" Tốt lắm! Đi theo tôi. " dứt câu Hoắc Tư Danh nhanh chóng xoay người đi đến phòng họp mật.
Đây là một căn phòng kín đáo, hoàn toàn không một khe hở nào, cho dù có người trà trộn vào cũng không lấy bất cứ thông tin gì ngoài việc phải nhớ ra.
Trong đây có một mùi hương, gây ảo giác cho những người mới, và đương nhiên mười người đi theo Hoắc Tư Danh và Đàm Vĩnh Long toàn là những người quen thuộc nên thay vì gây ảo giác, họ lại thư thái dễ chịu.
Ngồi vào vị trí, Hoắc Tư Danh ngồi chủ vị nheo mắt nhìn một vòng mới gật đầu với Đàm Vĩnh Long, Đàm Vĩnh Long nhanh chóng lấy USB ra gắn vào máy tính, kết nối vào máy chiếu.
Trong hình ảnh hiện lên là hai gương mặt giống hệt nhau, một cái là thật một cái là giả.
Những người nhìn kỹ gương mặt trong hình không khỏi há hốc mồm kinh ngạc trừ bốn người Aron, Lin, Hoắc Tư Danh và Đàm Vĩnh Long.
" Boss! Đây... đây là photoshop sao? "
" Sau lại có hai người giống nhau? "
" Boss... có chuyện gì hay sao? "
"... "
Trong lòng những người trong đây không ngừng suy nghĩ và cũng thật tò mò tại sao Hoắc Tư Danh lại đưa hình của Nữ Hoàng của SiLa Nữ Đế cho họ xem.
Nhưng họ biết chắc chắn phải có lý do gì đó Hoắc Tư Danh mới cho họ xem.
Một bức hình là hình ảnh bà Nữ Hoàng bộ dáng như mọi ngày quy quyền cao sang, còn bức hình thứ hai thì là bà Nữ Hoàng với một bộ đồ mặc ở nhà, không những thế còn nở nụ cười rất tươi đang trồng cây gì đó.
Hoắc Tư Danh dựa vào ghế khẽ nói.
" Các cậu thấy hai người này có giống nhau không? "
Ai nấy đều gật đầu, Hoắc Tư Danh mới nói tiếp.
" Các cậu nhìn xem ai là thật ai là giả? "
" A. " Một đám "a " lên một tiếng kinh ngạc, không lẽ là... không thể nào, nếu thật sự là như vậy thì hơn chục năm qua...
Càng nghĩ, bọn họ càng không tin vào sự thật.
Khẩm Vinh Kiệt vốn là người ít nói, nên nhìn hình trên màn hình thật lâu mới nói.
" Người bên trái( chỉ Nữ Hoàng ăn mặc cao sang quyền quý) là Nữ Hoàng giả. " nói xong chính anh cũng giật mình.
Anh cũng không biết tại sao nhưng nhìn nụ cười chân thành của người phụ nữ bên phải thì anh lại cảm giác đây mới là một Nữ Hoàng.
Hoắc Tư Danh câu lên khóe môi, không khỏi thầm khen ngợi Khẩm Vinh Kiệt, anh mới hỏi.
" Tại sao cậu nghĩ như vậy? "
Khẩm Vinh Kiệt nhíu mày một lúc mới nói.
" Nụ cười, nụ cười của người bên phải rất chân thành, cảm giác như là bà ấy thật sự rất hiền dịu... "
" Chỉ như vậy? "
Khẩm Vinh Kiệt gật đầu.