Đàm Vĩnh Long nhướng mày khó hiểu, nhìn Cố Hoài Nam lại nhìn Ken, nhìn bộ dạng như gặp quỷ của Ken, Đàm Vĩnh Long tự đoán chắc chắn Cố Hoài Nam và Ken gì đó của nhau rồi! Nhưng là như vậy cũng tốt! Dù Ken có muốn cũng phải ngoan ngoãn khám cho chị dâu, hay không muốn cũng phải khám thôi Nhưng là anh vui vẻ không được bao lâu lại cứng họng
Cố Hoài Nam ánh mắt như lửa nhìn chằm chằm Ken nói
" Anh đi về đi! Loại bác sĩ lang băm như anh! Cố Gia đây không cần! " dừng một chút, lạnh giọng nói tiếp
" Cố Gia đã phái bác sĩ tới rồi! Nên không phiền đại bác sĩ anh tới xem cho bé cưng của tôi đâu! "
Ken mím môi, cái gì cũng không dám nói sợ chọc giận Cố Hoài Nam, nhưng là khó khăn lắm mới gặp được Cố Hoài Nam, anh nào đâu ngu ngốc mà bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này! Ken mặt dày nhìn Cố Hoài Nam, giọng điệu dịu nhẹ nịnh nọt tới chảy nước
" Cục cưng này! Anh làm sao về được! Boss gọi anh đến để xem em " lời nói chưa dứt đã bị Hoắc Tư Danh nói chặn ngang
" Cậu về lại SiLa của cậu đi! "
Ken cứng họng, đông cứng tại chỗ, có cần không chừa đường lui cho anh như thế không? Nhìn trời à ở đây không có trời có mỗi cái trần nhà thôi! Nhìn một lúc hít sâu một hơi hung hăng quát
" Tôi không đi! Có chết tôi cũng không đi! "
Hoắc Tư Danh nheo mắt nguy hiểm lại nhìn chằm chằm Ken, không nhanh không chậm nói
" Cậu đừng quên! Nếu để tôi nghe những câu từ không tôn trọng vợ tôi từ miệng cậu! " môi Hoắc Tư Danh khẽ câu lên lại nói tiếp
" Tôi không ngại cắt lưỡi cậu đâu! " lại dừng mà nhìn Cố Hoài Nam
" Dù cậu có là gì của anh vợ tôi " dứt câu bỏ vào phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại
Hoắc Tư Danh hiện tại đang tức giận, tuy rất muốn hung hăng đóng cửa, cũng vì Hứa Doãn Hạ đang trong phòng nên ang mới nhẹ nhàng. truyện ngôn tình
Ken đứng đó một lúc lâu mới hồi phục tinh thần, lúc đầu anh tưởng đâu Hoắc Tư Danh đùa nhưng là đến khi Hoắc Tư Danh nheo mắt nhìn anh, anh mới nhận ra Hoắc Tư Danh đang tức giận! Không tự chủ Ken nhìn về phía cánh cửa đóng chặt thầm nói " Vì em vợ sao? " ( Thật là mặt dàyyyy đã làm Nam ca giận rồi bày đặc nhận em vợ >< xía cười mỉa mai Ken trăm lần)
Hồi phục lại tinh thần, Ken thu lại vẻ nghiêm túc như đang ra trận mà hớn ha hớn hở đi tới bên cạnh Cố Hoài Nam nịnh nọt
" Cục cưng! "
" "
" Thôi mà cho anh xin lỗi "
" "
" Anh sai rồi "
Cố Hoài Nam nghiêm túc nhìn Ken, hoàn toàn khác với vẻ thường ngày của anh, vui cười hoạt bát khi nói chuyện với Hứa Doãn Hạ, hiện tại à không nói chính xác một kẻ máu lạnh trong xương tủy nhìn Ken như muốn nhìn thấu Ken, Cố Hoài Nam khẽ nói
" Anh nên biết thân biết phận! Đừng làm chuyện tùy hứng! Tư Danh, cậu ta cắt lưỡi anh nên tôi không ngại móc mắt anh đâu! " dứt câu rời đi, nhưng đi được vài bước dừng lại nói mà không xoay người lại nhìn Ken
" Đừng nghĩ tôi hâm dọa anh! Anh nên nhớ tôi là CỐ HOÀI NAM! " vừa nói xong Cố Hoài Nam rời đi, anh cũng không đi đâu xa, chỉ là đi ra ngoài mua một ít đồ ăn vặt tới thôi
Ken đứng đó cúi mặt xuống, cái gì cũng không nói! Anh không nghĩ vì một câu nói đùa của anh mà Hoắc Tư Danh và cả Cố Hoài Nam đều muốn hung hăng giáo huấn anh! Môi Ken khẽ câu lên tự nhủ " Hết thật rồi! Sớm hay muộn cũng có chiến! "
Hít một hơi sâu nhìn Đàm Vĩnh Long cười một cái, mở cửa đi vào phòng bệnh
Đàm Vĩnh Long từ đầu đến cuối luôn là người đứng phía ngoài nhìn, cũng không biết tại sao nhưng anh thấy anh rất may mắn, tuy mới lần đầu thấy Hoắc Tư Danh đối xử đặt biệt với Hứa Doãn Hạ có không thích nhưng vài lần tiếp xúc anh lại thấy ổn và dần tiếp thu và trở thành thói quen Anh thầm nghĩ nếu lúc trước anh công khai phản đối Hứa Doãn Hạ với Hoắc Tư Danh có phải đã chết ngàn lần rồi không?
••••••••••••••••
Nhớ like và bỏ phiếu cho Boo nha! Rảnh rỗi thì bình luận luôn nha ^^!