Mục lục
Truyện Chàng rể phế vật (full) - Trần Xuân Độ - Lê Kim Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Bộp!" Cây gậy sắt to dày đập mạnh lên trên đầu Trần Xuân Độ, phát ra một tiếng va đập giữa xương thịt và gậy sắt!

"Mẹ kiếp, ai bảo mày kiêu căng!" Một tên côn đồ hung ác mở miệng quát!

Vù!

Bầu không khí đột nhiên yên tĩnh, thời gian dường như cũng dừng lại!

Nhưng một giây sau đó, mặt những người này lập tức biến sắc!

"Này, sao lại đánh lén vậy?" Trần Xuân Độ chậm rãi ngẩng đầu, vẻ mặt bình tĩnh giống như cây gậy sắt này không khiến anh có phản ứng gì vậy.

Tên côn đồ đánh lén kia cũng ngây người, nhìn chằm chằm vào đầu của Trần Xuân Độ! Gã nhìn thấy rõ gậy sắt của mình đã đánh lên trên đầu Trần Xuân Độ!

Nhưng... Nhưng Trần Xuân Độ lại giống như không sao cả, làm gã không dám tin!

Dường như... một gậy hung ác của gã không gây ra bất kỳ tổn thương nào cho Trần Xuân Độ!

Một đám côn đồ đờ mặt ra, tất cả đều vô cùng chấn động và kinh ngạc! Không ngờ một gậy mạnh như vậy... lại không làm cho Trần Xuân Độ bị chút tổn thương nào!

"Mẹ kiếp!" Tên côn đồ đánh lén không tin, chợt giơ gậy sắt lên và lại đánh mạnh xuống!


"Keng…!" Trong nháy mắt khi gậy sắt đánh xuống, Trần Xuân Độ thậm chí còn châm điếu thuốc lá, bình tĩnh hút!

Mọi người câm như hến, chấn động nhìn tên côn đồ kia cầm gậy sắt đánh xuống!

Gậy sắt lại giống như đánh vào trên binh khí, thậm chí còn phát ra tiếng keng keng vang vọng. Mà Trần Xuân Độ vẫn bình tĩnh phun ra một vòng khói thuốc...

Mặt những tên côn đồ cuối cùng đã biến sắc! Chúng bối rối và cảm thấy khó tin! Đây rốt cuộc là tình huống gì vậy? Đầu của người này làm bằng sắt sao?

Tại sao lại chẳng có tác dụng gì?

"Mẹ nó, tao không tin!" Tên côn đồ đánh lén kia tức giận, điên cuồng vung gậy sắt đập mạnh xuống đầu Trần Xuân Độ! "Mẹ kiếp! Tao đánh chết mày! Chết cho tao!"

"Ầm ầm ầm..." Gậy sắt to dày lần lượt đánh lên trên đầu Trần Xuân Độ nhưng anh không hề có phản ứng gì! Anh vẫn đứng ở đó, mặc cho gã đập xuống...

Vẻ mặt tên côn đồ này đã hoàn toàn thay đổi, trở nên vô cùng chấn động và khiếp sợ! "Không thể như vậy được!"

Trên mặt tất cả đám côn đồ ở đó đầy chấn động!

Lê Kim Huyên ở trong văn phòng nhìn video giám sát trên màn hình laptop, thấy cảnh tượng như vậy cũng hoàn toàn ngây người... vẻ mặt gần như ngỡ ngàng!

Cây gậy sắt trong tay tên côn đồ kia đánh xuống vô số lần, thậm chí trên người gã cũng đổ mồ hôi mới thở ra một hơi, nhìn về phía Trần Xuân Độ.

Mà Trần Xuân Độ lại phun ra một vòng khói thuốc, nhìn tên côn đồ với vẻ hứng thú, nói: “Đánh xong chưa?"

"Đánh xong rồi, vậy tới lượt tôi chứ?" Trần Xuân Độ nói.

"Mẹ kiếp mày! Chết cho tao!" Vẻ mặt tên côn đồ dữ tợn, gậy sắt lại đập tới!

Nhưng tốc độ của Trần Xuân Độ còn nhanh hơn gã! Một chân của anh chợt đá ra!

"Rầm!"

Một bóng người bay ngược ra ngoài, một búng máu phun ra!

"Rầm." Bóng người kia bị đập vào phía trên một chiếc xe, cửa xe lập tức lõm xuống, kính bị vỡ nát, cơ thể của tên côn đồ này kẹt trên cửa kính xe, máu từ trong miệng chảy ra như điên... dáng vẻ thê thảm!

Mọi người ở đó hoàn toàn im ắng như chết!

"Mẹ kiếp! Chém chết nó!" Tên côn đồ đánh lén kia lập tức đốt lên cơn giận của tất cả đám côn đồ!

Đám côn đồ nổi giận, chợt vung vẩy vũ khí, gậy sắt, dao, dụng cụ cắt gọt bị nghiêm cấm phát ra ánh sáng rét lạnh, điên cuồng bao vây xung quanh Trần Xuân Độ và chém tới!

"Không!" Nữ thần Tổng Giám đốc ngồi trong văn phòng nhìn thấy cảnh tượng đó trong video giám sát cũng không thể ngồi yên được nữa, chợt đứng phắt dậy, lao ra khỏi văn phòng!

Cô không thể trơ mắt nhìn Trần Xuân Độ rơi vào nguy hiểm!

"Chết cho tao!"

Một tên côn đồ dẫn đầu lao vọt tới trước mặt Trần Xuân Độ!

Thanh đao trong tay tên côn đồ còn chưa khô máu! Thanh đao này vừa ra, nhất định phải thấy máu!

Trần Xuân Độ không hề sợ hãi, đôi mắt hiện lên ánh sáng sắc bén, cơ thể di chuyển nhanh như tia chớp vậy, một chân đá ra! Tốc độ của anh cực nhanh, mắt thường gần như chỉ có thể nhìn thấy được một bóng mờ lướt qua!

Không ai thấy rõ động tác cụ thể của Trần Xuân Độ! Chờ tới lúc bọn họ có phản ứng, tên côn đồ kia đã bị đạp bay, máu điên cuồng phun ra, bắn ra giữa không trung!

Vô số thanh đao chém đến, lóe ra từng ánh sáng lạnh làm người ta hãi hùng khiếp vía!

Mà vẻ mặt Trần Xuân Độ vẫn bình tĩnh như không hề để ý! Tay phải của anh đút trong túi quần, tay trái kẹp điếu thuốc, cả quá trình đều dùng chân! Hai chân anh quả thật giống như Lý Tiểu Long cái thế, không ngừng bay lên đạp! Từng bóng người bay ra ngoài! Cảnh tượng vô cùng chấn động!

Đám côn đồ hoàn toàn khiếp sợ! Cả đám ở đó hét thảm! Trần Xuân Độ giống như đạp búp bê, đạp một phát bay một người, căn bản không có động tác dư thừa!

Trần Xuân Độ chợt đạp bay một tên côn đồ ra xa hơn mười mét, lại rít một hơi thuốc, chậm rãi nói: "Tôi đã nói rồi, nhiều người chưa chắc đã có tác dụng."

Đám côn đồ kia chấn động, sợ hãi nhìn Trần Xuân Độ, trong lòng không ngừng run rẩy, cơn giận bốc lên! Sát ý lạnh lẽo không ngừng cuốn ra!

"Chém chết nó! Nó phải chết!" Rất nhiều tên côn đồ nổi giận! Một thanh đao chém thẳng về phía Trần Xuân Độ!

Mà Trần Xuân Độ né người sang bên, khéo léo tránh được một đao này chém tới!

Tên côn đồ này còn chưa kịp phản ứng, cơ thể đã bị một lực cực lớn hất văng lên giữa không trung, hình ảnh trước mắt xoay chuyển, cả người gã bị ném bay ra ngoài!

Đám côn đồ gần như suy sụp... Mẹ nó, đây là ai vậy... Mẹ nó, đây còn là người sao?

Một tên côn đồ dẫn đầu được rất nhiều tên côn đồ khác vây quanh, nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ. Trong mắt gã đầy vẻ khó tin! Gã tập trung nhiều người như vậy là muốn kiếm một khoản lớn từ trên miếng thịt béo bở tập đoàn Lê thị này! Nhưng đây rốt cuộc là tình huống gì vây? Đám đàn em hung ác này còn không thể làm gì được à?

Mình đã cẩn thận điều tra trước, biết tập đoàn Lê thị vốn không có cao thủ nào, nhưng người đàn ông này từ đâu chui ra vậy?

"Mẹ nó, mày giỏi lắm!" Một tên côn đồ không hề sợ hãi, tức giận hung ác, móc ra một con dao găm đâm thẳng về phía Trần Xuân Độ!

"Bốp!" Trần Xuân Độ không hề trốn tránh, tát thẳng vào mặt tên côn đồ. Tên côn đồ này bị Trần Xuân Độ tát bay! Máu điên cuồng phun ra!

"Còn ai muốn lên nữa không?" Trần Xuân Độ ngậm điếu thuốc bên khóe miệng, thản nhiên hỏi.

Mọi người ở đó đều im lặng tới mức có thể nghe được tiếng kim rơi! Tất cả đám côn đồ đều lặng lẽ lùi lại, ánh mắt chấn động nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ như nhìn thần linh!

Trần Xuân Độ chậm rãi bước từng bước về phía trước, đám côn đồ kia như gặp phải kẻ địch lớn, tất cả vội vàng lùi về phía sau, vô cùng hoảng sợ!

"Còn ai không phục nữa?" Trần Xuân Độ híp mắt, nhếch mép cười, chỉ là ở trong mắt đám côn đồ, nụ cười này có vẻ đáng sợ...

"Còn ai không?" Trần Xuân Độ đột nhiên hô to một tiếng giống như tiếng rồng rít gào xuyên qua cả khoảng không, chấn động trời cao!

Đám đám côn đồ kia chợt run lên, hai chân không ngừng run rẩy như chim sợ cành cong... trong lòng vô cùng sợ hãi... Trần Xuân Độ hét một tiếng, không ngờ làm đám côn đồ kia chấn động, run lẩy bẩy, hai chân run lên!

Thậm chí đũng quần của mấy tên côn đồ còn ướt... chúng bị dọa cho sợ vỡ mật, tè ra quần!

Mà giờ phút này, Lê Kim Huyên đúng lúc chạy tới đại sảnh, ngơ ngác nhìn bóng lưng của Trần Xuân Độ. Cô hoàn toàn ngây người... Khí thế của Trần Xuân Độ lúc này đột nhiên thay đổi, trở nên hoàn toàn xa lạ, làm người ta sợ hãi... thậm chí là run rẩy!

Đây là anh sao? Nhìn càng giống với người thần bí kia hơn!

Trong lòng Lê Kim Huyên chợt nhẹ nhõm.

Trần Xuân Độ cứ đứng yên ở đó với gương mặt vô cảm lại giống như ma quỷ, làm sắc mặt đám côn đồ đều tái nhợt, mặt vàng như giấy!

Cuối cùng, một côn đồ không chịu nổi áp lực đáng sợ như vậy, chợt xoay người bỏ chạy!

Cổ tay Trần Xuân Độ thoáng dao động, một tia sáng màu đen bắn ra, nhanh chóng xẹt qua không trung!

"Vèo!" Tia sáng màu đen cắt qua không trung, cắm xuống mặt đất ngay trước mặt tên côn đồ chạy trốn này! Con dao cắm vào trong nền xi măng vô cùng cứng rắn, hơn nửa thân dao đều cắm dưới đất! Có thể thấy được lực phi dao này đáng sợ thế nào!

"Nếu cậu bước thêm một bước nữa, con dao tiếp theo sẽ xuyên qua cơ thể cậu!" Từ phía sau tên côn đồ kia chậm rãi truyền đến giọng nói lạnh như băng của Trần Xuân Độ, làm cơ thể gã không ngừng run rẩy!

Hai chân tên côn đồ này chợt run lên, một chất lỏng ấm nóng trào ra... Gã đã bị dọa cho xón ra quần...

"Tất cả đều quỳ xuống cho tôi!" Trần Xuân Độ chợt nóng nảy hét lên một tiếng!


"Bịch bịch bịch..." Rất nhiều tiếng đầu gối va chạm với mặt đất vang lên. Trong nháy mắt, cả đám côn đồ đều quỳ xuống mà không hề do dự! Lúc này, Trần Xuân Độ đã hoàn toàn phát ra khí thế chân chính của anh, làm người ta run rẩy, khiếp sợ!


Đó là khí thế của Long Vương, khí thế đáng sợ không thể chống đỡ lập tức được phát ra!


Cho dù lúc trước từng chứng kiến qua bản lĩnh của Trần Xuân Độ, nhưng lúc này Lê Kim Huyên vẫn ngây người, hoàn toàn sốc rồi... Đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ gần như hóa đá...


Ánh mắt Trần Xuân Độ nhìn lướt qua đám côn đồ với vẻ lãnh đạm, chậm rãi hỏi: "Bây giờ, còn ai không phục nữa?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK