Ara Limsini buông cằm công chúa Ellipsea Nissan ra, bà nhìn như không nhìn cô nói.
" Đừng nghĩ bản thân có chút giá trị mà sinh kiêu, những gì mà mày có được tận bây giờ đều do một tay tao tạo nên, cũng vì thế... tao cũng có thể lấy lại mọi thứ mà mày có được, cho mày sống cảnh nghèo nàn tận cùng của cuộc sống, à còn thấp kém hơn cả nô lệ thì mới xứng với mày chứ không phải sao? " Ara Limsini nhìn gương mặt thất thố tái nhợt của công chúa Ellipsea Nissan trong lòng không khỏi hả dạ mà xoay người rời đi, chính là vừa đi được mười bước thì bà dừng lại nói mà không xoay người lại nhìn công chúa Ellipsea Nissan.
" Để ta nói cho con nghe Ellipsea Nissan, nếu con không muốn gả đi thì cũng được, nhưng con nhất định phải chết, chết một cách khó coi nhất ta mới nói rõ cho nước Zom kia biết là con chết ra sao, hôn sự của hai nước mới bị hủy. À con cũng đừng có nghĩ đến chuyện quản gia Oukit, người cha mà con ghét cay ghét đắng kia sẽ giúp con... vì con ông ta cũng sắp chết đến nơi rơi Ellipsea. " dừng một chút bà lại nói.
" À... con đúng thật sự nói không sai, ta thật chất không yêu thương con, sinh ra con cũng chỉ vì Oukit, việc truyền người thừa kế vương vị này ta cũng không định cho con, nhưng con may mắn hơn những công chúa khác, chính là có người cha thật sự yêu thương con, vì con hy sinh mọi thứ. "
Ara Limsini nói xong thì xoay người rời đi. Bà thật sự tức giận, bà cũng không nghĩ sẽ nói ra những câu khó nghe như vậy, nhưng Ellipsea Nissan thật sự bị chiều đến hư hỏng, một đứa con gái, một người sắp quản lý cả một vương vị đất nước mà ăn nói như vậy... thật sự bà vẫn nên suy nghĩ lại chuyện này.
Công chúa Ellipsea Nissan hai mắt trừng to ra ngây dại... cả thân hình không ngừng run rẩy... cô... cô nên làm gì đây?
Mọi chuyện không đi theo hướng cô nghĩ, vốn bản thân đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị người mẹ cao cao tại thượng kia ghét bỏ, nhưng cô vẫn không thể không đau lòng... cô... đau đến không thể nghĩ thêm bất cứ chuyện gì nữa, cô vậy mà... vậy mà có thể cứng họng sợ hãi.
Công chúa Ellipsea Nissan nhìn quanh một vòng, nhìn mọi thứ có được trong cung điện này, cô không khỏi câu lên cười khổ...
Đúng vậy... những gì cô có được hiện tại, toàn bộ đều là lấy của Nữ Hoàng, người mẹ mang nặng đẻ đau nhưng không thương yêu cô...
Công chúa Ellipsea Nissan cứ ngồi trên ghế đó một lúc lâu mới gọi người vào dọn dẹp những mảnh vỡ của bình hoa lúc nãy cô làm vỡ.
Ellipsea Nissan lạnh nhạt nói với thị nữ thân cận của cô.
" Có phải ta rất ngốc không? Từ nhỏ luôn ước muốn có được những thứ không thuộc về mình... hiện tại...haha... không những không thuộc mà còn trở thành gánh nặng...
Quản gia Oukit, vì ta hy sinh hết mọi thứ.. nhưng ta lại nhìn ông như cỏ rác..