Thế nên, anh ta cực kì tin tưởng những thành viên trong bang của Sát La này.
Mỗi một người trong số họ đều là bạn sinh tử của anh ta, mỗi một người đều từng đổ máu bị thương ngay đầu phố với anh ta, trong sinh tử mới ngộ ra rất nhiều chiêu thức đánh nhau.
Đây cũng là nguyên nhân anh ta liên tục thắng lợi khi thâu tóm những thế lực ngầm khác.
Những thành viên trong bang Sát La này chính là niềm kiêu ngạo của anh ta, thế nên khi thành viên trong bang Sát La bao vây Trần Xuân Độ, dường như anh ta đã chắc rằng về cơ bản Trần Xuân Độ xong đời rồi, sẽ bị chém chết trong màn dao hỗn loạn.
Nhưng ai ngờ, anh ta đã đánh giá thấp Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ là người bình thường sao?
Số thành viên trong bang Sát La này có hung ác đi nữa thì có thể sánh bằng Trần Xuân Độ sao?
Trần Xuân Độ tay cầm một vật màu đen, vật màu đen xuyên thấu không trung, đâm qua từng cơ thể, máu tươi văng tung tóe khắp nơi, hiện lên trên cả lưỡi dao, khiến vật màu đen vù vù, giống như đang rung lên vì hưng phấn!
Mũi dao không ngừng rung lên, dường như có tiếng rồng ngâm vang vọng trong không trung, dường như có thứ tuyệt thế xuất hiện!
Trần Xuân Độ cầm vật màu đen trong tay, từng thành viên trong bang của Sát La cầm dao rựa to sát khí ầm ầm xông đến, Trần Xuân Độ khẽ thở dài rồi buông lỏng tay.
Mà khi anh buông tay, vật màu đen trong tay anh liên tục rung vù vù càng rung kịch liệt hơn, chắc là đang hưng phấn! Dường như ngay lúc Trần Xuân Độ thả tay, vật màu đen uốn lượn như tia chớp, xông ra đẹp đẽ!
Trong không khí như nổi lên âm thanh nổ tung, Trần Xuân Độ nhìn vật màu đen tốc độ nhanh đến mức khiến người ta sôi máu rồi nheo mắt lại.
"Xoẹt xoẹt!"
Một thành viên trong bang trong số đó, tay cầm dao rựa, mắt trợn tròn, thấy Trần Xuân Độ sắp đến gần, muốn lao tới Trần Xuân Độ thì đột nhiên, một tia chớp màu đen lóe lên.
Sau đó, thành viên trong bang này bỗng phát hiện, ánh sáng lóe lên này... hình như xoẹt trong người mình ra, còn lấy gì đó đi nữa.
Chẳng bao lâu, sắc mặt người đó trở nên trắng bệch, rồi bỗng ngã xuống, chẳng còn sức sống.
Ngực của anh ta có một lỗ máu to như cái bát, trái tim bị vật màu đen xuyên thủng, đương nhiên là chết thẳng cẳng.
Nhiệt độ cơ thể của anh ta đang giảm xuống, nằm trên đất, mắt vẫn trợn to, giống như là không cam lòng trước phút giây đi đời.
vật màu đen đó tốc độ quá nhanh, xuyên thủng hư không, một loạt tiếng "xoẹt xoẹt xoẹt" vang lên, mỗi một tiếng là một người ra đi!
"Chuyện gì thế này?" Tên cường tráng đó hoàn toàn bối rối, trời rất tối, tuy thị lực của họ tốt nhưng chẳng thể nhìn thấy thứ gì đang tác quái thì những người đó đã ngã xuống cả rồi.
Nơi Trần Xuân Độ đi qua, đều là xác chết la liệt!
Long Vương vừa giận, xác chết la liệt ngàn dặm!
Mà lúc này, Trần Xuân Độ còn chưa nổi giận thì tình trạng đã thế này rồi, có thể tưởng tượng được, nếu người trong truyền thuyết này mà tức giận thì tình cảnh sẽ đáng sợ đến mức nào?!
"Chết đi!"
Một thành viên trong bang của Sát La chém Trần Xuân Độ từ phía sau, nhưng ngay lúc này, Trần Xuân Độ đột nhiên xoay người giống như đã đoán được trước, ánh mắt bình tĩnh lạnh lẽo đang lạnh lùng chăm chú nhìn anh ta.
Con dao rựa trong tay người đó bỗng nhiên khựng lại trên không, bốn mắt nhìn nhau, thành viên trong bang Sát La đó run người, từ trong mắt của Trần Xuân Độ, anh ta cảm nhân được sự khát máu vô tận và sự điên cuồng lạnh lùng!
Trước mắt, không phải là người bình thường... mẹ nó đây chính là ma quỷ, là ác ma đó!
Thành viên trong bang Sát La đã từng thấy những người cùng hung cực ác, nhưng anh ta chưa từng thấy, ánh mắt này của Trần Xuân Độ đúng là khiến trái tim anh ta nguội lạnh phân nửa, giống như rớt xuống hầm băng.
Nói thì chậm mà động tác thì nhanh, chỉ một ánh mắt, anh ta đã cảm nhận được rất nhiều... mà Trần Xuân Độ, chỉ với mỗi một cú đá thôi đã đạp anh ta bay ra xa, đá ra khỏi nơi chém giết đẫm máu lạnh lẽo này.
Anh ta ngã xuống, vùng vằng định bò dậy, nhưng anh ta phát hiện, cả người mình đã tê liệt, hai chân không thể sai khiến, có làm gì cũng không đứng dậy được!
Anh ta ngẩng đầu nhìn ra xa xa, không nhịn được mà tê cả đầu.
Anh ta thấy gì? Dù là giơ tay không thấy năm ngón, anh ta cũng nhìn thấy rõ ràng, những tiếng kêu thảm thiết đau đớn đó, máu tươi tung tóe, còn có một bóng dáng tắm máu giết người!
Càng khiến nội tâm anh ta chấn động hơn là, bóng dáng đó quá mạnh mẽ, cứ như tàn sát mang tính áp đảo, máu trên người anh, khả năng đa số đều là của thành viên trong bang Sát La...
"Ma quỷ! Nhất định là ma quỷ!" Có thành viên trong bang của Sát La không nhịn nổi sự sợ hãi run rẩy trong lòng mà lớn tiếng nói.
Vừa nói ra lời này, một thanh vật màu đen vèo một tiếng xuyên thấu hư không, đâm thủng ngực anh ta, mang theo máu tươi!
"Phụt!"
Anh ta còn muốn nói gì đó, nhưng chỉ có máu tươi phụt ra, thân xác đó nhanh chóng mềm nhũn rồi ngã xuống.
"Rốt cuộc anh ta là ai... Một thân kĩ năng đánh giết tinh tế mà đầy cảm giác nghệ thuật này..." Tô Loan Loan cũng đang đánh giết, nhưng khi cô ta nhìn thấy Trần Xuân Độ vẫn bị Trần Xuân Độ làm cho ngạc nhiên, trong lòng ớn lạnh!
Trần Xuân Độ một đường quét ngang, những thành viên trong bang của Sát La hoàn toàn mất hết khí thế chủ động tấn công, lần lượt tháo chạy!
Xung quanh Trần Xuân Độ, đâu đâu cũng là những xác chết nằm trong vũng máu... Trần Xuân Độ tắm máu giết người, khí thế vô địch liên tục tăng lên, khiến vô số thành viên trong bang Sát La hãi hùng!
Không ai thấy rõ mặt mũi của Trần Xuân Độ, cả người Trần Xuân Độ đều là máu tươi, bọn họ chỉ nhìn thấy, trong mắt của Trần Xuân Độ đầy chém giết lạnh lùng!
Trần Xuân Độ như là một cỗ máy chém giết không có tình cảm, chỉ có lúc ngẫu nhiên, trong mắt anh mới thoáng hiện một sự hài hước vô tình!
Cách đó không xa, Lê Kim Huyên ngơ ngác nhìn cảnh này, la liệt trên mặt đất từ lâu, cô chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng này, một địa ngục trần gian đang phơi trần trước mặt cô!
Cơ thể mềm mại như cỏ mềm của Lê Kim Huyên liên tục run rẩy, gương mặt tuyệt đẹp trắng bệch như tờ giấy, cô nhìn Tô Loan Loan, trong lòng vô cùng sợ hãi!
Cô chưa bao giờ nghĩ đến sẽ xảy ra chuyện này, khi cô nhìn thấy cơ thể Tô Loan Loan nhanh chóng lóe lên, lúc này cô mới nhớ đến, Tô Loan Loan xuất thân từ đội đặc chiến của nước C, đương nhiên là có bản lĩnh không tầm thường.
Nhưng bình thường cô ta quá khiêm tốn, nên chẳng cần cô ta tung hết tài nghệ, mà hôm nay, cuối cùng cô ta cũng đã thể hiện một mặt mạnh mẽ ác liệt của mình, giống như thanh kiếm sắc bén, khiến Sát La sợ hãi!
Khi ánh mắt Lê Kim Huyên liếc qua, bỗng nhiên ánh mắt xinh đẹp của cô khựng lại, ánh mắt nhìn vào bóng người chiến đầu hăng hái đẫm máu đó.
Lê Kim Huyên nhỏ giọng ồ lên, bóng dáng này cho cô một cảm giác quen thuộc mà xa lạ.
Bóng dáng đó, cả người đều là máu, chẳng thấy rõ mặt mũi, nhưng xác chết đổ xuống bên cạnh anh còn nhiều hơn cả Tô Loan Loan, cứ như một biển xác đẫm máu!
Những thành viên trong bang Sát La, rõ ràng đã bị anh chém giết chẳng còn ý chí chiến đấu, chỉ còn lại đoàn quân tan tác thương vong và khủng hoảng.
Anh ta là ai?
Trái tim Lê Kim Huyên đập ầm ầm, ánh mắt xinh đẹp chăm chú nhìn bóng dáng này, trong lòng bỗng xuất hiện một từ.
Người thần bí! Chẳng lẽ anh ta chính là người thần bí mà trước đó vẫn luôn giúp đỡ mình!
Gương mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên trở nên khẩn trương, nếu người đó thật sự là người thần bí, anh ta còn xuất hiện ở Yên Kinh... chẳng lẽ anh ta đến đây theo mình?
Lê Kim Huyên không hiểu, rốt cuộc người thần bí này làm sao mà làm được, cứ luôn xuất hiện vào thời khắc mấu chốt, giúp Lê Kim Huyên thoát khỏi nguy hiểm.
Người thần như cứ như biết trước vậy đó, không ai biết làm sao mà anh làm được, luôn bảo vệ sự an toàn của Lê Kim Huyên.
So với người thần bí này, chồng của Lê Kim Huyên là Trần Xuân Độ, hiển nhiên chẳng giống như một người đàn ông đúng nghĩa. Chính Lê Kim Huyên cũng không thể chấp nhận nổi, người này lại lâm trận bỏ chạy ngay thời khắc mấu chốt này!
Trần Xuân Độ giống như quỷ vậy, biến mất chẳng có chút căn cứ, không có tin tức, dù là Lê Kim Huyên cũng không biết anh đi đâu.
Người đàn ông không có trách nhiệm này, quỷ mới biết anh đi đâu rồi.
Bây giờ mọi sự chú ý của Lê Kim Huyên đều hướng về người thần bí đó, trong lòng cô điên cuồng đập ầm ầm, cô không khỏi lo lắng cho sự an toàn của người thần bí...
Lúc này, trước cửa khách sạn, mấy bóng người đứng trước cửa, nhìn cảnh tượng như địa ngục trần gian ở đằng xa, sắc mặt khó coi.
Đột nhiên, một người trong đó nói: “Không ngờ Yên Kinh của nước C cũng xảy ra chuyện thế này... xem ra khả năng sống sót của anh ta không cao."
Một người khác gật đầu: “Chắc là chuyện anh ta có thẻ đen số một bị lộ ra nên bị côn đồ bao vây tấn công, nhìn từ xa mà đẫm máu như thế, anh ta không thể nào sống được."
Có người lắc đầu: “Chết trẻ rồi đây, tiếc nhỉ, thẻ đen số một đã bị người ta lấy được, bị người ta ác độc vây công giết chết trên phố, tin tức này chắc có thể khiến rất nhiều nơi chấn động nhỉ?"
Những người đó cũng không lại gần để nhìn, bọn họ nhìn từ xa nên đương nhiên là không thấy Trần Xuân Độ, nhưng thấy cảnh tượng đẫm máu như thế, trong lòng họ cũng đều nguội lạnh rồi, chẳng còn ôm lấy kì vọng nữa.
Chẳng bao lâu, những người đó không ở lại cửa khách sạn nữa mà vội vàng trở lại phòng bao của mình.
Trong mắt bọn họ, người sống vẫn còn tí giá trị, nhưng người nước C mà bọn họ nhìn trúng ấy, tuy giờ chưa chết nhưng cũng cách cái chết không xa.
...
Trong xe Audi, Trương Khiếu Thiên nhìn xuyên qua cửa kính xe, lạnh lùng chằm chằm nhìn cảnh tượng này, sắc mặt trở nên lạnh lùng khó coi.
Thư kí yên lặng ngồi bên cạnh, một lúc lâu sau mới nói: “Tôi điều tra rồi, tưởng rằng chỉ có cô Tô Loan Loan đó mới là phiền phức còn tên đàn ông họ Trần đó, chỉ là người ở rể nhà Lê Kim Huyên, một nghèo hai trắng, không có bối cảnh..."
Thư kí còn chưa nói xong đã bị Trương Khiếu Thiên lạnh lùng ngắt lời: “Chắc chắn là anh ta, tôi không thể nhìn nhầm!"
Trương Khiếu Thiên lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ chằm chằm, lạnh lùng nói: “Một tên ở rể... mà lợi hại như thế ư! Chuyện này không thể nào!"
Sắc mặt của Trương Khiếu Thiên lúc này, đúng là muốn khó coi bao nhiêu thì khó coi bấy nhiêu!
Anh ta tiêu tốn số tiền lớn mời Sát La ra tay, ai ngờ, thành viên bang Sát La chẳng ra gì cả!
"Một đám phế vật!" Trương Khiếu Thiên lạnh lùng quát lên, không gian trong xe đầy lửa giận vô bờ chẳng biết xả ra đâu của anh ta!
"Đi gọi điện thoại cho tên phân hội trưởng đầu óc ngu si tứ chi phát triển đó, nói với tên đó, nếu không bắt đôi cẩu nam nữ đó đến trước mặt tôi thì một nghìn tôi cũng không trả!" Trương Khiếu Thiên lạnh lùng nói.
Lúc này, phân hội trưởng nhìn Trần Xuân Độ và Tô Loan Loan, sắc mặt âm u như nước, cực kì khó coi.
Trên mặt anh ta bị bao phủ bởi một lớp sương mù giá băng, nhìn Trần Xuân Độ và Tô Loan Loan, dường như lúc nào cũng có thể ra tay tàn bạo!
Nhưng anh ta chỉ nhìn thôi, nhìn từng thành viên trong bang của Sát La bị tàn sát, mặt mũi của anh ta bị tàn nhẫn đánh dữ dội!
Quá mất mặt!
Những thành viên trong bang Sát La mà anh ta mang đến, một nam một nữ thôi thế mà cũng không giải quyết được!
Ngay tại lúc này, một tiếng chuông di động lanh lảnh dồn dập vang lên, sau khi tên cường tráng nghe máy, nghe thư kí ở đầu kia ra lệnh xong thì sắc mặt thay đổi.
Một khắc sau, sắc mặt tên cường tráng hiện ra sát khí dữ tợn, bóp điện thoại nát bấy, tiện tay vứt đi.
Anh ta bước từng bước tới chỗ Trần Xuân Độ, khí thế trên người liên tục dâng lên!
"Xem ra, tôi buộc phải ra tay thì mới có thể đối với phó hai con kiến hôi là hai người."
Tên cường tráng lớn tiếng nói, vốn dĩ khí thế của anh ta đã mạnh rồi, lúc này cầm dao rựa, còn lộ ra sát khí!
Anh ta làm phân hội trưởng của phân hội Sát La, đương nhiên là có bản lĩnh, kĩ năm chém dao rựa của anh ta, không ai ngăn cản được!
Thực lực của anh ta khi có dao và không có dao, phải nói là cách nhau một trời một vực!
"Đối phó hai người chúng tôi?" Trần Xuân Độ đứng trong vũng máu, trào phúng cười.
Anh nở nụ cười khinh bỉ: “Anh xứng sao?"
"Đến đây đi, tôi một tay giết anh là đủ rồi." Trần Xuân Độ lạnh nhạt nói, sắc mặt ung dung, nhưng không giống như đang nói đùa, mà dường như là nghiêm túc nói.
Bởi vì, anh là Long - Vương!