Sức mạnh kinh khủng oanh tạc... cả người hai hào kiệt nhà họ Dương run lên... thân thể của hai người đột nhiên thụt lùi... mặt đất không ngừng nứt ra và sụp lún... bụi đất bỗng chốc tung bay!
Hai cánh tay Trần Xuân Độ nổi đầy gân xanh, sức mạnh đáng sợ đột nhiên dâng lên! Anh nắm chặt lấy hai ngọn thương, hai ngọn thương đó... dưới sức mạnh đáng sợ của anh... lại mơ hồ có vẻ bị uốn cong...!
“Hứ...!” Hai cánh tay Trần Xuân Độ giống như rồng rắn khủng khiếp, nắm chặt hai cây thương, bỗng nhiên nhấc lên!
Hai hào kiệt nhà họ Dương hoàn toàn không thể nào chế ngự... chợt bị Trần Xuân Độ bất ngờ ném lên không trung!
“Ầm ầm…!” Hai tiếng oanh kích bạo liệt sụp đổ! Hai hào kiệt nhà họ Dương bị Trần Xuân Độ oanh tạc quyết liệt trên mặt đất! Sức mạnh kinh khủng chấn động... cả mặt đất đều như đang run rẩy!
Bụi đất tung bay...! Cảnh tượng thật kinh hoàng!
Trần Xuân Độ đột nhiên nhào lên...! Bất ngờ đánh ra một đấm!
Sắc mặt của hai hào kiệt nhà họ Dương thay đổi đột ngột, bay vọt lên không trung!
“Bịch!” Trần Xuân Độ nhanh như chớp, đấm mạnh hung hãn vào ngực Dương Nhạn Quá!
Toàn thân Dương Nhạn Quá như bị sét đánh... chợt phun ra một ngụm máu tươi... toàn thân đột nhiên bay ngược về phía sau!
“Rầm!” Dương Nhạn Quá đập mạnh vào bậc thềm đá trước cửa chính nhà họ Lê… cả bậc đá hoàn toàn sụp đổ và tan tành!
“Chém!” Nhị lang Dương Trường Không nổi điên lên, bộc lộ thân pháp, giương cao thương! Ngân long lóe lên, sát khí cuồng bạo đầy giết chóc quét tới!
Bóng dáng Trần Xuân Độ thoắt ẩn thoắt hiện... không những không né tránh... ngược lại còn tiến lên chặn đánh sát khí đáng sợ của Ngân thương!
“Keng...!” Hai cánh tay Trần Xuân Độ giơ lên đột ngột, nắm chặt lấy hư ảnh của Ngân thương! Ảo ảnh Ngân thương của Dương Trường Không ngay lập tức hiện hóa! Ngọn thương bị hai cánh tay Trần Xuân Độ giữ chặt!
Hai cánh tay Trần Xuân Độ kinh khủng không gì sánh bằng, giống như lực lượng lớn mạnh lập tức được bộc phát ra, cuồn cuộn ngất trời! Siết chặt lấy Ngân thương uy nghiêm đáng sợ!
Ngân thương của Dương Trường Không... lại... mơ hồ bị sức lực này nghiền ép làm cong, đang dần biến dạng!
Tròng mắt Trần Xuân Độ chăm chú... đột nhiên nhấc chân dài, đá mạnh ra đột ngột!
“Ầm!” Đá mạnh vào sư tử đá nặng mấy tấn! Toàn thân Trần Xuân Độ run lên kịch liệt... đột nhiên lùi về sau hai bước!
Con sư tử đá đó lăn mạnh về phía Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ hét lớn! Trực tiếp nhấc bổng con sư tử khổng lồ nặng vài tấn!
“Hứ...!” Thân thể Trần Xuân Độ kịch liệt run lên! Hai cánh tay mang theo sức lực tương đối lớn... bùng nổ dữ dội! Con sư tử đá to khổng lồ đáng sợ kia... trực tiếp bị ném bay về phía Đại lang nhà họ Dương!
Nét mặt Dương Đại lang đông cứng lại, trường thương màu đen chợt bay lượn! Trường thương giống như mũi khoan điện kinh khủng, ngay lập tức tấn công tới con sư tử đá!
“Ầm!” Sư tử đá khổng lồ lập tức bị đánh chia năm xẻ bảy!
Giữa ánh lửa và tia chớp, Trần Xuân Độ chuyển động cơ thể lao về phía trước! Nhanh như chớp, Long Nha tung ra!
“Leng keng leng keng…!” Một trận oanh tạc kim loại dữ dội! Hai tay Dương Nhạn Quá ngoan cường cầm thương... thân thể run rẩy kịch liệt lùi về sau... Theo mỗi lần oanh kích của Long Nha... miệng hổ trong lòng bàn tay của Dương Nhạn Quá nứt ra một chút! Hai tay anh ta đã dính đầy máu tươi!
“Bùm!” Cuối cùng, Dương Nhạn Quá không đỡ nổi đòn tấn công trầm trọng… bật ngược trở ra… cả người nện xuống đất tạo thành cái hố thật lớn!
Trường thương đen nhánh kia của anh ta... đã thiệt hại nặng nề! Phía trên cán thương... chồng chất những vết xước do sự tấn công Long Nha!
Vẻ mặt Dương Nhạn Quá kích động, hoảng sợ! Trong mắt mang vẻ không dám tin! Trường thương của anh ta... là vũ khí không gì bì được...! Làm sao có thể? Sao có thể bị đánh phá thảm hại đến vậy!
Sắc mặt Nhị lang Dương Trường Không dữ tợn và tức giận, thân thể nhoáng lên một cái! Bất ngờ giơ thương chém về phía Trần Xuân Độ!
“Đi chết đi!” Giọng nói của Dương Trường Không mang theo sát khí không gì sánh bằng! Ngân thương hóa thành Trường long, tức khắc chém tới!
“Hứ... Chết!” Đột nhiên, Đại lang Dương Nhạn Quá ở dưới đất cũng chợt bay vọt lên, trường thương đen hóa rồng tập kích bất ngờ về phía Trần Xuân Độ!
Ngân thương hóa rồng gầm lên!... Hắc long quét qua gầm thét!
Sự kết hợp của hai hào kiệt thật đáng sợ!
Hai luồng sát khí kinh người hóa thành hai thiên thạch kinh khủng, lao nhanh qua không khí, tập kích dữ dội về phía Trần Xuân Độ! Ý định áp đảo, không khí bị đè nén xung quanh bị bóp méo!
Mây gió cuồn cuộn, bụi đất bị luồng khí cuồng bạo cuốn vào trong, đến như gió lốc!
Lúc này... không khí... như đang ngừng lại trong phút chốc!
Dưới lớp mặt nạ Long Vương... trong mắt Trần Xuân Độ, mơ hồ thoáng hiện chiến trường tàn sát tanh mùi máu... Đó là chiến trường bị nhuốm màu đỏ máu... xương cốt chất đống như núi... Luồng sát khí đáng sợ kinh hoàng không ngừng trào dâng mãnh liệt...!
“Hứ…!” Trần Xuân Độ hét lên thô bạo! Thân pháp hóa thành hư ảnh khủng khiếp! Long Nha phóng lên không trung với một luồng sáng đen!
“Bùm…!” Ba bóng người va chạm kịch liệt! Mang sức hủy diệt như thiên thạch rơi trên mặt trăng!
Không khí đột nhiên vặn vẹo co rút lại!
“Gào…!” Tiếng rồng gầm trong veo! Long Nha ma sát dữ dội trong không khí... phát ra tiếng rồng gầm khủng khiếp! Như âm thanh địa ngục!
Khi nghe thấy tiếng rồng gầm... con ngươi của hai hào kiệt nhà họ Dương đột nhiên đông lại, sắc mặt đột nhiên thay đổi!
Tiếng rồng gầm... trăm năm trước... từ xưa, nhà họ Dương của họ đã lưu truyền một truyền thuyết...! Trên thế giới này... có một loại vũ khí đã vượt qua giới hạn chế tạo của con người... có thể phát ra tiếng rồng gầm. Nhưng suy cho cùng, đó chỉ là truyền thuyết, đến tổ tiên cũng chưa từng thấy qua!
Mà vào lúc này! Tiếng rồng gầm này... rõ nét như vậy! Chấn động như vậy! Mang sát khí giết chóc kinh hoàng ngút trời!
Long Nha xuyên qua không khí một cách dữ dội, mang theo sát khí cực kỳ kinh khủng bất ngờ ập tới!
Sắc mặt Dương Nhạn Quá thay đổi đột ngột... chợt giơ ngang thương ngăn cản!
“Keng!” Long Nha hóa thành tia chớp đen, hung hăng chém vào trường thương đen! Đó là binh khí thần trăm năm... bỗng nhiên bị chém thành hai khúc!
Ánh sáng đen dọc theo thân thể của Dương Nhạn Quá vụt qua nhanh như chớp!
Sắc mặt Dương Nhạn Quá thay đổi đột ngột... con ngươi co rút kịch liệt! Điều này… sao có thể?
Trường thương vàng đen của anh ta là binh khí thần ưu việt đã được chế tạo từ trăm năm...! Cứng rắn không gì sánh được, thậm chí có thể tách và cắt kim cương ngay lập tức! Sao có thể... sao có thể gãy được?
Nhưng giây tiếp theo... sự kinh hãi trong con ngươi anh ta còn hơn thế nữa! Bởi vì anh ta đột nhiên phát hiện... cảnh tượng trước mắt... đang dần dần tách ra!
Chỉ thấy trên trán anh ta, vết máu nhỏ li ti đang từ từ hiện lên... dọc theo ấn đường của anh ta... dọc xuống dưới, nứt ra và lan rộng ra! Toàn thân anh ta... đang nứt ra từng chút một!
Đại lang Dương Nhạn Quá nhà họ Dương... Thân thể anh ta đang dần nứt ra, bề mặt vết cắt rất gọn gàng... Thậm chí, còn không có một chút máu, như thể được cắt ra từ trong gương một cách gọn gàng!
“Rầm!” Thân thể của Dương Nhạn Quá bị tách thành hai mảnh… cứ như vậy ngã ầm xuống đất… Hai mắt anh ta mở to trừng trừng… như thể trước khi chết còn mang theo sự kinh hãi không dám tin!
“Đại ca! Không!” Hai mắt Nhị lang Dương Trường Không đỏ như máu, giọng nói nóng nảy!
"Hức a…! Cả người Dương Trường Không như nổi điên lên, giận dữ tập kích tới, trường thương hóa rồng, không khí xao động, sát khí cuồn cuộn vang dội! Đâm thẳng Trần Xuân Độ!
Tiếng gió gào thét, bụi đất cuốn tới!