Mục lục
Tình Nhân Của Tổng Tài - Hứa Doãn Hạ - Hoắc Tư Danh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoắc Tư Danh hút xong điếu thuốc dưới phòng khách, thì bước lên phòng. Vừa vào phòng không thấy người đâu. Nhìn sang phòng tắm thì nghe thấy nước chảy. Anh ở ngoài đợi. Đợi hồi lâu không thấy người ra. Anh tức giận quát to.

" Cô định chết trong đó à? Cô đừng nghĩ trốn trong đó là có thể thoát! Cô mơ đi. "

" Hứa Doãn Hạ, cô ra đây cho tôi. "

Vẫn không động tĩnh gì, Hoắc Tư Danh hùng hùng hổ hổ bước vào, vừa mở cửa xông thẳng vào mũi anh là mùi máu. Tim Hoắc Tư Danh đập lộp bộp lộp bộp anh bước nhanh đi vào chỉ thấy Hứa Doãn Hạ nằm trên vũng máu dưới sàn nhà lạnh lẽo, mặt cô tái nhợt khiến anh không kiềm nén nổi sợ hãi trong lòng.

Hoắc Tư Danh không ngừng lung lay Hứa Doãn Hạ.

" Hứa Doãn Hạ. "


" Tỉnh tỉnh. "

" Cô đừng làm tôi sợ. "

Hứa Doãn Hạ vẫn không động đậy, ngay cả một cái nhíu mày khi bị người khác hét to bên tai cũng không có.

Hoắc Tư Danh vội ôm Hứa Doãn Hạ vào xe mà thư ký của anh chạy tới. Trên đường anh không ngừng thục dục thư ký Đàm chạy nhanh hơn.

Hai tay ôm Hứa Doãn Hạ của anh không ngừng run rẩy vì lo lắng vì sợ hãi rốt cuộc cảm giác sợ hãi này là sau anh không rõ nhưng tim anh cứ co thắt lại khiến anh vô cũng khó chịu.

" Hứa Doãn Hạ tôi ra lệnh cho em phải tỉnh.. "

" Tỉnh đi được không? Tôi sẽ không phạt em nữa, không la mắng em nữa. "

" Hứa Doãn Hạ đừng làm tôi sợ, em biết rõ tôi ghét ai rối loạn cảm xúc tôi lắm mà. "

" Hứa Doãn Hạ, chỉ cần em tỉnh cả Hoắc Thị sẽ là của em, được không?"

" Em tỉnh đi... " cuối cùng Hoắc Tư Danh hai mắt ửng đỏ không nhịn được mà rưng rưng chảy xuống một dòng.

Thư Ký Đàm vốn im lặng nhưng khi thấy Boss thật sự khóc cũng phải khuyên nhũ câu: " Chắc cô ấy không sao đâu, Boss đừng quá lo. "

Không biết là do nghe được lời khuyên hay do tới bệnh viện mà Hoắc Tư Danh bình tĩnh lại.

Ôm Hứa Doãn Hạ tiến vào, người đón anh là bạn thân của anh.

" Cô ấy bị làm sao vậy? " Bác sĩ Từ, Từ Hạnh Ngôn nhìn máu me dính trên người Hoắc Tư Danh nhíu mày hỏi. Anh thầm nói lại tự tử khi bị đá nữa hay sao? Nhưng sau Hoắc Tư Danh lại lo lắng đến vậy!

Hoắc Tư Danh giọng không kiềm nổi sự run rẩy nói: " Tôi không biết, cậu giúp cô ấy đi, đừng để cô ấy xảy ra chuyện gì. "

Từ Hạnh Ngôn mày nhíu chặt lại kêu Hoắc Tư Danh ôm người đưa vào phòng cấp cứu.

Cửa đóng chặt, ngăn Hoắc Tư Danh vào. Anh nắm chặt tay lại, bên cạnh là Thư Ký Đàm đi làm giấy tờ xong từ lúc nào đã về đứng bên cạnh.

Hơn 30 phút trôi qua, rốt cuộc Từ Hạnh Ngôn cũng ra ngoài, nhưng mặt ang không đến đổi là tốt mấy, mày nhíu chặt đi tới trước mặt Hoắc Tư Danh.

" Cô... Cô ấy sao rồi? " Sự run rẩy không dừng lại được. Hoắc Tư Danh lên tiếng hỏi.

Từ Hạnh Ngôn nhìn chằm chằm bạn anh một lúc mới nói: " Cô ấy ổn rồi! "

Hoắc Tư Danh thở một hơi ra nhẹ nhàng định bảo Tốt lại nghe Từ Hạnh Ngôn nói.

" Cô ấy xảy thai rồi! " Giọng lạnh lẽo kèm nén sự tức giận của anh với Hoắc Tư Danh.

" Cậu nói gì? Xảy.., xảy thai.... " Hoắc Tư Danh tái mặt giọng run đến lợi hại hỏi.

" Đúng! Cậu biết tại sao xảy không? " Từ Hạnh Ngôn nhìn Hoắc Tư Danh hỏi nhưng không đợi anh trả lời lại tự mình nói ra.

" Do bị va đập mạnh và quan hệ vợ chồng quá độ! " dừng lại nhìn rõ nét mặt Hoắc Tư Danh lúc này con ngươi đầy thống khổ, nhưng Từ Hạnh Ngôn không thương xót nổi nói tiếp.

" Chính cậu, HẠI CHẾT ĐỨA BÉ chỉ mới hơn hai tháng! Còn để người mang thai bị hạ dược "

" À cũng chúc mừng cậu, nhờ cậu mà sau này cô ấy có thể rất khó thụ thai. "

Dứt lời xoay người đi, lại dừng lại nói " Cậu làm tôi thất vọng quá!, Cậu tự nghĩ xem? Cậu có còn là cậu không? Hoắc Tư Danh thông minh tài trí đi đâu rồi? "

Hoắc Tư Danh sắc mặt tái nhợt khiến người nhìn thấy lo lắng, trong đầu anh chỉ toàn câu " Xảy Thai, Cô ấy Xảy Thai rồi, Hại Chết đứa bé... " hai mắt anh đỏ ủng thống khổ, tại sao anh lại làm ra loại chuyện như vậy chứ? Đứa con... Đứa con đầu tiên của anh và cô.

Đến khi nghe câu " Bị Hạ Dược " con ngươi Hoắc Tư Danh hiện lên sát khí mạnh liệt, là ai dám hạ dược lên người cô ấy?! Anh lạnh nhạt nói với Thư Ký Đàm đằng sau.

" Đi tra rõ chuyện này! Không ra thì đến HK chịu phạt. "

Thư Ký Đàm thấy rõ Boss đang đau lòng, nhưng sau đó lại lộ tia sát khí kinh người, anh không hiểu rõ nhưng không hỏi, nghe xong nhiệm vụ được giao, chỉ lặng lẽ rời đi.

Hứa Doãn Hạ đang nằm trong phòng Vip nghỉ ngơi, Hoắc Tư Danh ngồi ghế bên cạnh nắm chặt tay cô, nhìn chằm chằm cô.

Bây giờ anh mới hiểu câu cô ấy nói " Dẫu tôi nói gì anh cũng không tin phải không " như kim đâm thẳng vào tim anh vậy, nếu anh chịu nghe cô nói có phải bây giờ đứa bé vẫn còn không?

Đây là đứa con đầu tiên của anh và cô vậy mà chính anh lại có thể làm mất đứa bé.


Chính tay anh giết đứa con của mình, cũng chính anh không nghe cô ấy nói!


Đôi mắt ủng đỏ từ từ lặng lẽ giọt nước mắt lăn dài, rồi khóc thành tiếng không biết bao lâu mới dừng.


Đàn em bên ngoài, nghe được động tĩnh trong phòng, họ không khỏi đau lòng. Phải biết, Boss của họ chưa bao giờ khóc ngay cả khi mẹ ruột boss chết đi, boss cũng chưa hề bị xao động như bây giờ.Tiểu Boss của bọn họ mất, Boss lại đang nức nở bên cạnh Hứa Tiểu Thư... Đàn em như bọn họ đây muốn giúp cũng không giúp được gì.


Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo trước khi chuyển sang chương mới đọc nha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK