Cố Minh Dương hai mắt đỏ ngầu trừng to nhìn chằm chằm Cố Hoài Thiên quát.
Cố Hoài Thiên len lén ngẩng đầu nhìn sắc mặt của Cố Minh Dương, môi mấp máy muốn nói lại thôi... Cố Hoài Thiên là Em trai anh, anh làm sao đi nói chuyện bí mật của nó ra. Lúc đầu mới biết chuyện, anh đánh hai đứa nó một trận... đến bây giờ... cũng đã hơn ba năm... làm sao anh ngờ được... giấu kín như vậy... mà Cố Minh Dương, ba anh lại biết...
Hít một hơi sâu, Cố Hoài Thiên ngẩng đầu nhìn thẳng vào Cố Minh Dương nói.
" Ba, dù sao Nam cũng đã lớn... con cũng không thể nào cấm cản hay quản nó được... Ba không thể bỏ qua cho nó sao? "
" Bỏ qua...? "
" Nó yêu con trai... dù bây giờ ba bắt nó cưới vợ thì nó cũng không hứng thú... thay vì cấm cản thì tại sao chúng ta không chấp nhận... "
" Mày đang nói cái quái gì vậy? " Cố Minh Dương nheo mắt nguy hiểm nhìn Cố Hoài Thiên, không kiên nhẫn nói.
" Mày nghĩ tao không biết nó yêu con trai, ăn nằm với con trai sao? " dừng một chút lại nói.
" Tao đẻ ra chúng mày, không lẽ chúng mày như thế nào tao không biết, dù sao tao cũng không quan tâm nhiều về chuyện yêu đương của nó nhưng... "
" Không phải nó là Công sao? Tại sao bây giờ lại thành nằm dưới, tao cho nó yêu thương con trai nhưng tao không thể nào chấp nhận con trai mình bị đè... " sau đó nheo mắt lại nguy hiểm nhìn Cố Hoài Thiên hỏi.
" Mày biết sao không cản nó lại... "
Con trai ông... ông không cấm nó cái gì nhưng... tại sao lại đi làm vợ người khác...
Cố Hoài Thiên ngẩng người, ủa chứ không phải mắng anh vì chuyện giấu Cố Hoài Nam là gay sao? Ba không những biết mà còn hiểu rất rõ... bây giờ lại... giận dỗi trách mắng anh vì anh không ngăn thằng Nam nằm dưới...
Ba ơi là ba... ngài có cần phóng khoáng như vậy không a...
" Nhưng sao ba biết? " Cố Hoài Thiên nhìn Cố Minh Dương khẽ hỏi.
" Có thằng đực rựa nào hơn 20 mà không từng đi chơi khuya không? Có thằng nào trong laptop không có phim heo không? Có mỗi thằng Nam còn đâu... không những thế... tại nó hay đi đua xe, nên ba mới kêu người theo dõi chính là chụp được vài bức... "
Cố Minh Dương nguôi bớt cơn giận, không xưng mày tao nữa... chính là lúc nãy nhìn mặt Cố Hoài Thiên cứ im im làm ông không nhịn được thôi.
Cố Hoài Thiên cảm thấy chính mình thật vất vả, phải biết ba năm trước khi thấy Cố Hoài Nam và Ken hôn nhau... anh đã tức không chịu được... lại nhớ về những lần nói dối giúp Nam... chính anh càng thấy bản thân thật tệ... bây giờ mới ngỡ ra, không phải ba không biết mà là không nói... đến bây giờ nói chỉ vì tức chuyện Ken nằm dưới...
Ông trời trêu chọc anh quá hay sao... còn chưa hoàn hồn lại thì Cố Minh Dương lại nói.
" Con biết lí do gì mà dạo này nó không về nhà không? "
Ông tức giận thì tức giận, nhưng chuyện Cố Hoài Nam luôn không về nhà càng khiến ông lo lắng...
" Bé cưng nói là Ken mất tích... chắc Nam biết chuyện nên mới... " nói rồi lại dừng...
Cố Minh Dương thở hắc ra, nhíu mày lại...
" Con đi ra ngoài đi. "
Cố Hoài Thiên xoay người đi tới cánh cửa, tay chạm chốt cửa thì dừng lại nói.
" Mặc dù... chuyện Nam từ chồng biến thành vợ hơi... hơi bị khó chấp nhận nhưng... bây giờ ba vẫn nên im lặng... dù ít hay nhiều gì... Ken mất tích, Nam cũng buồn... nó là em trai con... mặc dù không nhiều bằng bé cưng nhưng con sẽ không để nó bị người khi dễ hay lừa dối đâu. " dứt câu đóng cửa đi ra ngoài.
Cố Minh Dương nhìn theo bóng dáng Cố Hoài Thiên, khẽ thở ra một hơi... con trai ông lớn hết rồi... hết cần ông cụ này lo...
Nhưng ngẫm một chút lại nhớ đến Ken gì đó bị mất tích... ông cầm điện thoại lên... bấm bấm gọi...
- -------------------------
Cố Minh Dương gọi cho ai?
Nói chứ Ông bố của năm! ^^ Không trách con thuộc thế giới thứ ba, chỉ là tức giận tại sao... Từ Công thành Thụ
Cầu phiếu.