Người ở dưới bếp chuẩn bị chút thức ăn nhẹ, người ở trên phòng khách vừa mở ti vi vừa nhìn lại số liệu mà Hoắc Tư Danh làm.
" Danh Danh... "
Hôm nay, Hứa Doãn Hạ lại muốn gọi như vậy nha, nghe cưng cưng sao ý.
" Ơi. Đợi anh xíu. "
Hoắc Tư Danh từ bếp đi ra, trên tay có dĩa trái cây to.
" Anh làm mấy cái này hồi nào á? " Hứa Doãn Hạ vơ vơ cấp giấy trên tay hỏi.
" Lúc sáng với hồi khuya đấy. " Vừa đặt đồ xuống, Hoắc Tư Danh vừa nói.
Không giấu gì sự thật, Hứa Doãn Hạ khẽ hỏi.
" Anh muốn Doãn Hạ, Doãn Tư của em bị lỗ sao? " nếu không muốn thì làm kiểu này là lỗ vốn rồi.
" Anh tính sai gì sao? " Hoắc Tư Danh từ trên cao nhìn xuống hỏi.
Hứa Doãn Hạ nhíu mày, kéo Hoắc Tư Danh ngồi xuống nói.
" Cái này nè! Chỉ cần chi 200 triệu thôi, anh tăng lên thêm 150 triệu làm chi? " chỉ chỉ bên chi phí cần trả cho bên thiết kế.
" Hử? "
" Nhìn nè... do Em cũng thiết kế trong đó, những mẫu thiết kế của em tung ra thị trường muốn bán chạy hơn họ, anh biết sao em lại vẫn lấy mẫu của họ không? "
" Sao? "
" Bởi tay nghề họ tốt, chi 200 triệu này, vốn dĩ đã lỗ, càng không cần nhiều tiền tới như vậy nhưng em vẫn chi, mà bây giờ anh tăng lên 150 triệu, công việc không nhiều lại không cần làm nặng, mà ngồi không tăng lương như vậy quá lỗ đối với Doãn Hạ, cũng như Doãn Tư. " như nhớ ra gì đó lại nói.
" Còn cái này nữa, tiền lương cho một tháng các nhân viên của Doãn Hạ, Doãn Tư và vài cái cửa hàng nhỏ kia không tới 400 triệu, này anh ghi 500 triệu. Anh muốn em phá sản hay sao? "
Hoắc Tư Danh im lặng nghe Hứa Doãn Hạ tới, Hứa Doãn Hạ nói hết toàn bộ, đến không dừng được.
Tóm lại, Hoắc Tư Danh ra tay quá hào phóng a.
Ngồi nghe Hứa Doãn Hạ nói, Hoắc Tư Danh khẽ cười trong lòng thầm nói.
" Bao nhiêu đó đối với anh đúng là không đáng gì nhưng anh quên mất... Hạ Hạ của anh rất keo kiệt a. "
••••••••
Sau khi sắp xếp xong hết công việc, cả Hứa Doãn Hạ cùng với Hoắc Tư Danh bắt đầu sắp xếp hành lý.
Hứa Doãn Hạ sắp xếp xong lại ngồi lấy điện thoại Hoắc Tư Danh ra nghịch, định chơi game thì hai mày khẽ nhíu chặt nhìn chằm chằm vào bức ảnh hình chiếc nhẫn trong điện thoại của Hoắc Tư Danh, Hoắc Tư Danh đi tới hỏi.
" Sau đó vợ? "
" Cái nhẫn này hình như em thấy ở đâu rồi á. "
" Thật sự? "
Hứa Doãn Hạ gật đầu, cố nhớ... mãi một lúc lâu cô mới kinh ngạc nói.
" Trên tay của cô công chúa... công chúa gì đó á có... "
" Ellipsea Nissan? "
" Đúng vậy! Cái cô gái cố ý đẩy em đó! "
" Thật sao? "
" Em không có bị cận mà anh, chắc chắn! Lúc đó em nắm chặt cổ tay của cô ta nên có nhìn lướt qua tay. "
" Giống như vậy? "
Hứa Doãn Hạ gật đầu lại nói.
" Giống y chang... chính là nhỏ hơn một chút a. "
Dứt câu lại cố nhớ ký ức cũ, chính là càng nghĩ mày cô càng nhíu chặt, đầu lại ngày càng một đau thêm. Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ đau đớn mím môi khẽ nói.
" Đừng cố nhớ nữa. Anh sẽ tự mình tra ra. " lại hôn nhẹ lên trán cô.
Hứa Doãn Hạ gật đầu cái, nghĩ nghĩ lại nói.
" Liệu bọn họ sẽ không sao chứ? "
Hứa Doãn Hạ nhíu chặt mày nhớ về sự trùng hợp đó khẽ hỏi. Giấc mơ của cô và những người bên SiLa đó chắc chắn có liên quan nhau.
Hoắc Tư Danh xoa xoa đầu cô lại nói.
" Sẽ không sao! Vợ đừng lo lắng. "
•••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
7/10 chương.
Cầu phiếu, cầu phiếu nha! Cầu bình luận, Cầu bình luận nha!