" Riêng bản thân em thì không quan tâm, chính là chán ghét những người ăn không lại gây chuyện thôi... Trên đời này thiếu gì những người dư thời gian nhưng người ta vẫn có gắng làm việc để chiếm hết thời gian đấy thôi.
Nếu sau này có điều tra ra họ, mặc dù em không hận nhưng em tuyệt đối sẽ không tha thứ.
Trên đời này, có luật pháp để làm gì? Chính là để trừng trị những kẻ đó... và chúng ta chỉ cần đứng nhìn, nếu như những người đó mà giàu quá làm mù mắt những người đưa ra phán xét lúc đó hả tính. "
" Vợ nghĩ thoáng nhỉ? " Hoắc Tư Danh nhìn nhìn Hứa Doãn Hạ lại nói.
Anh còn nghĩ vợ anh sẽ đau buồn, nhưng không... cô ấy lại rất vui vẻ không những thế lại còn không mấy quan tâm đến những người đó.
Vốn còn đang suy nghĩ miên man, Hoắc Tư Danh liền cứng đờ người, cái gì cũng không nói được.
" Bởi vì có anh. "
Nhìn mặt Hoắc Tư Danh kinh ngạc, môi Hứa Doãn Hạ khẽ câu lên lại nói.
" Bởi vì có anh nên em mới nghĩ thoáng... nếu như vài năm trước, chắc chắn em sẽ suy sụp tinh thần nhưng không... hiện tại em rất mãn nguyện... vì trong cuộc đời em có anh.
Tư Danh... anh biết tại sao em vẫn không thích nói yêu anh, cho anh nghe không? " không đợi Hoắc Tư Danh trả lời, Hứa Doãn Hạ lại nói.
" Vì em muốn dùng hành động thay vì lời nói, em cố gắng làm việc, cố gắng xây dựng cái địa vị hình tượng đến bây giờ cũng chỉ vì anh... em muốn bản thân mình đứng cùng một chỗ với anh mà mọi người xung quanh đều trầm trồ khen ngợi, chứ không phải " Vịt hóa thành Thiên Nga ".
Em muốn cùng anh hiện diện khắp nơi, với tư cách là vợ anh, là một CEO của cửa hàng thời trang chính tay em gầy dựng.
Em không nhiều... không cần Hoa Mỹ, em chỉ cần anh.
Cần anh thấu hiểu, cần anh lắng nghe... và may mắn với em... chính là anh không bao giờ ép buộc em cũng như giận dỗi vu vơ.
Đó không phải là tất cả... những thứ đó có thể biến mất nhưng ở đây " Đặt tay lên ngực trái cô.
" Ở đây có anh... có mỗi mình anh... nên những thứ không liên quan điều không có bất kỳ ảnh hưởng nào với em. "
Hứa Doãn Hạ dừng một chút lại nói.
" Tư Danh... Em yêu Anh... Em cũng rất hạnh phúc... giống như anh vậy đó. "
" Vợ... " Hoắc Tư Danh ăn đường đến đứng hình, Hứa Doãn Hạ đây là tỏ tình lại... còn ngọt như vậy a.
Môi Hoắc Tư Danh khẽ câu lên, kéo cô ôm vào lòng miệng không ngừng gọi.
" Vợ... vợ... vợ ơi. "
Hứa Doãn Hạ bị ôm đến thầm kêu gào... cái quái gì thế này hiu hiu biết trước cô đã không nói gì hết rồi... bị ôm kiểu này... nóng chết cô a.
••••••••••••••••••••••••••••••••
9/10 chương.
Cầu phiếu nha mấy tình yêu:V