Đột nhiên Dracula giương khóe miệng nhếch lên một đường cong khinh thường, mở miệng nói: "Không biết người có tố chất thân thể khác hẳn với người thường, thì mùi vị của máu sẽ như thế nào."
Dracula liếm bờ môi đỏ tươi như máu, trong đôi mắt của gã ta lóe lên sự cố chấp và khát vọng dị thường đối với máu tươi.
Tô Loan Loan nằm rạp trên mặt đất, đau đớn vùng vẫy một lúc, cô ta vừa định giãy dụa muốn bò lên, thì đột nhiên một bàn chân to hung hăng giẫm lên lưng cô ta, làm cho sắc mặt vốn không còn chút màu máu nào của cô ta trở nên tái nhợt hơn.
"Phụt!"
Tô Loan Loan phun ra một ngụm máu tươi, thân thể điên cuồng run rẩy, trong đôi mắt lóe lên vẻ cực kì không cam lòng!
Tô Loan Loan giãy dụa muốn đứng lên, nhưng không thể làm nên chuyện gì! Bàn chân to lớn giẫm lên lưng Tô Loan Loan giống như một tòa núi cao, đè nặng trên lưng Tô Loan Loan, làm cho cô ta không thể động đậy!
"Người nước C hèn mọn, vẫn nhỏ bé yếu đuối như xưa." Dracula cúi đầu, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Tô Loan Loan.
Tô Loan Loan bị gã ta hung hăng giẫm dưới chân không thể đứng dậy được!
Nói cách khác, mạng sống của Tô Loan Loan đã bị Dracula nắm trong tay, sống hay chết đều dựa vào ý định của Dracula.
"Buông cô ấy ra!"
Đúng lúc này, sau lưng Dracula có một giọng nói lạnh lẽo tràn ngập kiên định bỗng nhiên truyền vào trong tai Dracula.
Vẻ mặt Dracula cứng lại, gã ta bỗng nhiên quay đầu, không biết Lê Kim Huyên đã xuất hiện ở sau gã ta từ lúc nào, cô quấn chặt bộ đồ ngủ màu tím, kéo cao áo ngủ che khuất những vị trí quan trọng trên người mình, nhưng lại lộ ra làn da tuyết trắng và phác họa dáng người hoàn mỹ của cô.
Dracula quay đầu lại, lúc ánh mắt rơi vào trên người Lê Kim Huyên, nội tâm nữ thần tổng giám đốc run lên, mặc dù cô cố lấy dũng khí đến đối mặt, nhưng khi ánh mắt Dracula quét tới vẫn làm cho Lê Kim Huyên sợ hãi trong lòng, sâu trong linh hồn dường như cũng trở nên run rẩy!
Lần đầu tiên Lê Kim Huyên thấy được khí chất mạnh mẽ như Dracula!
Dracula cúi đầu nhìn lướt qua Tô Loan Loan đang phun ra máu, cười dữ tợn một tiếng, rồi từ từ rút chân về, nhanh chóng đi về phía Lê Kim Huyên.
"Tôi mặc kệ xử lý tôi ra sao cũng được... Nhưng xin hãy buông tha cho cô ấy."
Lúc Dracula đứng trước mặt Lê Kim Huyên, cô lập tức cảm nhận được áp lực kinh khủng khiến cho mình gần như bị ngạt thở!
Sau khi Lê Kim Huyên lấy hết can đảm nói xong, Dracula nhìn chằm chằm vào Lê Kim Huyên, một lúc lâu sau, gã ta mới nhếch miệng nở nụ cười lạnh lẽo: "Tha cho cô ta? Mạng sống của hai người vốn đang nằm trong lòng bàn tay của tôi, tôi… Vì sao tôi phải tha cho cô ta chứ?"
Dracula vừa dứt lời, bước lên phía trước, xuất hiện ở trước mặt Lê Kim Huyên, khí chất khốc liệt dọa người trên toàn thân gã ta ầm ầm khuếch tán ra xung quanh!
Khuôn mặt tinh xảo như tượng đúc của Lê Kim Huyên hoàn toàn trắng bệch, trong ánh mắt xinh đẹp lóe lên vẻ bất lực và sợ hãi chưa từng thấy, giây phút này, Dracula ở trước mặt cô, dường như cô không thể nhìn thẳng vào gã ta!
Ánh mắt lạnh như băng của Dracula rơi trên người Lê Kim Huyên, thờ ơ mở miệng hỏi: "Một con kiến cầu xin tha thứ cho một con kiến khác… Cô cảm thấy tôi sẽ đồng ý sao?"
Lê Kim Huyên thay đổi sắc mặt, ngay từ đầu Dracula hoàn toàn không có ý định tha cho cô và Tô Loan Loan!
Lê Kim Huyên lui về phía sau từng bước một, hai tay nắm chặt lấy áo ngủ, che khuất mảng da thịt trắng như tuyết.
Mà suy nghĩ của Lê Kim Huyên lập tức bị Dracula nhìn thấu, Dracula nhếch khóe miệng lên nở một nụ cười dữ tợn, trong mắt lóe lên vẻ trêu tức.
Gã ta nhìn Lê Kim Huyên giống như một gã thợ săn nhìn con mồi mình bắt tận tay.
"Nước C có một câu ngạn ngữ là bắt rùa trong hũ, cô cảm thấy cô còn có thể chạy trốn khỏi đây sao?" Dracula dửng dưng mở miệng, ý của gã ta là nếu như Lê Kim Huyên có thể rời khỏi khách sạn thì gã ta cũng có thể nhẹ nhàng bắt cô lại.
Lê Kim Huyên cắn răng, ánh mắt cô nhìn về phía cửa phòng, ánh sáng lấp lóe không yên trong đôi mắt đẹp... Đột nhiên, cô hạ quyết tâm, ánh mắt hiện lên sự quả quyết, ra sức lao về phía cửa phòng.
Mà Lê Kim Huyên còn chưa chạy được mấy bước, Dracula đã vung tay lên, nắm chặt áo Lê Kim Huyên, nở nụ cười dâm tà trêu tức: "Muốn chạy trốn là chạy được sao?"
Dracula trêu tức mở miệng, bàn tay xẹt qua thân thể mềm mại của Lê Kim Huyên, từng móng tay sắc bén bén nhọn hoắt giống như một vũ khí bất khả chiến bại, trong nháy mắt, đã xé rách áo ngủ của Lê Kim Huyên, những mảnh vải mềm nhũn rơi xuống.
Lê Kim Huyên sợ hãi kêu lên một tiếng, giờ phút này trên gương mặt xinh đẹp của cô tràn đầy bối rối.
Mà Tô Loan Loan đang không ngừng giãy dụa muốn đứng lên, cô ta chật vật ngẩng đầu nhìn về phía cửa phòng, có lẽ, người có thể cứu vãn được tất cả chỉ có người kia…
Nhưng mà sự hy vọng của Tô Loan Loan cũng không thể làm cho cánh cửa phòng mở ra, cửa phòng vẫn đóng chặt, giống như một chậu nước lạnh trút nước như mưa tưới tắt hy vọng của Tô Loan Loan.
…
Lúc này, Trần Xuân Độ đang ở trong một căn phòng khác, anh không biết rằng trong phòng Lê Kim Huyên đang xuất hiện một mối nguy hiểm khó có thể tưởng tượng được.
Trần Xuân Độ tựa vào bên cửa sổ, nhìn vườn hoa ngoài cửa sổ khách sạn, ánh đèn neon đủ mọi màu sắc chiếu xuống vườn hoa, những bông hoa lắc lư theo gió nhẹ, tạo ra cảm giác dịu dàng không tả nổi.
Không thể nhìn rõ vườn hoa vào lúc ban đêm, nhưng những ánh đèn neon đã phủ một lớp ánh sáng lên biển hoa, làm cho những bông hoa càng diễm lệ yêu kiều, cùng với đèn đuốc sáng trưng quanh khách sạn, cảnh đẹp này cực kỳ hiếm thấy ở nước C.
Trần Xuân Độ tựa bên cửa sổ, thần sắc bình tĩnh, ánh mắt thâm thúy nhìn ra vô tận, dường như đang bắt chuyện với những đám mây xa xôi ẩn trên các tòa nhà cao tầng… Toàn bộ Yên Kinh dường như đều nằm trong tầm kiểm soát của Trần Xuân Độ.
Điện thoại bên tai Trần Xuân Độ vang lên giọng nói rõ ràng của một người thanh niên, mỗi chữ mỗi câu, đều truyền vào trong tai Trần Xuân Độ một cách chính xác: "Đại ca, tôi đã điều tra, thế lực bí ẩn ở khắp nơi đang ẩn nấp trong đại hội đổ thạch lần này ở Yên Kinh nhiều vô số kể... Thậm chí còn có mấy thế lực hải ngoại."
"Tôi biết rồi." Vẻ mặt Trần Xuân Độ không có chút xao động nào, anh thản nhiên đáp lại.
"Những thế lực này đều ẩn nấp rất kĩ, mà mấy thế lực đại diện cho hải ngoại đều hợp tác với các gia tộc ở Yên Kinh, hẳn là muốn có được sự ủng hộ của những gia tộc này, tôi đã từng gặp một vài thế lực hải ngoại trong số đó ở thành phố T." Trong khoảng thời gian này người thanh niên rõ ràng không còn sống phóng túng nữa, điều tra thông tin rất kỹ càng, hiển nhiên anh ta cũng rất coi trọng đại hội đổ thạch lần này.
"Không biết là tên nhóc nào đã sớm loan tin, nói rằng chỗ này sẽ có vật cấm kỵ xuất thế, dựa vào những gì các anh em đã nói cho tôi biết, tin tức này đã gây chấn động ở hải ngoại, mặc dù đa số người đều bó tay bó chân vì sự tồn tại của ngài, nhưng có phần nhỏ người đang tụ tập về nước C liên tục không ngừng." Thanh niên dừng lại một chút, đột nhiên khuyên bảo: "Đại ca, anh ở ẩn trong thời gian càng dài, thì càng ngày càng có nhiều thế lực bắt đầu nổi loạn, không có anh, tương lai của cả hải ngoại sẽ không ổn..."
Giọng nói người thanh niên lộ ra vẻ sầu lo mãnh liệt, Long Vương vang danh thiên hạ, hải ngoại rung động, vô số thế lực cúi đầu đo cân nặng, Long Vương, mang đến sự hòa bình nhất thời... Nhưng sau khi Long Vương ở ẩn, thiên hạ lại rơi vào chiến tranh lần nữa!
"Cậu muốn tôi không quan tâm đến người phụ nữ của mình để cứu vớt thế giới sao?" Trần Xuân Độ cầm điện thoại, khóe miệng hơi giương lên, châm chọc cười một tiếng.
Người thanh niên ngượng ngùng cười cười, mà Trần Xuân Độ trả lời không chút do dự: "Tôi là một người ích kỷ, tôi đã nỗ lực rất nhiều vì thế giới này, bây giờ tôi đã có gia đình, không muốn quan tâm đến những chuyện ồn ào này nữa."
Người thanh niên bất đắc dĩ, chỉ có thể dặn dò: "Nhưng đại ca, trong khoảng thời gian này anh phải đặc biệt chú ý đến một người… Đó là người của gia tộc Dracula đã tới Yên Kinh, hình như còn đang điều tra về anh..."
"Dracula?" Trần Xuân Độ cười nhạo một tiếng, giọng nói lạnh nhạt bỗng nhiên có thêm một tầng ý lạnh: "Lúc trước ông đây muốn phá lâu đài cổ của anh ta, đám quái vật kia còn không dám phách lối tùy tiện làm bậy như bây giờ."
Thanh niên ở đầu dây bên kia điện thoại nghe Trần Xuân Độ nói xong thì sững sờ, khuôn mặt lập tức hiện lên một tia cười khổ, anh ta hiểu rõ ý của Trần Xuân Độ, năm đó người phụ nữ có quan hệ mập mờ với Trần Xuân Độ đã bị một người trong gia tộc Dracula bắt vào lâu đài cổ.
Sau khi Trần Xuân Độ biết được thì dẫn người tới Châu Âu, hang ổ của Dracula — lâu đài cổ, Trần Xuân Độ dẫn theo một tiểu đội, trong vòng một đêm đã trói hết người trong gia tộc Dracula xung quanh lâu đài cổ, đưa đến trước lâu đài cổ Dracula, rồi cuồng ngạo hô hào, nếu không thả người phụ nữ của anh, thì anh sẽ chém đầu từng người trong gia tộc Dracula ngay trước những trưởng lão Dracula quyền cao chức nặng, phá lâu đài cổ này thành một đống phế tích.
Lúc đầu gia tộc Dracula rất tức giận, liên tiếp từ trong pháo đài cổ phái ra năm tên trưởng lão, muốn bắt giữ Trần Xuân Độ, kết quả toàn diện bị Trần Xuân Độ ngược sát đến chết, thậm chí ngay cả Huyết tộc bảo mệnh bí thuật đều không có cơ hội phóng!
Về sau, trong lịch sử gia tộc Dracula, sự việc đó đã bị coi là sự việc nhục nhã nhất của gia tộc Dracula!
Trần Xuân Độ giấu trong người hơn mấy chục kg và mấy tấn thuốc nổ, bị những trưởng lão Dracula vẫn còn sợ hãi gọi là một tên điên làm việc bất chấp hậu quả!
Vì thế nên sau này, những người có huyết thống với gia tộc Dracula đã mai danh ẩn tích, rút khỏi cuộc tranh đấu giữa các nước…
Trần Xuân Độ vừa nói xong, đột nhiên, một tiếng kêu sợ hãi mơ hồ vang lên từ trong phòng Lê Kim Huyên, làm cho vẻ mặt Trần Xuân Độ bỗng nhiên cứng lại!
Trần Xuân Độ nhanh chóng cúp điện thoại, nhíu mày, cả người như vòi rồng, đi thẳng vào phòng đối diện của Lê Kim Huyên!
Trong lòng Trần Xuân Độ bỗng nhiên xuất hiện một dự cảm không lành, cảm giác nguy cơ này làm cho Trần Xuân Độ vô cùng bất an!
Gần như chỉ trong nháy mắt, Trần Xuân Độ đã đoán ra, Lê Kim Huyên đang gặp nguy hiểm!
Mà lúc này, ở trong phòng Lê Kim Huyên, Lê Kim Huyên thường hay điềm đạm đáng yêu, giờ phút này đang tóc tai bù xù, nước mắt long lanh to như hạt đậu không ngừng rơi xuống, thân thể mềm mại đang liều mạng giãy dụa.
Mà Dracula thì đang bắt lấy Lê Kim Huyên đặt lên chiếc nệm cao su mềm mại với dáng vẻ dữ tợn, cả thân thể đè lên người Lê Kim Huyên như dãy núi làm cho nữ thần tổng giám đốc không thở nổi.
Một tia sáng đẫm máu lóe lên trong mắt Dracula, gã ta đã có một ý định mới... Người đẹp như thế, làm sao gã ta có thể tuỳ tiện buông tha!
Gã ta chuẩn bị đùa giỡn Lê Kim Huyên thơm tho mềm mại một lúc, cho đến khi Lê Kim Huyên lên đỉnh, thì cuộc đời Trần Xuân Độ sẽ đi đến hồi kết… Bởi vì với dáng vẻ này, gã ta mới có thể hưởng thụ được giọt máu thơm ngon nhất! Đây mới là thứ Huyết tộc thích nhất!