Tư Danh thật sự run rẩy đến gương mặt anh tái nhợt...