Mục lục
Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị - Tiêu Sách (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỗi lần Tiêu Sách ra tay, anh đều chưa từng nương tay. 

Lúc ngón tay của Tiêu Sách chạm đến cơ thể của Lâm Diên, một luồng nội khí vô cùng mạnh mẽ từ đầu ngón tay Tiêu Sách tuôn ra, đâm vào trong cơ thể của Lâm Diên. 

Lúc này, Lâm Diên cảm nhận được, cơ thể của mình, dưới sức mạnh kinh khủng từ ngón tay của Tiêu Sách, giống như bị xé nát. Nếu không phải cơ thể anh ta đủ dũng mạng, chỉ sợ đã bị sức mạnh từ ngón tay của Tiêu Sách trực tiếp xuyên thủng rồi. 

“Tôi, tôi nhận thua..” 

Dưới sức mạnh kinh khủng từ ngón tay của Tiêu Sách, Lâm Diên đã bị dọa sợ xụi lơ trên mặt đất, không có chút khí khách nào để la hét với anh nữa. 

Nỗi đau đớn mà Tiêu Sách gây ra trên người anh ta so với sự thống khổ trước kia anh ta chịu đựng còn đau hơn gấp nghìn, gấp vạn lần... 

Lúc này Lâm Diên giống như đang ở trong hỏa lò của địa ngục, mỗi một phút một giây đều phải chịu đựng sự tra tấn kinh khủng, anh ta khẩn cấp muốn bản thân mình thoát khỏi sự giày vò này càng sớm càng tốt. 

“Muộn rồi...” 

Tiêu Sách không thèm để ý, mà lần nữa điểm ngón tay về phía sau lưng Lâm 

Diên. 

“Hừm...” 

Ngón tay sắc bén, trực tiếp xuyên qua áo sơ mi trắng của Lâm Diên, hung hăng đâm vào phần lưng của anh ta. 

Lúc ngón tay chạm đến, Lâm Diên ở trong sân, năng lực chịu đựng đường như đã đạt đến một cực hạn nào đó, ở trước mặt Tiêu Sách từ từ ngã khuyu xuống, hôn mê bất tỉnh. 

Mãi đến lúc này, Tiêu Sách mới từ từ thu tay lại, lạnh lùng nhìn năm đệ tử nhà họ Lâm đang đứng xung quanh, trong mắt mang theo một chút khiêu khích. 

Lúc này, trong sân vô cùng yên tĩnh. 

Tất cả mọi người đều nhìn Lâm Diên bị Đại Lực Kim Cương Chỉ của Tiêu Sách đâm đến ngất đi, trong lòng có chút căm phẫn. 

Lúc này trên người Lâm Diên, áo sơ mi trắng trên người đã bị sức mạnh kinh khủng từ ngón tay trực tiếp xuyên thủng, áo sơ mi vốn dĩ dùng để che đậy cơ thể mà lúc này lại có vô số lỗ thủng. 

Thậm chí đệ tử nhà họ Lâm thông qua lỗ thủng đó có thể nhìn thấy được, phía sau lưng Lâm Diên, là một mảnh xanh tím, không có chỗ nào lành lặn cả, quả thực là khiến người ta nhìn thấy mà giật mình. 

Điều này, hoàn toàn là hành hạ. 

Ngay lúc này, sắc mặt để tử nhà họ Lâm đều trở nên lo lắng. 

“Thằng nhóc, xem ra cũng có chút bản lĩnh đấy, nhưng mà anh lại khiển Lâm Diên bị thương đến nông nỗi như vậy, nếu như Lâm Hùng tôi để anh ra khỏi cổng lớn nhà họ Lâm, vậy thì tôi còn mặt mũi nào đi gặp anh em của mình chứ.” 

Lâm Hùng có chút thận trọng nhìn Tiêu Sách, trong mắt mang theo hàn ý. 

Thực lực của Lâm Diên, Lâm Hùng biết, mặc dù không bằng anh, nhưng cũng chỉ kém một chút mà thôi. 

Lúc này, Tiêu Sách đánh cho Lâm Diên không có chút năng lực đánh trả nào, thậm chí còn đánh anh ta đến mức ngất đi, thực lực như vậy, ngay cả bản thân Lâm Hùng cũng phải thừa nhận, thực lực của anh ta không bằng Tiêu Sách. 

Nhưng mà, thực lực của một mình anh ta không bằng Tiêu Sách, nhưng trong sân còn có bốn anh em nhà họ Lâm nữa, một mình Tiêu Sách cũng khó mà chống đỡ được. 

“Bớt nói nhảm đi, muốn đánh thì xông lên đi...” 

Tiêu Sách nhìn phản ứng của mấy người đó, kìm nén việc trêu tức trong lòng, lạnh lùng nói. 

Quả nhiên, lúc Tiêu Sách gọi nhịp năm đệ tử nhà họ Lâm, năm người họ cũng không thể chịu nổi sự khuất nhục như vậy, cùng nhau xông đến trước mặt Tiêu Sách. 

“Bang bang bang...” 

Mấy người này đánh nhau rất giỏi, hơn nữa nền tảng thể lực cũng không tồi, cộng với luyện được một vài món võ công, lúc ra tay cũng loáng thoáng vang lên tiếng xé gió. 

“Cũng khó trách ông cụ Lâm để tôi đến nâng cao thực lực cho mấy người, tố chất của mấy người quả thực có thể bồi dưỡng được. Nếu như có thể bỏ thái độ kiêu ngạo kia đi, nếu có thời gian, hẳn là có thể trở thành cao thủ một mình gánh vác một mặt.” 

Nhưng mà, đây cũng là chuyện của sau này thôi. 

Lúc này, mấy người này cùng xông lên tấn công Tiêu Sách, không ngừng tấn công vào điểm yếu của anh, mặc dù hung ác tàn nhẫn nhưng không hề trí. mạng. 

Điều này khiến cho ấn tượng của Tiêu Sách đối với mấy người này hơi thay đổi. 

Tiêu Sách ở giữa năm người này giống như ở sân vắng lùi bước, từ trong kẽ hở tấn công của năm người đó mà đi xuyên qua, năm người đó dùng hết sức lực một hồi lâu cũng không thể chạm được vào vạt áo của Tiêu Sách. 

Nhưng mà, lúc anh ra tay lại không hề nể nang chút nào. 

"Hừm hừ hừm..” 

sức lực kinh khủng từ ngón tay, không nặng không nhẹ rơi trên người năm đệ tử của nhà họ Lâm, khiến cho sắc mặt của năm người lập tức thay đổi. 

Mãi đến lúc này, năm đệ tử của nhà họ Lâm mới thực sự cảm nhận được sự đau đớn mà Lâm Diên phải chịu đựng, quả thực là vô cùng kinh khủng. 

Mỗi khi sức mạnh từ đầu ngón tay Tiêu Sách rơi xuống trên người họ, bọn họ đều cảm nhận được thân thể mình giống như bị cắt đứt, lực đạo mạnh mẽ này giống như xuyên qua cơ thể bọn họ vậy. 

Lúc này trong lòng năm người này buồn bực đến mức mắng chửi. 

Ông cụ Lâm rốt cuộc từ đâu tìm đến một cao thủ như vậy chứ, ngay cả năm người bọn họ cùng nhau xông lên cũng không phải là đối thủ, trong lúc nhất thời trong lòng năm người bọn họ đều dâng lên cảm giác vô cùng bất lực. 

Người này, quả thực có tư cách dạy bảo bọn họ. 

Trong sân, Tiêu Sách vẫn chưa ngừng tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK