Mục lục
Tình Nhân Của Tổng Tài - Hứa Doãn Hạ - Hoắc Tư Danh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoắc Tư Danh mặt nóng rát lên vì ngượng ngùng, anh làm sao có thể thừa nhận là anh ghen được cơ chứ! Anh là ai là Hoắc Tư Danh là Hoắc Tư Danh đó! Là tổng giám đốc của Hoắc Thị! Anh làm sau phải ghen lên vì người đàn ông kia được. Đúng anh không ghen. Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ cười đến quên trời quên đất, cười đến đỏ cả mặt! Mày anh nhíu lại thành một đường. Anh gằn giọng nói: " Tôi không ghen, tại sao tôi phải ghen chứ? ".

Hứa Doãn Hạ vốn đang cười trong vui sướng, nhưng khi nghe Hoắc Tư Danh nói, dù biết anh dối lòng nhưng cô cũng thấy buồn lòng. Cô liếc nhìn anh cái hất tay anh ra, bước nhanh về phía phòng làm việc, thầm nói được thôi anh không thừa nhận cũng được, nhưng nhất định anh sẽ chính miệng nói.

Hoắc Tư Danh nhìn chằm chằm bàn tay mình bị hất đi, cau mày lại con ngươi âm trầm đến đáng sợ, phía sau đi tới hai thành một bước nhanh kéo mạnh Hứa Doãn Hạ.


" Em đi định đi đâu? "

Hoắc Tư Danh vốn không đề ý vị trí phòng làm việc chả Hứa Doãn Hạ nên anh vốn không biết.

Hứa Doãn Hạ cười mỉa cái lại một lần hất tay anh ra lạnh nhạt nói.

" Tôi đi đâu, cũng về dâu liên quan đến "

Hoắc Tư Danh nói: " Em đừng quên, cả đời này ngoài tôi ra, em không thể nghĩ đến người khác ".

Hứa Doãn Hạ trừng mắt Hoắc Tư Danh nói: " Nực cười, tôi nghĩ đến ai liên quan anh? Anh ghen hay sao hả? Anh có tư cách gì cấm đoán tôi ". Giọng cô nhẹ nhàng dịu ngọt nhưng ẩn chứa sự tức giận khó phát hiện.

" Đúng tôi ghen đó thì sao? Tôi có tư cách gì cấm em hả? Tôi là tình nhân là người yêu của em như vậy còn chưa đủ sao." Hoắc Tư Danh tức sắp điên lên rồi, đôi mắt đỏ lóe vì giận dữ nắm tay siết lại chặt làm bó hoa xinh đẹp trở nên vằn vèo khó nhìn.

Hứa Doãn Hạ mím chặt môi, không nói lời nào đùng đùng bỏ đi, Hoắc Tư Danh nhanh chân đuổi theo cùng cô đi vào phòng làm việc.

Trong phòng rộng rãi thoáng mắt, từ đây nhìn ra ngoài thấy được khung cảnh mặt trời lặn rất đẹp mặt. Nội thất căn phòng chỉ thuộc hai bảng màu sáng tối, là trắng và đen, phía trong còn có hai phòng nhỏ, phòng quần áo và toilet. Trong phòng quần áo, toàn bộ đều là tây trang của nam và nữ, toàn bộ là của Hứa Doãn Hạ và Hoắc Tư Danh. Phòng cách âm vô cùng tốt, đóng cánh cửa lại là hoàn toàn không nghe thấy được âm thanh gì. Chuyện cách âm tốt là do Hoắc Tư Danh cẩn thận dặn dò người làm vốn anh không quan tâm mấy nhưng nữa năm ở chung nhau, anh hoàn toàn thấy được, Hứa Doãn Hạ có thể chiều anh khi anh muốn nhưng nhất định là những nơi kính đáo không dễ nghe thấy hay phát hiện. Chuyện cách âm này, Hứa Doãn Hạ hoàn toàn không hay biết gì.

" Anh vào đây làm cái gì? " Hứa Doãn Hạ tức giận quát lớn. Hoắc Tư Danh không giận cũng không để ý lời lẽ của cô, anh tiến thêm một bước, kéo cô ôm vào lòng, cầm bó hoa bị bóp méo mó bên dưới cành nhưng hoa thì vẫn xinh đẹp tặng cô.

" Tặng em, nữa năm bên nhau vui vẻ " Hoắc Tư Danh vừa nói, không quên in lên trán cô nụ hôn. Khác với lúc nảy khó chịu bực mình giận dữ bấy giờ anh dịu dàng muốn chảy nước.

" Anh vừa đánh vừa xoa à " Hứa Doãn Hạ miệng nói vậy chứ tay thì ôm lấy bó hoa kia, miệng cong lên khó phát hiện.

" Ừm với em cái gì tôi cũng có thể làm " Hoắc Tư Danh trong mắt tràn đầy ý cười nói.

" Anh đi ra, tôi còn phải làm việc " Hứa Doãn Hạ định rời đi thì chân không chạm đất, hiển nhiên là Hoắc Tư Danh ôm cô lên.

Hoắc Tư Danh ôm cô đi qua bàn làm việc, anh ngồi xuống ghế, kéo cô ngồi lên đùi mình, ôm chặt eo cô, ngực anh chạm vào lưng cô, đầu anh vùi vào gáy cô hít hà.

Hứa Doãn Hạ kinh ngạc nhìn tình cạnh hiện giờ, đầu óc bùng bùng cảnh báo nguy hiểm. Cô định đứng dậy nhưng sức cô làm sau thắng nổi sức của Hoắc Tư Danh, cô khó chịu lầm bầm một cậu.

" Tôi còn phải làm việc, muốn ở lại thì qua kia ngồi " Hứa Doãn Hạ chỉ cái bộ bàn ghế dối diện.

Hoắc Tư Danh nhíu mày, vẫn ôm chặt cô giọng khàn khàn nói: " Em cứ làm việc của em! Kệ tôi là được ".


" HOẮC TƯ DANH " Hứa Doãn Hạ giận dữ gầm lên.


Hoắc Tư Danh làm như không nghe được gì, cứ ngồi đó ôm chặt cô.


Hứa Doãn Hạ không làm gì được nên mặc kệ anh, cô lấy đóng giấy tờ cần xem xét ra viết viết, đọc đọc.


Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo trước khi chuyển sang chương mới đọc nha

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK