Đàm Vĩnh Long vội chạy tới kéo Hoắc Tư Danh ra nói
" Boss phải bình tĩnh lại đừng như vậy! Chị dâu chắc chắn sẽ không sao "
Mặc dù chính anh cũng không chắc nhưng nếu cả Hoắc Tư Danh cũng bị thương ai sẽ chăm sóc Hứa Doãn Hạ Anh biết với tính của Hứa Doãn Hạ sẽ không để bất kỳ ai chạm vào trừ Hoắc Tư Danh
Nghe như hiểu được ý của Đàm Vĩnh Long, Hoắc Tư Danh buông đôi tay nắm chặt rỉ máu của mình ra nhìn chằm chằm cửa, đám người HK đang bu quanh xe để phá cửa ra, họ cố thực hiện làm sao mà vừa an toàn cho Hứa Doãn Hạ lại có thể nhẹ nhàng mở ra Khi cửa kính vừa bị phá, Hoắc Tư Danh đi tới ôm nhẹ Hứa Doãn Hạ đang đẫm máu ra
Tim anh thắt chặt, anh ôm Hứa Doãn Hạ vào lòng nhẹ nhàng nhất có thể Đầu áp sát vào cô hôn nhẹ lên khuôn mặt đẫm máu của cô nhẹ giọng gọi
" Vợ ơi " Hứa Doãn Hạ không một chút phản hồi nào Hoắc Tư Danh nhìn chằm chằm cô một lúc cố áp chế kích động bản thân lại
Hoắc Tư Danh run rẩy lại gọi
" Vợ ơi Vợ
Đừng ngủ mà vợ! Chúng ta phải về nhà "
Hứa Doãn Hạ vẫn như cũ, mắt nhắm chặt không có bất kỳ phản ứng nào Hoắc Tư Danh cố giữ bình tĩnh bản thân mà nhớ về dự định của năm nay lại nói
" Sắp valentine rồi, vợ không định làm sô cô la ( Chocolate) tặng anh sao vợ? Em đã nói sẽ tạo cho anh bất ngờ cơ mà "
Hứa Doãn Hạ vẫn như cũ
Dừng một chút, tay anh khẽ đưa lên mũi của cô, tay anh run rẩy hạ xuống, nước mắt Hoắc Tư Danh không kiềm được rơi xuống gương mặt đẫm máu của cô
" Hạ hạ vợ ơi đừng ngủ mà vợ " Giọng anh run rẩy sợ hãi cực độ
Đám người xung quanh cũng trợn to mắt, có người không nhịn được cũng khóc
Hoắc Tư Danh lại ôm Hứa Doãn Hạ thêm chặt lại gọi
" Anh xin vợ mở mắt ra nhìn anh đi vợ ơi
A Vợ ơi nhìn anh đi em
Em hứa là sẽ sinh cho anh một đội bóng mà, vợ ngủ rồi thì làm sao mà sinh
Vợvợvợ ơi Vợ Xinxin em mà"
Hoắc Tư Danh khóc thành tiếng, bàn tay đưa lên lau sạch vết máu của cô lại nói
" Tỉnh lại đi Có bắt anh làm trâu hay làm ngựa anh đều làm hết có được không? Chỉ cần vợ mở mắt ra nhìn anh thôi vợ vợ "
Hoắc Tư Danh như kẻ điên ngồi dưới đất ôm Hứa Doãn Hạ một thân đầy máu mà gào thét nhìn như một người vui buồn luôn thể hiện bên ngoài chứ không phải là Hoắc Tư Danh lạnh lùng trước kia
Bốn người Tống Thương, Hà Xuân, Vĩnh Bắc, Triết Lâm không nhịn được đỏ mắt khẽ lau nước mắt
Cảnh sát bắt đầu tới, xe cứu thương cũng đến Lúc nãy đám người HK cũng đã bắt hai người bỏ trốn khi đâm Hứa Doãn Hạ xong
Hoắc Tư Danh cứ ngồi đó gào thét lên
" Hạ Hạ Anh không cho em ngủ em có nghe không hả? "
Cắn chặt môi Hoắc Tư Danh hung hăng quát
" Hứa Doãn Hạ! Tôi ra lệnh cho em không được ngủ em còn phải bên tôi Bên tôi cả đời này Em nghe không hả "
" Aaaaaaaa " Hoắc Tư Danh thét lên, anh đau Đau quá Có cái gì đau bằng nổi đau này đâu
Hoắc Tư Danh không kiêng dè gì nữa ngồi đó ôm chặt Hứa Doãn Hạ khóc thành tiếng lại gào thét tên của cô
Tim anh đau, đau quá anh tuyệt đối không để Hứa Doãn Hạ ra đi, nhất định không để Hứa Doãn Hạ ra đi
Tim anh lại thắt chặt lại, thắt chặt đến nổi Hoắc Tư Danh không thở được hết hôn lên trán cô lại nhẹ nhàng nỉ non bên tay cô
Hứa Doãn Hạ vẫn không có một phản ứng nào, Hoắc Tư Danh hết khóc lại gọi
" Vợ ơi Vợ à Đừng ngủ nữa có được không?
Không có em làm sau anh sống làm sau anh sống đây hả vợ? Vợ nở lòng nào bỏ lại anh? Anh còn chưa đưa vợ đi du lịch như lời hứa, chưa cùng vợ công khai chuyện mình đã kết hôn với mọi người, chưa ôm hôn vợ lúc sáng lại còn chưa Chưa Ahuhu vợ ơi Hức
Anh yêu em anh yêu em Vợ ơi Đừng ngủ Đừng ngủ mà "
Thương Boo thì hãy LIKE và VOTE ( bỏ phiếu) ủng hộ Boo đi nè! Rảnh thì thả xuống comment nhận xét tạo động lực để Boo viết tiếp chương sau nè!