Ngoài ông già ra, sau lưng ông ta còn có một người trẻ tuổi. Lúc này anh ta đang tùy ý đánh giá trụ sở chính của băng nhóm Triệu Quân, giữa trán thoáng hiện ra vẻ cuồng vọng.
Khi người đó và ông già cùng nhau bước ra, cấp cao của băng nhóm Triệu Quân có hơi nghi hoặc
Ngay cả ông Triệu cũng có hơi khó hiểu. ần đây mới đi du
“Ông Triệu, nó chính là học trò yêu thích mà tôi đã nói với ông, Lâm lịch khu vực Đông Nam Á về.”
Ông già thấy ánh mắt thoáng có chút khó hiểu của đám người, thản nhiên giải thích một câu.
“Thế mà là học trò yêu thích của thầy Vương sao? Tốt... quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên.”
Lúc này ông Triệu bước lên một bước, cẩn thận đánh giá Lâm Ảo, trong mắt hiện ra vẻ vui sướng lờ mờ.
Có thể trở thành học trò yêu thích của thầy Vương, nhất định rất có thực lực. Nếu như người tài như vậy ở lại băng nhóm Triệu Quân, nhất định sẽ làm cho băng nhóm Triệu Quân như hổ mọc thêm cánh.
Còn việc ông ta có thể khiến cho Lâm Áo làm việc cho ông ta hay không, ông Triệu căn bản chưa từng nghi ngờ điều này...
“Được rồi, nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao ba người đó lại bị đánh thành như vậy?”
Thầy Vương tùy ý ngồi lên một cái ghế, nhìn hình ảnh trên màn hình camera giám sát, đột nhiên thấy hơi kinh ngạc.
Ông ta đã từng nghe về sức chiến đấu của Tứ Đại Kim Cang, mạnh hơn đảm lưu manh bình thường rất nhiều.
Lúc này, ba người đó lại bị đánh đến mức thể thảm như vậy, xem ra lần này gặp phải đối thủ lợi hại rồi...
“Ba người đó đối đầu với băng nhóm Triệu Quân chúng tôi, tôi đã phải đàn em đi bắt mấy người bọn chúng. Không ngờ rằng, gần trăm người giỏi đã bị đối phương đánh thành như vậy, hơn nữa, còn ngang nhiên đánh đến tận đây. Thầy Vương, lần này mời thầy ra tay, chính là để đánh chết mấy thằng ranh con đó.”
Ông Triệu chỉ tay về phía đám Tiêu Sách đang không ngừng đi vào trong cao ốc Vinh Hoa trên video giám sát, trong mắt tràn đầy sát khí.
E là đến sáng ngày mai, tin tức lần này ba người Tiêu Sách đánh Tứ Đại Kim Cang của băng nhóm Triệu Quân đến thê thảm, sẽ lập tức truyền khắp thế giới ngầm ở thành phố Giang Lăng.
Thậm chí, tối nay ba người tiến vào trụ sở chính của băng nhóm Triệu Quân, nếu không thể
giữ ba người lại, những băng nhóm nhỏ vốn đã rục rịch, đều sẽ cho rằng thế lực của bảng nhóm Triệu Quân suy yếu, nhất định sẽ nhân cơ hội làm loạn.
Lúc này, trong lòng ông Triệu đã phán tử hình cho ba người Tiêu Sách rồi.
“Đáng tiếc, có thể thấy ba người đó đều là hạt giống tốt. Nếu như có thể thu nạp vào băng nhóm Triệu Quân thì tốt rồi.” Thầy Vương nhìn tinh thần của ba người Tiêu Sách trong camera giám sát, khẽ lắc đầu nói.
Loại tinh thần mà ba người Tiêu Sách, Phương Bác, Cố Minh đã thể hiện ra, cho dù có cách một cái màn hình, ông ta cũng có thể phán đoán được thực lực của ba người họ hẳn là không tệ.
Chẳng qua, nếu ba người đã đắc tội với băng nhóm Triệu Quân đến mức đó rồi, thầy Vương cũng chỉ khẽ cảm khái một phen, không hề có ý định tha cho ba người.
Những năm qua, số thiên tài trẻ tuổi mà ông ta đã gặp nhiều như sao trên trời, nhưng số người có thể phát triển được lại chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Người thật sự khiến cho thầy Vương động tâm, cũng chỉ có học trò sau lưng ông ta, Lâm Áo.
Mặc dù, người học trò này vô cùng kiêu ngạo, nhưng người trẻ tuổi, có kiêu ngạo cũng là điều bình thường, thầy Vương không hề để ý điều này.
Lúc này, thông qua camera giám sát, ông ta thấy ba người Tiêu Sách đã sắp tiến vào trong cao ốc rồi. Thầy Vương quay đầu, nói với Lâm Áo đang đứng sau lưng một cách thích thú: “Lâm Áo, giao ba người đó cho con thấy sao? Con có thể đánh bại ba người đó không?”
Lâm Áo nghe thấy lời thầy Vương nói, sau đó khẽ nhấc mí mắt, nhìn bóng dáng ba người Tiêu Sách trong màn hình. Thấy tuổi tác xấp xỉ, anh ta lập tức mất hứng thú.
“Thầy, chỉ là ba tên hỗn tạp, chẳng lẽ thầy còn bảo con ra tay sao? Đừng nói là người trong cùng trang lứa, cho dù là người của thế hệ trước, e là cũng chẳng có bao nhiêu người có thể thắng được con đâu nhỉ?”
Ánh mắt của Lâm Áo lộ ra vẻ khinh thường nhàn nhạt.
“Ba người trẻ tuổi đó có thể đánh Tử Đại Kim Cang của băng nhóm Triệu Quân đến tàn phế, thì vẫn có thực lực nhất định. Con cứ xem như về nước làm nóng người chút. Đợi lát nữa ra tay nhớ chú ý chừng mực, đừng đánh chết người ta..."
Lúc này, thầy Vương nhìn học trò của mình, vô cùng hài lòng mà dặn dò vài câu.
Sau khi học trò Lâm Áo của ông ta đi du lịch một vùng Đông Nam Á, thực lực tăng lên rất nhanh. Cho dù là trong thế hệ trẻ của các gia đình giới luyện võ, cũng là một người vô cùng ưu tú.
Hiện tại, ở một nơi nhỏ như thành phố Giang Lăng, căn bản không thể có nhân vật nào lợi hại, cho nên thầy Vương cũng không lo lắng lắm.