Hai người ngồi đối diện nhau, Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh một lúc lại hỏi
" Rốt cuộc là ai hại em? " cô biết rõ, lần này lại nằm viện chắc chắn cũng có người cố ý đụng tay đụng chân vào chứ bình thường cô hiền lành nết nà thùy mị lại dịu dàng như vậy, ai đâu lại hãm hại cô đến phải nằm viện như vậy chứ
Nếu như Hoắc Tư Danh mà biết bản thân vợ yêu của anh lại có thể nói ra câu " HIỀN LÀNH, NẾT NA, THÙY MỊ, DỊU DÀNG " này để khen chính cô, thì chắc chắn anh sẽ cười to thành tiếng mất thôi Đối với anh, Hứa Doãn Hạ đương nhiên tốt toàn diện, nhưng là đối với Doãn Hạ, Doãn Tư hay cả đám đàn em bên HK, nói không ai sợ Hứa Doãn Hạ mới là nói dối Cái gì mà hiền lành, thùy mị chỉ là vẻ bên ngoài thôi chứ thử đụng vào xem coi coi có còn cái gì " HỨA TỔNG HIỀN LÀNH " nữa không nha
Hứa Doãn Hạ lại nhìn Hoắc Tư Danh, mày cô nhíu chặt khẽ nhớ gì đó mới nói
" Không lẽ lại tại anh? " nếu không phải tại anh thì tại ai? Trên đời này phụ nữ thật đáng sợ a Cô không phải chỉ bị người gây chuyện một lần, nói chính xác là vài ba lần luôn Nhưng một mình cô xử lý được tất, chính là có một vài người khó ăn nha
Hoắc Tư Danh gật đầu, không dối gạt gì Hứa Doãn Hạ, lại kể đầu đuôi câu chuyện từ lúc bị tại nạn giao thông đến lúc bị người đẩy ngã xuống cầu thang cho Hứa Doãn Hạ nghe Càng nghe mày Hứa Doãn Hạ càng nhíu chặt lại hỏi
" Không lẽ cái người tên Ken gì đó là người bên SiLa? " nếu không phải thì lí do gì lại muốn cô bỏ Hoắc Tư Danh, trong khi cô và anh đã kết hôn Mặc dù hai người không công khai nhưng không lẽ mắt bọn họ bị gì, mới không thấy anh và cô luôn đeo nhẫn cặp
Hứa Doãn Hạ lại nhìn kỹ mặt Hoắc Tư Danh, cô khẽ thở hắc ra nói tiếp
" Chồng đẹp cũng thật là khổ a, lúc nào cũng gây phiền phức cho em " dứt câu còn không quên bĩu môi
Hoắc Tư Danh kéo Hứa Doãn Hạ vào trong lòng ngực anh, tay khẽ vuốt ve lưng cô lại nói
" Vợ yên tâm, sao này anh nhất định không để em xảy ra chuyện nữa Với lại Ken là người của chúng ta, cậu ta có nói là xin lỗi vợ đó " anh cũng xót lắm chứ, nhìn Hứa Doãn Hạ hết lần này đến lần khác bị người hại, bản thân anh cũng khó chịu, lúc nào cũng tự trách anh hết Chỉ hận nhất công chúa Ellipsea Nissan kia, chạy sớm quá nhưng sớm hay muộn gì anh cũng nhất định bắt họ phải chịu trách nhiệm với những gì họ đã làm với Hứa Doãn Hạ thôi Nhắc tới Ken anh mới nhớ lâu rồi cũng không liên lạc
Hứa Doãn Hạ khẽ câu lên khóe môi, chồng cô luôn như vậy, dù cô xảy ra chuyện nhưng là cô vẫn luôn tin Hoắc Tư Danh, anh bảo vệ cô không ít lần rồi xảy ra chuyện một phần nào đó cũng do cô không tự lo cho bản thân mình được Mặc khác, cái người tên Ken gì đó cô cũng không để tâm, dù sao Hoắc Tư Danh đã nói anh ta là người của mình thì thôi, cô không truy cứu chuyện cũ nữa
( Có muốn truy cứu thì truy cứu như thế nào khi ngày đó Hứa Doãn Hạ dọa Ken không ít a)
Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh một lúc lâu, hôn khẽ lên ngực anh lại nhớ ra gì đó mới nói
" Khi nào anh rảnh á, sắp xếp công việc xong lại đi sang EL với em được không? "
Hên là cô không có quên a, bà Nội đã dặn dò như vậy, cô vẫn nên đi gặp ông Nội nói rõ thì hơn Biết đâu hai ông bà đã có hiểu lầm gì đó thì giờ nên tha thứ nhau vẫn hơn Với lại, dẫu sao đưa cháu rể đi gặp ông Nội cũng tốt đi
" Được " Hoắc Tư Danh cũng tính toán sẽ đưa Hứa Doãn Hạ về nhận tổ quy tông, với lại anh cũng muốn chính thức ra mắt người bên Cố Gia, để còn điều tra kỹ sự việc năm Hứa Doãn Hạ mất tích, với lại cần cảnh cáo nhưng ai có ý đồ sắp đặt hôn ước gì đó cho cô
Anh khá lo lắng, dù không nghe Anh cả hay Anh hai nói bất cứ điều gì về chuyện hôn ước lúc nhỏ gì đó, nhưng lo vấn cứ lo a Dù sao vợ anh cái gì cũng hơn người nên khá là lo lắng
Hứa Doãn Hạ dụi dụi vào lòng ngực Hoắc Tư Danh một lúc lâu, bụng cô lại kêu lên " Rột rột " mắt cô đỏ bừng xấu hổ, cái gì cũng không nói Hoắc Tư Danh nghe thấy khẽ cười thành tiếng, đặt tay lên bụng cô, biết mà còn hỏi
" Vợ đây là đang đói sao? "
Hứa Doãn Hạ mặt đỏ bừng gật đầu một cái
Lúc dậy tới giờ đã gần 9 giờ rồi còn đâu, mãi lo nói chuyện mà quên mất ăn sáng
Hoắc Tư Danh lại cười một cái, đứng dậy xoa xoa đầu Hứa Doãn Hạ lại nói
" Để anh ra ngoài mua chút gì đó cho vợ " dứt câu đang định rời đi thì tiếng gõ cửa vang lên
" Cốc Cốc Cốc "