Mà bây giờ, ba phần Tiên Thiên Công hoàn toàn giống nhau, quả thực khả năng cao chính là Tiên Thiên Công thực sự.
Nhưng Tiêu Sách vẫn chưa hoàn toàn yên tâm, ba người kia đều biết Hàn Tô đã học qua hai phần trước của Tiên Thiên Công, cho nên hai phần trước chắc chắn sẽ không giở trò quỷ đầu.
Nhưng phần thứ ba, chưa chắc đã như vậy...
Mặc dù, nếu bọn họ ngấm ngầm giở trò cũng rất khó cùng sửa chung một chỗ, nhưng nếu như trước đó bọn họ đã nghĩ đến vấn đề này rồi, đã sớm có chuẩn bị trước vậy thì không chắc chắn nữa.
Tiêu Sách cảm thấy, với sự gian xảo của Lâm Kiệt, khả năng cao lúc truyền thụ Tiên Thiên Công cho bọn họ đã truyền thụ cho đám người thầy Vương hai phần Tiên Thiên Công khác nhau, một phần thật, một phần giả, hơn nữa còn dặn dò bọn họ, nếu bị người khác ép buộc, quả thực không còn cách nào khác thì có thể giao phần giả ra.
Làm như vậy là để phòng ngừa Tiên Thiên Công chân chính bị truyền ra ngoài.
Mặc dù đây chỉ là suy đoán của Tiêu Sách nhưng anh cảm thấy khả năng này rất lớn cho nên bây giờ anh cũng không tin tưởng phần Tiên Thiên Công thứ ba này.
Hàn Tô lúc này chỉ nghĩ đến việc nhanh chóng quay về tu luyện phần thứ ba của Tiên Thiên Công mà thôi, còn Tiêu Sách, lại đang tu luyện rồi.
Trước đó Tiêu Sách cảm thấy Vô Danh Khí Công và Tiên Thiên Công, khác nhau như toán cao cấp và phép cộng trừ vậy.
Nhưng bây giờ, Tiêu Sách lại phát hiện, sự chênh lệch giữa hai thứ này còn lớn hơn rất nhiều nữa.
Tiêu Sách học xong Vô Danh Khí Công giống như một nhà toán học vĩ đại, để anh tính toán hàng đơn vị, hoặc là phép cộng trừ giữa hàng chục, quả thực là vô cùng đơn giản, gần như chỉ cần nhìn một lần là Tiêu Sách đã có thể suy luận ra Vô Danh Khí Công ở trong đầu rồi.
Mặc dù như vậy không tính là luyện thành nhưng trên thực tế cũng không khác nhau là mấy.
Tiên Thiên Công cũng không phải là một khí công có thể vĩnh viễn tăng sức mạnh của cơ thể mà chỉ là trong một thời gian nhất định, tạm thời gia tăng sức mạnh, tốc độ và lực phòng ngự.
Theo quan điểm của Tiêu Sách thì thực sự có chút không cùng đẳng cấp.
Nhưng đối với người bình thường mà nói, đây lại là “tuyệt kỹ võ công” trong truyền thuyết.
Hãy tưởng tượng xem một người có sức mạnh cực lớn đột nhiên có thể bùng nổ sức mạnh gấp đôi, chắc chắn có thể đè bẹp kẻ địch cùng cấp bậc.
Một người chạy rất nhanh, tốc độ tăng gấp đôi vậy thì chắc chắn có thể dễ dàng phá kỷ lục một trăm mét.
Tiêu Sách rất thuận lợi lấy được hai phần của Tiên Thiên Công, sau khi suy luận xong ở trong đầu thì anh cũng có thể dùng kỹ xảo đặc biệt của Tiên Thiên Công, tạm thời tăng sức mạnh và tốc độ của mình.
Nhưng mà sức mạnh và tốc độ của bản thân anh đã đủ biến thái rồi cho nên mức độ tăng lên còn lâu mới tăng lên gấp đôi nhưng bấy nhiêu cũng có thể cải thiện thêm được phần nào.
Mà đạt đến trình độ như anh, tăng một chút, còn đáng sợ hơn người bình thường tăng gấp đôi ấy chứ.
Tiêu Sách cũng không để ý lắm, với thực lực hiện tại của anh, tốc độ, sức mạnh tăng lên một cũng không có tính chất quyết định đến việc tăng thực lực tổng thể.
Anh tiếp tục suy luận phần thứ ba của Tiên Thiên Công.
Lúc suy luận đến phần thứ ba, Tiêu Sách lại phát hiện có gì đó không đúng lắm, Tiên Thiên Công do thầy Vương, người đàn ông mặt vuông và người đàn ông da đen viết ra khiến anh không thể hoàn thành việc suy luận được.
Gần như trong nháy mắt, Tiêu Sách đã xác định được phần Tiên Công Pháp thứ ba này là giả!
“Hừ!”
Tiêu Sách hừ lạnh một tiếng, sắc mặt trở nên lạnh lùng hơn.
Quá trình suy luận vừa rồi khiến Tiêu Sách biết được, nếu như anh giao phần Tiên Thiên Công thứ ba này cho người khác tu luyện, không những không thể tu luyện làm gia tăng lực phòng ngự, ngược lại còn làm cơ thể tổn thương nữa.
Nhưng anh cũng không lập tức nói ra, mà nhắm mắt lại tiếp tục suy luận.
Toàn bộ phần thứ ba của Tiên Thiên Công cũng không phải đều là giả, ít nhất trong đó phần lớn là thật, chỉ thay đổi một vài chỗ rất nhỏ mà thôi.