Tầm 10h tối, Hoắc Tư Danh nhẹ bước vào phòng ngủ đi đến bên cạnh Hứa Doãn Hạ, tay nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc cô, lại hôn nhẹ Sau đó, anh lại đi ra ngoài
Vốn dĩ anh định vào kêu Hứa Doãn Hạ dậy ăn nhẹ, rồi ngủ tiếp nhưng nhìn cô mệt đến như vậy, lại ngủ rất sâu, anh thật sự không đành lòng Chính anh tắt bếp rồi đi vào thư phòng làm việc còn sót lại lúc nãy
2h sáng Hoắc Tư Danh bước ra khỏi thư phòng sau khi xử lí xong một mớ hỗn độn này, anh nhanh chóng đi vào phòng ngủ, nhìn Hứa Doãn Hạ chui trong chăn kín mít chín anh lại không muốn kêu nhưng suy đi nghĩ lại Anh không muốn cô ngủ trong khi bụng đói, môi khẽ câu lên ngồi xuống bên mép giường, Hoắc Tư Danh cúi đầu xuống, hung hăng hôn lấy môi Hứa Doãn Hạ
Hứa Doãn Hạ dù đã mê màng say giấc, nhưng theo phản xạ mà đáp trả, đáp trả chừng 2 phút, đôi mắt nhắm chặt dần dần mở ra nhìn chằm chằm Hoắc Tư Danh, tay cô giơ lên nhẹ lên đẩy Hoắc Tư Danh ra, như thể đang nói " không muốn " Hoắc Tư Danh cười khẽ, xoa xoa đỉnh đầu Hứa Doãn Hạ nói
" Ăn một chút lại ngủ Được không vợ? " lại hôn hôn nhẹ tay Hứa Doãn Hạ
Hứa Doãn Hạ lim dim mở mắt, sau đó nhắm chặt không để ý Hoắc Tư Danh, lại tà tà ngủ say Hoắc Tư Danh nhướng mày, chịu thua nhưng anh tuyệt đối không để cô ngủ tiếp mà không ăn gì đâu Hoắc Tư Danh ôm lấy Hứa Doãn Hạ, Hứa Doãn Hạ không thèm mở mắt, cả người mềm nhũn mà nằm dựa vào lòng Hoắc Tư Danh ngủ tiếp
Hoắc Tư Danh thật sự hết cách, nhưng anh không muốn cô đau dạ dày nên đành dỗ dành vậy
" Vợ " Cọ cọ cằm lên đỉnh đầu Hứa Doãn Hạ lại nói
" Dậy đi ăn một chút rồi ngủ tiếp, có được không? "
" Thôi nào, bảo bối của anh, chỉ ăn một chút thôi nha "
" Chụt chụt chụt " dứt câu cũng không quên hôn khắp khuôn mặt Hứa Doãn Hạ
Hứa Doãn Hạ khó chịu, hai mắt dần dần mở ra, nhưng là không phải giận dữ mà là ủy khuất, hai mắt đỏ ửng mở ra nhìn Hoắc Tư Danh, môi mím lại như thể Hoắc Tư Danh đã làm một chuyện vô cùng động trời vậy
Hoắc Tư Danh cứng đờ người một lúc, vì đã gần hai tháng rồi anh chưa nhìn thấy bộ mặt này của Hứa Doãn Hạ Môi Hoắc Tư Danh khẽ câu lên, " Đúng là vợ anh mà " trí nhớ có quên đi thì có một vài thứ tuyệt đối không thay đổi, chính là tật làm nũng này của cô
Hoắc Tư Danh nhẹ nhàng ôm lấy Hứa Doãn Hạ vỗ về càng đậm đà hơn
" Vợ sao thế? "
" Hửm đừng khóc đi ăn một chút chúng ta lại ngủ tiếp có được không? "
" Anh thương vợ nè "
" Ăn một chút thôi nha "
" Nha " " Chụt " hôn trán Hứa Doãn Hạ cái
Hứa Doãn Hạ gật đầu, tuy khó chịu nhưng vẫn là dụi dụi vào lòng Hoắc Tư Danh, Hoắc Tư Danh dỗ dành vài ba câu xong lại ôm chặt Hứa Doãn Hạ đi xuống phòng bếp ăn cháo
Cũng như mọi khi thôi, từ đấu đến cuối, Hứa Doãn Hạ chỉ ngồi trên đùi Hoắc Tư Danh, lại há miệng ra để Hoắc Tư Danh đút từng muỗng vào Đút xong lại ôm Hứa Doãn Hạ lên phòng đắp kín chăn để cô ngủ say
Còn anh đi xuống dọn sạch nhà bếp, xong mới lên phòng, lại tắm cho sạch thân mồ hôi, mới đi sang ngủ cùng với Hứa Doãn Hạ
Vừa nằm xuống không bao lâu, chính anh còn chưa ngủ lại phát hiện vật nhỏ đang chui vào lòng anh sưởi ấm Hoắc Tư Danh môi khẽ câu lên, xoay người đối diện cô, lại ôm chặt cô lẩm bẩm
" Anh yêu Em "
Hai người cứ thế ngủ say giấc
•••••
Sáng hôm sau
Emleo hôm nay ra khỏi khách sạn từ sớm, cô lén lấy đi súng và dao của nhưng người vệ sĩ, nhét kỹ trong người mà đi đến Doãn Hạ
Hôm nay, khác với mọi ngày Emleo diện bộ cực giản dị đi tới trước cửa Doãn Hạ đứng đợi
Vốn không muốn đứng đợi ở nói đông đúc thế này đâu, nhưng mấy tên bảo vệ lại không cho cô vào, nên chỉ còn có cách đứng đợi ở đây thôi
Đợi một lúc lâu, Hứa Doãn Hạ cuối cùng cũng đã xuất hiện, nhưng là khác với mọi khi, Hoắc Tư Danh hôm nay không có đưa Hứa Doãn Hạ tới như mọi khi, mà tự Hứa Doãn Hạ được Trần Lập đưa tới
Emleo nheo mắt nguy hiểm nhìn Hứa Doãn Hạ, trong lòng chửi rủa không thôi, vừa thấy Hứa Doãn Hạ đi tới, chính cô lại thu hết toàn bộ sát khí cũng như vẻ mặt bức xúc vằn vèo của cô mà đổi ngay biểu tình ủy khuất đi nhanh tới bên người Hứa Doãn Hạ
" Hứa Hứa Tổng " vừa dứt câu, bàn tay lại nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay của Hứa Doãn Hạ
Hứa Doãn Hạ nheo mắt lại nhìn Emleo, trong lúc Trần Lập đang đi tới, Hứa Doãn Hạ lại không cảnh giác, Emleo hung hăng kéo mạnh tay Hứa Doãn Hạ áp sát lại nhanh chóng đưa tay ra sau cầm lấy súng chỉa vào bụng Hứa Doãn Hạ, áp sát tai của Hứa Doãn Hạ, Emleo nói
" Cô mà nhúc nhích, đừng trách tay tôi không có mắt " dứt câu hung hăng kéo Hứa Doãn Hạ đi một đoạn
Nhưng người thấy súng không khỏi la lên
" Cô ta có súng "
" Cô ta có súng chúng ta không thể manh động "
Trần Lập cứng đờ người, hai mắt mở to ra, vội chạy tới nhưng không kịp
Đúng lúc hỗn loạn, một chiếc taxi không biết từ đâu lại dừng lại, Hứa Doãn Hạ bị Emleo kéo thẳng vào trong xe, chiếc taxi phóng đi mất
Nhìn chiếc xe rời đi Trần Lập vội vàng gọi cho Hoắc Tư Danh
" Boss, chị dâu bị bắt đi rồi "