Mục lục
Truyện Chàng rể phế vật (full) - Trần Xuân Độ - Lê Kim Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho dù người thanh niên này đã đi theo Trần Xuân Độ chinh chiến vô số lần, cực kỳ hiểu Trần Xuân Độ, nhưng vào lúc này, anh ta vẫn bị câu nói của Trần Xuân Độ làm đứng hình!

“Lão đại, tôi không nghe lầm đó chứ, mua hết toàn bộ?” Đầu bên kia điện thoại, thanh niên đang ngồi trong một văn phòng thanh lịch to lớn, cảm thấy không thể tin vào lỗ tai của mình.

Trần Xuân Độ gật đầu, hai mắt lạnh đến thấu xương: “Đúng vậy, mặc kệ cậu dùng thủ đoạn gì, cũng phải thu mua hết công ty dưới trướng của anh ta cho tôi!”

Thanh niên cảm thấy thật đau đầu: “Lão đại, gần đây căn cứ đang có vụ làm ăn về kỹ thuật Nano với nước Mỹ, tài chính có thể dùng ít lại càng ít, có bột mới gột nên hồ chứ.”

“Cho nên tôi mới nói, tôi mặc kệ anh dùng thủ đoạn gì, tôi chỉ nhìn kết quả mà thôi.” Trần Xuân Độ chậm rãi mở miệng: “Mặt khác, tra xem gần đây anh ta từng tiếp xúc với người phụ nữ nào.”

Thanh niên kia sửng sốt: “Đại ca, vì sao cả chuyện này cũng phải tra chứ?”

“Bởi vì phát hiện dấu vết của phụ nữ ở hiện trường vụ án Chu Thiên chết.” Trần Xuân Độ bình tĩnh mở miệng, nếu không có dấu vết của phụ nữ, tại sao Diệp Thái Linh lại đằng đằng sát khí xông đến bắt Lê Kim Huyên?

“Tôi luôn có cảm giác, việc này nhất định có liên quan đến Metis...” Trần Xuân Độ khẽ nói, hai mắt anh sâu thăm thẳm, vẻ mặt thật nặng nề.

“Metis... Con mẹ nói, nhất định là người đàn bà kia chỉ điểm, vậy thì phiền phức lớn rồi!” Thanh niên bên kia điện thoại hô lên, vừa nghe thấy tên Metis thì da đầu run lên... Nhớ lại ngày trước trong thế giới ngầm phương Tây ở nước ngoài, anh ta bị Metis hại đến chết đi sống lại, muốn phi thăng lên trời, cho nên vừa nghe thấy tên của người này, anh ta đã theo bản năng mà sợ hãi.

Sau khi cúp điện thoại, Trần Xuân Độ suy tư một lát, lập tức giơ tay ngoắc một chiếc taxi, sau khi ngồi vào trong xe, taxi chạy nhanh về phương xa, rất nhanh đã biến mất ở cuối con đường.

...


Trong khu hộ cấp cao, Lê Thần Vũ nhìn tin tức đang được phát trên chiếc TV cực lớn, khi nhìn thấy Lê Kim Huyên bị bắt, mà tập đoàn Lê thị lại không có bất kỳ thông báo gì, im lặng đến hiện giờ, điều này làm anh ta rất hả hê.

Lê Thần Vũ vừa lắc lắc ly rượu trong tay, nhấp một ngụm Lafite, vừa nghe cấp dưới báo cáo.

“Thần Vũ, thật là hả lòng hả dạ, con khốn Lê Kim Huyên kia rốt cục cũng bị bắt rồi!” Ngoài cửa khu nhà cấp cao ồn ào nhốn nháo một trận, cô cả cô hai của Lê Thần Vũ hưng phấn nhảy vào từ bên ngoài, đặt mông ngồi trên ghế sa lon, mặt mày sáng láng.

“Không chỉ thế, đến bây giờ mà lão già khùng điên Lê Duy Dương kia vẫn không rên một tiếng, chắc là rất kinh ngạc, có lẽ đang vội đến đầu đầy mồ hôi muốn tìm cách đem con gái mình ra.” Cô hai ngồi bên cạnh cười nói ha ha.

Khóe miệng Lê Thần Vũ nhếch lên một ý cười, cô cả của Lê Thần Vũ đưa hai tay chống nạnh, mặt mày hớn hở mà nói: “Rốt cục con khốn Lê Kim Huyên kia cũng gặp báo ứng, cho dù nó là nữ thần cao sang trong lòng vô số người thì thế nào, bây giờ không phải đã bị đồn cảnh sát của thành phố T bắt giữ à!”

“Thần Vũ, chắc là Lê Kim Huyên đã hết cách chạy chọt, mà lần này sao con làm được chuyện này thế hả?” Lê Quán Sâm cũng đi vào từ bên ngoài.

“Lần này là con và một người khác cùng bày mưu, trong ngắn hạn Lê Kim Huyên căn bản khó lòng đi ra từ đồn cảnh sát.” Lê Thần Vũ tao nhã uống một ngụm rượu: “Nếu không có cô ta, Lê Duy Dương như bị chặt đứt một cánh tay, tập đoàn Lê thị cũng không làm nên trò trống gì.”

“Một người khác?” Lê Quán Sâm lập tức sửng sốt, Lê Thần Vũ gật đầu: “Cô ta cung cấp một kế hoạch hoàn mỹ không có sơ hở, một cục diện không cách nào phá được.”

Lê Quán Sâm gật đầu, tâm tình thật tốt: “Tốt, lấy được quyền khai phá sân bay và bến cảng trong tay Lê thị thì ba cũng có thể an tâm trở lại Yên Kinh. Địa vị của gia đình chúng ta trong gia tộc sẽ được nâng lên không đáng kể, khẳng định mấy ông cụ sẽ tôn kính chúng ta.”

Lê Thần Vũ gật đầu, vô số thế lực trong và ngoài nước C đều rình rập dòm ngó quyền khai phá trong tay tập đoàn Lê thị. Nguyên nhân là vì một khi xây dựng xong, bến cảng và sân bay vận chuyển cái gì, hoàn toàn là do bọn họ quyết định, nếu có thể vận chuyển một ít hàng cấm như súng ống đạn được... Tuyệt đối là món lãi kếch xù!

Trong tay Lê thị đang nắm giữ rất nhiều mỏ vàng, cho nên mới làm nhiều người ganh ghét, liều lĩnh cũng muốn cướp lấy như vậy.

Thành phố T là thành phố nằm sát biển của nước C, lại là đô thị lớn quốc tế hóa, cho nên có thể nói, bến cảng sân bay này là mảnh đất có tiềm lực nhất nước C!

Lê Thần Vũ uống Lafite, tâm tình thật tốt, còn về sống chết của Trần Xuân Độ, người phụ nữ kia đã nói với anh ta là không cần lo lắng, sau khi đạt được mục đích, cô ta nhất định sẽ thuê sát thủ đứng đầu của nước ngoài để lấy mạng Trần Xuân Độ!

Tất cả mọi chuyện đều được tiến hành dựa theo kế hoạch ban đầu, Lê Thần Vũ rất chờ mong, đến lúc đi đến đồn cảnh sát của thành phố T, Lê Kim Huyên nhìn thấy sự xuất hiện của anh ta thì sẽ có vẻ mặt thế nào.

Hai mắt Lê Thần Vũ lộ ra vẻ thù hận độc ác, anh ta muốn Lê Kim Huyên hối hận cả đời vì dám từ chối khi anh ta đưa ra yêu cầu kết hôn!

Từ trước đến giờ, anh ta chưa từng bị ai từ chối, nhất là đàn bà, mà Lê Kim Huyên, còn là người đàn bà đầu tiên dám làm như vậy!

Lê Thần Vũ khắc sâu mối thù này trong lòng, làm sao có thể quên được!

“Thật tốt quá, đến lúc đó nhất định phải bắt đôi cẩu nam nữ kia đến trước mặt chúng ta, tôi muốn nhìn xem bọn chúng còn dám kiêu ngạo như trước nữa hay không!” Cô cả cười to.

Đến nay cô cả cô hai của Lê Thần Vũ vẫn còn nhớ rõ, lần đó phải nhục nhã mà xin lỗi Trần Xuân Độ thế nào, kết quả còn bị tên kia quay phim lại!

Bọn họ nhẫn nhịn Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên đã lâu, hôm nay rốt cục có thể rửa sạch nổi nhục rồi!

Đúng lúc này, điện thoại của Lê Thần Vũ reo lên inh ỏi.

“Nghe đi, có lẽ là Lê Duy Dương xuống nước, muốn nài nỉ cầu xin con đấy.” Cô cả mặt mày sáng láng mà nói.

Lê Thần Vũ khẽ cười, lúc anh ta nghe điện thoại, nụ cười tự tin kia lại chợt cứng lại!

“Làm sao vậy?” Cô cả nhận thấy sắc mặt Lê Thần Vũ không đúng, nghi ngờ mà nhỏ giọng hỏi.

“Cậu chủ Lê... Xảy ra chuyện lớn rồi, công ty chúng ta bị hacker thần bí tấn công, tất cả tiền trong tài khoản của công ty đã bị đánh cắp hết sạch, dời vào một tài khoản thần bí ở nước ngoài rồi!”

Vẻ mặt Lê Thần Vũ cứng đờ, vì chuyện lúc trước, nhà họ Lê ở Yên Kinh đã không còn trợ cấp cho anh ta nữa, chi tiêu bây giờ của anh ta toàn dựa vào tài sản ở thành phố T.

Mà bây giờ, vốn liếng của anh ta đã bị người ta trực tiếp cướp đi!

“Trần Xuân Độ!” Lê Thần Vũ lạnh lẽo mở miệng, hai mắt phóng ra một tia sắc lạnh, nháy mắt đã đoán được kẻ gây nên chuyện này là ai!

Lê Thần Vũ vừa cúp máy, điện thoại lại vang lên dồn dập lần nữa.

Lần này, Lê Quán Sâm và cô cả cô hai đều cảm nhận được có cái gì không đúng, có vẻ hai cuộc điện thoại này đều không phải tin tốt lành gì.

Lê Thần Vũ lại bắt máy, một tên cấp dưới bên kia điện thoại run rẩy báo lại: “Cậu chủ Lê, cổ phiếu công ty chúng ta bị một tập đoàn tài chính thần bí ra tay thu mua toàn bộ, tập đoàn thần bí kia đã trở thành cổ đông lớn nhất!”

Sắc mặt Lê Thần Vũ chợt thay đổi, điều này có nghĩa là thực quyền của anh ta đối với công ty đã cực kỳ nhỏ!

“Reng reng reng.”

Không chỉ như thế, tiếng chuông điện thoại của Lê Thần Vũ lại không ngừng vang lên.

Vô số những tin nhắn tràn vào, Lê Thần Vũ căn bản không kịp coi!

Bầu không khí hoàn toàn yên tĩnh, vẻ mặt Lê Thần Vũ vô cùng khó coi, anh ta không dám tin, mọi chuyện đều do tên kia làm ra!

Những công ty của mình đang dần dần bị tước đoạt, bị làm suy yếu đóng cửa... Sức mạnh của mình đang bị suy tàn rất nhanh!

“Trần Xuân Độ!” Khuôn mặt điển trai của Lê Thần Vũ cũng trở nên vặn vẹo, anh ta không thể chấp nhận! Sao tình thế lại đột nhiên chuyển biến!

Lê Thần Vũ muốn thử cứu vãn xu hướng suy tàn, nhưng đã quá muộn, vô số điện thoại tin nhắn đồng thời vang lên, sắp làm nổ tung cả cái điện thoại của anh ta!

Cô cả cô hai và Lê Quán Sâm bên cạnh đều an tĩnh lại, sắc mặt khó coi.

Vừa rồi bọn họ còn đang nói, con khốn Lê Kim Huyên bị bắt lại, Lê Duy Dương không có tâm tình đi đối phó công ty bất động sản của Lê Thần Vũ.

Nhưng trong nháy mắt, Lê Thần Vũ lại sắp biến thành hai bàn tay trắng!

Vừa rồi bọn họ còn đang nói, không có Lê Kim Huyên, Lê Duy Dương như đã bị mất một cách tay, nhưng lúc này họ mới nhớ tới, Trần Xuân Độ còn khó đối phó hơn Lê Kim Huyên! Quả thực là một tên khốn nạn vô sỉ!

“Thứ sâu bọ chết tiệt!” Lê Thần Vũ gầm nhẹ, khuôn mặt điển trai âm trầm đến đáng sợ, nhiệt độ trong không khí như đang giảm xuống!

Lê Thần Vũ giơ một bàn tay lên, vỗ thật mạnh lên ghế sa lon, làm biến dạng luôn cả tay vịn của cái ghế!

“Tại sao lại vậy, công ty của con mất sạch rồi sao?” Sắc mặt Lê Quán Sâm cực kỳ khó coi, ông ta nói.

“Cho dù còn sót lại một ít, cũng không có gì khác với mất sạch cả.” Lê Thần Vũ lạnh lùng nói, hai mắt phóng ra tia lạnh lùng.

Lê Thần Vũ hoàn toàn không nghĩ tới, Trần Xuân Độ biết dùng phương thức này để trực tiếp trả thù lại anh ta!

Công ty của anh ta đã tiêu tan, còn lấy cái gì để phơi bày ra bí mật thương nghiệp của tập đoàn Lê thị? Hiện tại Lê Thần Vũ còn khó giữ được bản thân!

Sắc mặt Lê Thần Vũ âm trầm, cho dù là Metis cũng không nghĩ tới, Trần Xuân Độ biết dùng cách này để phản kích.

Đột nhiên, điện thoại của Lê Thần Vũ vang lên, nhưng lần này khác với trước đó, Lê Thần Vũ cầm di động lên, trên màn hình hiện lên một dãy số lạ.

Lê Thần Vũ bắt máy, đầu bên kia điện thoại nhanh chóng truyền đến một tiếng nói cực kỳ vô sỉ đê tiện: “Cậu chủ Lê, vừa rồi tôi tặng cho anh một món quà lớn đó... Anh đã nhận được chưa?”

“Món quà của anh... Tốt lắm, tôi rất hài lòng.” Lê Thần Vũ siết chặt hai tay, lạnh giọng mà nói.

Lúc này hai mắt Lê Thần Vũ đã sắp phụt ra sát khí muốn hóa thành thực chất.

“Ầy da, cậu chủ Lê, vừa rồi anh có xem tin tức không? Trước đó có một công ty bất động sản nói muốn tung bí mật của tập đoàn Lê thị ra, kết quả con mẹ nó vừa rồi đã phá sản, anh nói có khôi hài hay không... Người nào nghĩ ra chủ ý ngu xuẩn này... Tôi cười muốn vỡ bụng.”

Bên kia điện thoại, giọng nói cực kỳ lưu manh của Trần Xuân Độ làm Lê Thần Vũ tức giận đến cả người run lên, suýt chút nữa đã ói máu!

Con mẹ nó, cái này tuyệt đối là sỉ nhục, lời Trần Xuân Độ nói giống như từng cái bạt tay đang tát mạnh vào mặt Lê Thần Vũ, làm anh ta tức giận đến phát điên. Rõ ràng đã hiểu mà giả bộ hồ đồ, thật sự quá đê tiện, làm cho cô cả cô hai sắp nghe không nổi nữa, sắc mặt ai cũng tái xanh, cực kỳ khó coi.

Lời nói của Trần Xuân Độ không chỉ đang đánh vào mặt của Lê Thần Vũ, mà còn đang làm nhục cả bọn họ.

“Quá kiêu ngạo.” Lê Quán Sâm cắn răng nói nhỏ, đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy có người dám lớn lối kiêu ngạo như vậy trước mặt bọn họ!

Khi ở Yên Kinh, ai dám làm như vậy?

Thời buổi này, một thằng ở rể lại dám kiêu ngạo đến vậy!

“Rốt cuộc cú điện thoại này của anh là có ý gì?” Lê Thần Vũ lạnh lùng mở miệng.


“Không có gì, chỉ muốn nhắc nhở anh một câu, sự kiên nhẫn của một người là có giới hạn... Ai cũng có điểm mấu chốt, không thể đụng vào được.” Trần Xuân Độ thản nhiên nói: “Đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng, tiếp theo, tôi tuyệt đối không để người phụ nữ của mình bị ức hiếp nữa!”


Trần Xuân Độ nói như chém đinh chặt sắt, ẩn chứa sát phạt lạnh thấu xương, làm hai mắt Lê Thần Vũ cũng phát lạnh, đây mà là nhắc nhở à, là cảnh cáo uy hiếp mới đúng!


“Chưa từng có người dám như vậy uy hiếp tôi.” Lê Thần Vũ lạnh lùng nói, anh ta cảm giác mình bị sỉ nhục, anh ta chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày, mình lại bị tên rác rưỡi uy hiếp, còn bị anh ta hại thảm như vậy!


Khi nào thì một thằng ở rể lại lớn lối như vậy, ngông cuồng như vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK