Trần Thái Nhật lại tới sân bay quốc tế Yến Kinh.
Tiêu Mai sắp tới rồi.
Làn sóng ngầm của thành phố Yến Kinh thầm chuyển động.
Những gia tộc hoàng kim đang khua chiêng gõ trống hoặc có thể nói là chuẩn bị cho chiến tranh.
Là một đồng minh đáng tin cậy hàng đầu trong các gia tộc hoàng kim ở Yến Kinh.
Nhà họ Tiêu còn có vài nhân tố không ổn định.
Tiêu Kình – cậu ấm nhà họ Tiêu, không phải là vấn đề lớn.
Nhưng gia chủ nhà họ Tiêu - Tiêu Nam Thiên, lại không đi chung đường với anh.
Trần Thái Nhật mong kết quả cuối cùng sẽ là dưới sức ép dư luận từ các bên trong liên minh hoàng kim, nhà họ Phùng sẽ chủ động giao Phùng Chính Nghĩa và Hồ Cửu Phong ra để anh xét xử.
Nếu muốn nhà họ Phùng giao người ra thì không chỉ cần thực lực mạnh mà việc cả ba gia tộc còn lại gồm nhà họ Lăng, nhà họ Từ và nhà họ Tiêu đều đứng về phe anh cũng rất quan trọng.
Trần Thái Nhật duy trì mối quan hệ với nhà họ Lăng và nhà họ Từ bằng lợi ích.
Nguyên nhân cơ bản mà hai nhà bọn họ chịu hợp tác là do Tiêu Kình kiên định đứng về phía anh.
Dùng kế bốn đánh một để đối phó nhà họ Phùng mới ổn.
Nếu vào giây phút cuối cùng đối chọi với nhà họ Phùng để đòi người mà gia chủ nhà họ Tiêu – Tiêu Nam Thiên, trở mặt thì kế hoạch sẽ bị ảnh hưởng lớn.
Nói không chừng nhà họ Lăng và nhà họ Từ cũng sẽ trở mặt theo, thờ ơ đứng bên ngoài quan sát.
Đến lúc đó Trần Thái Nhật chỉ còn cách mạnh tay tìm nhà họ Phùng đòi người.
Mà đây chỉ là kế dự bị.
Nếu Tiêu Nam Thiên đã là nhân tố không ổn định thì Trần Thái Nhật quyết định dứt khoát giúp nhà họ Tiêu đổi luôn gia chủ mới.
Vở kịch “Nữ Vương trở về” sắp bắt đầu.
Ở cửa ra sân bay đã có không ít phóng viên và đám người hóng hớt vây xem.
Trần Thái Nhật đứng ở cửa ra, trong tay cầm một bó hoa tươi, phớt lờ nhóm người hóng hớt.
Lý do mà mấy người này mãi không chịu giải tán mà cứ nhìn chằm chằm Trần Thái Nhật cũng rất dễ đoán.
Ở Yến Kinh làm mưa làm gió lâu như vậy, việc Trần Thái Nhật công khai đang ở đâu thì ở đó đều sẽ xảy ra chuyện lớn.
Cảnh tượng kinh điển lần trước Trần Thái Nhật đón người ở sân bay, treo cậu ấm nhà giàu lên đánh rồi còn trái ôm phải ấp hai người đẹp tuyệt trần đã trở thành cảnh trong mơ của nhiều người trẻ tuổi ở Yến Kinh.
Lần này anh lại tới đón người nên mọi người đều hiếu kỳ xem người anh đón là ai.
Không để mọi người chờ lâu.
Trên mặt Trần Thái Nhật bỗng nở nụ cười xán lạn.
Ở lối ra vào sân bay cách đó không xa, một bóng người mảnh khảnh chậm rãi bước tới.
Mái tóc dài gợn sóng xõa sang một bên, một chiếc đầm ôm lấy vóc dáng hoàn hảo, đôi giày cao gót pha lê hồng.
Chưa thấy rõ mặt người tới nhưng chỉ cần nhìn bóng dáng xa xăm này, trong lòng ai cũng rõ.
Chắc chắn là người đẹp!
Khi ánh sáng dần rõ hơn, cuối cùng người đó cũng để lộ ra khuôn mặt của mình.
Nhiều người đàn ông ở đó đều thầm rủa trong lòng.
Tên súc vật Trần Thái Nhật này!
Lại là một người đẹp tuyệt trần với phong cách khác nữa!
Hôm nay Tiêu Mai có trang điểm nhẹ, cài kẹp tóc ngắn tinh xảo và rực rỡ, lông mày xinh đẹp, khuôn mặt nhu mì như tranh vẽ, giống đóa mẫu đơn nở rộ rực rỡ, đẹp đến mức khiến người khác phải kinh ngạc!
Nếu các cô nàng trẻ tuổi mang vẻ đẹp trong sáng, vẻ đẹp e thẹn.
Còn sự hấp dẫn của Tiêu Mai nằm ở sự thành thục, nằm ở sự tri thức, khiến người đàn ông vừa nhìn liền đắm đuối trong sự dịu dàng đó.
Hôm nay Tiêu Mai quay về quê hương mình.
Nhiều năm về trước, lúc rời khỏi đây cô ấy hết sức đau lòng.
Lần này cuối cùng Nữ vương cũng quay về, trong mắt cô ấy đầy sự tự tin.
Lúc này, những cô nàng hóng hớt khác có mặt ở đó cũng bị sự thu hút không nói nên lời, bởi khí phách Nữ hoàng của Tiêu Mai.
Dưới ánh mắt dõi theo của mọi người.
Tiêu Mai nở nụ cười bước tới trước mặt Trần Thái Nhật.
“Thái Nhật, biểu hiện không tồi nhỉ, còn biết tặng hoa cho tôi nữa cơ đấy”.
Trần Thái Nhật mặt dày ôm lấy vòng eo thon gọn của Nữ hoàng Tiêu Mai.
“Loại hoa bình thường thì không xứng với chị Tiêu Mai, bó hoa này là hoa mẫu đơn”.
Hoa tươi xứng với người đẹp.
Khung cảnh lãng mạn như này khiến nhiều cô nàng mê trai ở xung quanh thấy chua loét.
Đám đàn ông càng nghiến răng nghiến lợi.
Mới đây Trần Thái Nhật vừa kéo hai người đẹp Ninh Yên Nhiên và Vân Vũ Phi đi.
Vậy mà giờ vẫn còn một cô gái xinh đẹp khác!
Đúng lúc này, đột nhiên có một người trung niên đang quan sát đánh giá tỉ mỉ một hồi chợt lên tiếng.
“Chẳng… chẳng phải đây là cô chủ của nhà họ Tiêu ở Yến Kinh sao?”
Vừa nghe thấy lời này, mọi người đột nhiên sững sờ.
Vài giây sau, cả đám người nhao nhao cả lên, tiếng thảo luận chợt lớn hơn.
Là cô chủ nhà họ Tiêu!
Thân phận này ở Yến Kinh là quá ghê gớm.
Bốn gia tộc lớn là sự tồn tại hô mưa gọi gió, cao với không tới.
Nhà họ Tiêu càng nổi tiếng về võ công.
Trong liên minh hoàng kim, những gia tộc giàu có khác chịu trách nhiệm chính trong việc răn đe cả thành phố.
Còn nhà họ Tiêu thì đảm nhiệm răn đe mấy gia tộc giàu có khác.
Mối quan hệ theo chuỗi thức ăn này khiến cái tên “Tiêu Võ” nổi khắp thành phố.
Vậy mà bây giờ cô chủ nhà họ Tiêu lại ở trong lòng Trần Thái Nhật!
Chuyện càng náo nhiệt hơn rồi.
Chẳng lẽ Trần Thái Nhật vốn là con rể nhà họ Tiêu?
Trong lòng mọi người nảy sinh cảm giác nghi hoặc, càng thêm mơ hồ về thân phận của người đàn ông ngoại lai này.
Ai ngờ, câu kế tiếp của Tiêu Mai càng khiến người khác bất ngờ hơn.
Người đẹp vẫy tay áo, lộ vẻ mặt ung dung nhìn xung quanh.
“Mọi đừng nhìn nữa, tôi là Tiêu Mai, lần này tôi quay về Yến Kinh là để đảm nhiệm vị trí gia chủ nhà họ Tiêu, tôi ở đây để báo trước, sau này nhà họ Tiêu sẽ nghe theo chỉ đạo của anh Trần Thái Nhật!”
Phụt!
Một ông chú đang uống nước ở cạnh phun ngụm nước ra ngoài.
“Trò đùa gì vậy chứ? Gia chủ nhà họ Tiêu ư? Chẳng phải Tiêu Nam Thiên vẫn sống sờ sờ đó sao?”
“Nhà họ Tiêu muốn đi theo Trần Thái Nhật ư? Gia tộc hàng đầu đều sắp phục tùng người này rồi ư?”
“Quả nhiên thủ đoạn của Trần Thái Nhật không phải người thường có thể đoán được”.
Trong đám người đang đứng cũng có người thám thính của nhà họ Tiêu, hắn lập tức gửi tin tức này cho Tiêu Nam Thiên.
Trần Thái Nhật ôm eo Tiêu Mai, giơ ngón tay cái lên.
“Sau ngày mai, Tiêu Mai sẽ là người đứng đầu nhà họ Tiêu, mọi người xem tin tức sáng mai là biết”.
Nói xong anh nắm bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của Tiêu Mai rồi bước lên xe.
Để lại nhóm người còn đang ngẩn ngơ.
…
Phía Tây Nam của Yến Kinh, ở nhà họ Tiêu.
Tiêu Nam Thiên với khuôn mặt râu quai nón đầy sắc bén đã đập vỡ điện thoại.
“Mẹ kiếp! Con nhỏ khốn nạn ăn cây táo, rào cây sung này, còn cả thằng Trần Thái Nhật đáng chết kia nữa, tao chắc chắn sẽ không tha cho bọn mày đâu!”
Người giúp việc đứng bên cạnh hơi do dự.
“Ông chủ, hôm nay vừa sớm cậu chủ đã ra ngoài rồi, cậu chủ nói là đi du lịch ngoại ô với bạn bè, khoảng hai ngày mới về”.
Bụp!
Tiêu Nam Thiên đập mạnh xuống bàn.
“Thằng ngỗ nghịch này! Du lịch? Du bà nội nó ấy! Rõ ràng là muốn để Tiêu Mai về nhà làm loạn, đợi mọi thứ lắng xuống rồi lại về diễn trò tình cảm chị em sâu sắc, tôi đã nuôi một kẻ ăn cháo đá bát rồi”.
Nhóm người giúp việc đứng quanh đều không dám lên tiếng.
Tiêu Nam Thiên cứ xoay qua xoay lại liên tục trong phòng.
Nếu vào một tháng trước lúc Trần Thái Nhật vừa tới Yến Kinh thì ông ta sẽ không để ý đến tên nhãi này.
Chỉ một An Thành nhỏ nhoi, vài thế lực tỉnh ngoài căn bản không phải là đối thủ của nhà họ Tiêu.
Coi như hy sinh Phó Vân Đào, mất tỉnh Nam Hồ cũng không đáng là bao.
Nhưng giờ thì hay rồi.
Trần Thái