Phải nói cô cố gắng vượt qua bao nhiêu chuyện ở nơi kia chỉ để quay lại bên cạnh Hoắc Tư Danh thôi, nhưng cô vừa nghe cái gì đây? Chồng cô, người cô cố gắng vượt khó lại đi tìm gái
Cố Hoài Thiên và Hứa Doãn Thiên bốn mắt nhìn nhau mím môi lại, nhưng là một lúc sau cả hai ôm chặt Hứa Doãn Hạ vào lòng nói
" Thật tốt thật tốt quá em đã tỉnh lại "
" Ông trời phù hộ, ông trời phù hộ "
Giọng nói không giấu được tia vui mừng cùng với nghẹn ngào trong đó
Hứa Doãn Hạ bị ôm đến cứng đờ người, nhưng môi vẫn câu lên khẽ đưa tay yếu ớt của cô lên vỗ nhẹ cánh tay của cả hai người anh của cô Nhìn biểu hiện kích động của hai người như vậy, cô tin chắc cô đã dọa không ít người đi Chắc ba mẹ bên Hứa Gia, Cố Gia lẫn Hoắc Gia cũng bị dọa không ít rồi
Ba anh em ôm nhau một lúc lâu, Cố Hoài Thiên và Hứa Doãn Thiên mới buông ra nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ nghi hoặc hỏi
" Bé cưng biết anh là ai không? "
Cố Hoài Thiên chớp chớp mắt nhìn Hứa Doãn Hạ đầy hy vọng Anh ước gì cô có thể nhớ ra anh không phải, nói chính xác là cô sẽ khôi phục trí nhớ hoàn toàn
Hứa Doãn Hạ nhìn ông anh trai đã gần 40 tuổi của mình không khỏi cười thành tiếng khẽ nói
" Anh là anh cả, tên là Cố Hoài Thiên chứ đâu Em làm sao có thể quên được một người mặt dày như anh " nhớ lại khoảng thời gian trước, Cố Hoài Thiên dù ở EL nhưng ngày nào cũng video call, gọi nhiều đến nổi Hoắc Tư Danh tức giận mắng một hơi luôn
Cố Hoài Thiên hai mắt trợn to kinh ngạc, nhưng sau đỏ vành mắt lại đỏ ửng, cúi xuống ôm Hứa Doãn Hạ một cái miệng lẩm bẩm nói
" Thật tốt qua, em đã nhớ rồi " phải nói anh đã rất lo lắng biết bao nhiêu, nếu bé cưng mà còn quên anh nữa, thì chắc chắn chắc chắn anh rất là thương tâm nha
Hứa Doãn Thiên cũng đỏ cả vành mắt, tiến lên xoa nhẹ đầu Hứa Doãn Hạ một cái Anh không phải là người dễ khóc, nhưng nhìn đứa em gái anh cưng chiều yêu thương từ bé cứ luôn xảy ra chuyện như vậy, đôi khi chính anh lại muốn bắt con bé về để bảo vệ
Ba anh em hàn huyên một lúc lâu, nói về Cố Gia lẫn Hứa Gia đủ thứ chuyện cả lên Một lúc lâu, Hứa Doãn Hạ mới khẽ hỏi lại
" Nhưng mà hình như lúc nãy em nghe hai anh nói, Hoắc Tư Danh nhân lúc em hôn mê, anh ta đi kiếm gái? Là thật sao? " giọng nói không kiềm được sự bất an trong đó
Nếu là sự thật, thì cái thứ to lớn hùng dũng giữa hai chân của anh ta cũng không còn cần xài nữa đi Cô tuyệt đối không tha thứ cho một kẻ phản bội như anh ta, rõ ràng hai đứa đã nói rõ nếu sau này Hoắc Tư Danh có chán ghét cô phải nói ra chứ sao lại phản bội như vậy?
••••••
Hoắc Tư Danh trong phòng làm việc lúc này lại hắc xì liên tục, Hoắc Tư Danh nhíu nhíu mày xoa xoa mũi lại tiếp tục xem mấy bản hợp đồng cần kiểm duyệt
••••••
Cố Hoài Thiên và Hứa Doãn Thiên nhìn nhau, cảm thấy thật chột dạ, nhưng là bọn họ cũng không dối gạt gì khẽ nói
" Thật ra là không có " không lẽ vu oan giá họa cho Hoắc Tư Danh, cho dù bọn anh có thật sự không thích Hoắc Tư Danh, lúc nào cũng dành Hứa Doãn Hạ hết, nhưng có ra sao thì có một sự thật không thể nào thay đổi là Hoắc Tư Danh chính là chồng của bé cưng/ heo con a
Hứa Doãn Hạ mờ mịt nhìn hai ông anh của cô, còn chưa kịp nói Hứa Doãn Thiên đã nói tiếp
" Bọn anh chỉ định nói thử xem em có chịu tỉnh không thôi " chính là bọn anh không nghĩ tới em lại nhảy cảm như vậy
Hứa Doãn Hạ khẽ nheo mắt nguy hiểm nhìn Cố Hoài Thiên và Hứa Doãn Thiên, thì Cố Hoài Thiên lẫn Hứa Doãn Thiên bị dọa khẽ nắm chặt cánh tay Hứa Doãn Hạ nói
" Ahuhu Bé cưng/ heo con anh không dám nữa " bọn anh biết rõ đốt nhà người khác là sai nhưng không đốt nhà làm sao em tỉnh
Hứa Doãn Hạ dở khóc dở cười nhìn hai ông anh lớn của cô, cô thở ra một hơi, khẽ nói
" Em còn tưởng là thật Vốn đang định tính toán thiến anh ta đây "
Cố Hoài Thiên và Hứa Doãn Thiên nghe xong co rúm khóe miệng, cái gì cũng không nói Trong đầu không ngừng tự lập đi lập lại câu hỏi
" Thiến Hoắc Tư Danh, Bé cưng /heo con của anh là đang định Thiến Hoắc Tư Danh đi"
Hứa Doãn Hạ nhìn hai ông anh nghĩ nghĩ, môi khẽ câu lên cười nham hiểm nói
" Em nghĩ cần hai anh giúp chút chuyện a "
" Chuyện gì? " Cố Hoài Thiên và Hứa Doãn Thiên nhìn nhau lại nhìn Hứa Doãn Hạ hỏi
Hứa Doãn Hạ khẽ cười một cái nói