Chương 241: Kỳ đà cản mũi
Vào lúc này, tất cả nhóm fans hâm mộ, du khách vây xem, thậm chí là nhân viên của đoàn làm phim đều sững sờ ngơ ngác.
Scandal đấy!
Không đúng, căn bản là tin tức hot nắm bắt tại hiện trường!
Người đẹp đứng đầu Hoa Hạ lại nhào thẳng vào lòng một người đàn ông?
Quan hệ gì đây?
Anh ruột?
Bạn trai?
Chắc không phải là chồng luôn chứ?
Trong lòng tất cả mọi người đều bùng cháy lên ngọn lửa nhiều chuyện.
Trên gương mặt ai nấy đều lóe lên vẻ vô cùng tò mò!
Ngoại trừ đám đàn ông trong nhóm fans hâm mộ, trên gương mặt bọn họ chỉ có kinh ngạc và ghen tị.
Nữ thần của mình bổ nhào vào lòng người khác, loại cảm giác bị cắm sừng này giống như một lúc ăn mười lăm quả chanh, sau đó lại uống một chai giấm.
Mỗi người đều đang mong chờ, mối quan hệ của hai người này không giống bình thường, câu đầu tiên gặp mặt sẽ nói cái gì.
Thậm chí, ở đó có vài người giỏi suy luận đã đưa ra được tính toán suy đoán thân phận của bên nam từ trong câu nói đầu tiên của Ninh Yên Nhiên.
Xưng hô! Chính là chứng cứ xác thực của mối quan hệ.
Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, mặt Ninh Yên Nhiên đỏ ửng, ngẩng đầu lên trong lòng Trần Thái Nhật, trên gương mặt mang theo nụ cười khiến người ta ấm áp lại say mê.
“Sư phụ! Cuối cùng người cũng đến thăm con!”
Phụt!
Không ít người bị sặc.
Sư phụ là cái quái gì?
Cho dù gọi là bố nuôi cũng có thể nhiều chuyện chút, người đẹp này không chơi theo hệ người thường à?
Trần Thái Nhật nhìn người đẹp mắt đầy sao trong lòng, không nhịn được mà cưng chiều xoa đầu cô ấy.
“Cô vất vả như vậy, tôi nên đến thăm cô sớm chút, tôi còn mang đồ ăn cho cô này”.
Nói xong, anh vỗ vào chiếc túi đeo căng phồng của mình.
Ninh Yên Nhiên cười toe toét, không hề có chút dáng vẻ của ngôi sao nổi tiếng, giống như một cô gái nhà bên tự nhiên mê người, càng lộ ra sức hấp dẫn đơn thuần.
Nhóm fans hâm mộ bên cạnh và không ít du khách đều ngây người, trước nay bọn họ không phát hiện Ninh Yên Nhiên còn có một vẻ mặt như vậy.
Tất cả mọi người đều chuyển ánh mắt sang Trần Thái Nhật.
Mối quan hệ của hai người chắc chắn là thân mật đến mức độ nhất định, mới có thể khiến Ninh Yên Nhiên thoải mái bộc lộ tình cảm chân thật như vậy.
Người đẹp cầm tay Trần Thái Nhật.
“Sư phụ đối xử với con tốt nhất, có điều người phải đợi con một chút, chỗ con còn có vài fans hâm mộ phải ký tên nữa”.
“Được”.
Trần Thái Nhật khẽ cười, chào hỏi với người bên phía bộ phận chế tác của đoàn làm phim.
Lập tức có người mang một chiếc ghế đến.
Lúc này đám hóng hớt xung quanh mới phản ứng lại.
“Người đàn ông này, hình như là ông chủ của tập đoàn Thái Mộng!”
“Không sai, chính là người đàn ông từng lớn giọng nói sẽ vượt qua nhà giàu hoàng kim trong vòng ba tháng!”
“Người này thật có khí phách!”
“Anh ta còn tát thẳng vào mặt cô chủ họ Phan của gia tộc hoa lan nhà giàu hoàng kim trước mặt mọi người đấy! Sau chuyện đó, ngay cả rắm nhà họ Phan cũng không dám thả!”
“Thật sự là thâm sâu khó dò”.
Vô số tiếng thán phục lan truyền như sóng gợn.
Hành tung khoảng thời gian Trần Thái Nhật ở thành phố Yến Kinh đã có không ít người có ý bắt đầu quan tâm.
Thế lực mạnh mẽ của tập đoàn Thái Mộng vào thành phố, sự gia nhập liên minh không điều kiện của người đẹp đứng đầu Hoa Hạ, tát vào mặt cô chủ nhà giàu hoàng kim trước mặt mọi người, tuyên bố trong ba tháng trở thành sự tồn tại đỉnh cao của Yến Kinh.
Nhân vật như vậy, cho dù đến đâu thì cũng thu hút sự chú ý.
Trong lòng tất cả mọi người đột nhiên đều xuất hiện một suy nghĩ, có lẽ chỉ có người đàn ông xuất chúng như vậy, mới xứng với sự coi trọng của người đẹp đứng đầu Hoa Hạ.
Điều Trần Thái Nhật hoàn toàn không ngờ được là mức độ nổi tiếng của Ninh Yên Nhiên lại cao như thế.
Vừa quay xong cảnh phim này, Ninh Yên Nhiên đứng ở đó ký tên cho fans hâm mộ suốt bốn mươi mấy phút, một giây cũng không ngừng nghỉ!
Tất cả fans hâm mộ và du khách nghe danh mà đến, quy trình cố định là: đầu tiên xếp hàng lấy được chữ ký của Ninh Yên Nhiên, sau đó cố ý đi vòng qua chỗ Trần Thái Nhật cách đó không xa, chiêm ngưỡng người ‘bạn trai tin đồn’ này.
Rất nhiều cô gái lúc đi qua, nhỏ giọng bàn tán.
“Đẹp trai thật đấy, hơn nữa khí chất ngay thẳng, thảo nào Yên Nhiên thích anh ấy”.
“Trong có vẻ rất nam tính”.
“Sao anh ấy không đi làm ngôi sao nhỉ? Tôi thấy rằng anh ấy sẽ đánh bại các ngôi sao khác trong nháy mắt”.
Còn về đám fans nam qua đường, trong ánh mắt đều mang theo ghen tị và thù địch vô hạn.
Trần Thái Nhật hoàn toàn không thèm để tâm.
Ánh mắt con kiến hoàn toàn không cách nào ảnh hưởng đến tâm trạng của sư tử oai hùng.
Mãi cho đến khi mỗi fans hâm mộ đều thỏa mãn lấy được chữ viết tay của thần tượng, thì trên gương mặt người đẹp mới lộ ra nụ cười thoải mái.
“Sư phụ, con đưa người đến quán nhỏ gần đây ăn cơm nhé, tiện thể gọi bạn thân của con đến luôn, con giới thiệu hai người làm quen”.
Vẻ mặt của Trần Thái Nhật hơi sững sờ.
“Bạn thân?”
“Đúng vậy, bọn con chơi chung từ nhỏ đến lớn, tình cảm giống như chị em ruột vậy, cô ấy sớm đã đến đây rồi, trước đây bọn con cũng được gọi là đôi người đẹp thiên tài của nhà giàu hoàng kim Yến Kinh, võ công của cô ấy cũng rất lợi hại”.
Biểu cảm của Trần Thái Nhật vô cùng bình tĩnh, nhưng trong lòng lại có một loại cảm giác kỳ lạ như bị kỳ đà cản mũi.
Dường như có thể nhìn thấu lòng người, ngón trỏ Ninh Yên Nhiên đặt bên miệng, nghiêng đầu nhìn người đàn ông trước mặt.
“Ai da, hai ngày nay con và cô ấy đều ở chung một phòng, cũng không thể ăn cơm mà không dẫn theo cô ấy, nếu không sẽ bị cô ấy than phiền”.
Nghĩ cũng đúng.
“Được thôi, trưa hai người cứ việc chọn, xung quanh có món đặc sản gì, tôi mời cô ăn thoải mái một bữa”.
…
Gần công viên núi Tiểu Lĩnh là một thị trấn nhỏ, mặc dù dân cư không nhiều, như thiết bị cơ bản cũng không tệ.
Đoàn làm phim sắp xếp nghỉ ngơi trong khách sạn trên thị trấn.
Trần Thái Nhật bị Ninh Yên Nhiên lôi kéo cả đoạn đường, đến một nhà hàng riêng ‘Hương Hương’ có bề ngoài không lớn trên thị trấn.
“Sư phụ, con nói người biết nhé, nhà hàng này có đánh giá rất tốt ở trên mạng đấy, hai ngày này con vẫn luôn muốn đến ăn, chỉ tiếc là quay phim bận quá, đúng lúc hôm nay người đến, nhất định phải mời”.
Trần Thái Nhật khẽ cười không nói.
Hai người tay dắt tay, cùng nhau vào đại sảnh, nhân viên phục vụ dẫn vào phòng rồi ngồi xuống.
“Khi nào bạn thân của cô đến?”
“Vừa nãy nói đã tắm xong rồi, đang trên đường”.
Ninh Yên Nhiên nhìn biểu cảm nhướng mày hơi bực mình của Trần Thái Nhật, đột nhiên cảm thấy rất thú vị.
“Sư phụ này, có phải người cảm thấy bạn thân của con hơi cản trở đúng không?”
Trần Thái Nhật uống một ly nước, không trả lời.
Trong lòng thầm nghĩ.
Cản trở thì không đến nỗi, suy cho cùng bây giờ trên danh nghĩa Ninh Yên Nhiên chỉ là đồ đệ của mình.
Thầy trò gặp mặt, quang minh chính đại, hình thức nghiêm túc, thêm một cô bạn thân không ảnh hưởng gì đến bầu không khí.
Nhưng không biết tại sao, lại thấy hơi khó chịu.
Ninh Yên Nhiên cười hì hì.
“Sư phụ này, bộ dạng này của người không chín chắn chút nào, giống trai thẳng chưa từng yêu đương vậy”.
Trần Thái Nhật không nhịn được lấy đầu ngón tay gõ đầu Ninh Yên Nhiên.
“Không biết lớn nhỏ, tôi muốn một mình nhìn cô không được à”.
Đột nhiên Ninh Yên Nhiên đỏ mặt, cắn môi, nhìn Trần Thái Nhật với ánh mắt thẹn thùng thích thú.
“Bạn thân?”
“Đúng vậy, bọn con chơi chung từ nhỏ đến lớn, tình cảm giống như chị em ruột vậy, cô ấy sớm đã đến đây rồi, trước đây bọn con cũng được gọi là đôi người đẹp thiên tài của nhà giàu hoàng kim Yến Kinh, võ công của cô ấy cũng rất lợi hại”.
Biểu cảm của Trần Thái Nhật vô cùng bình tĩnh, nhưng trong lòng lại có một loại cảm giác kỳ lạ như bị kỳ đà cản mũi.
Dường như có thể nhìn thấu lòng người, ngón trỏ Ninh Yên Nhiên đặt bên miệng, nghiêng đầu nhìn người đàn ông trước mặt.
“Ai da, hai ngày nay con và cô ấy đều ở chung một phòng, cũng không thể ăn cơm mà không dẫn theo cô ấy, nếu không sẽ bị cô ấy than phiền”.
Nghĩ cũng đúng.
“Được thôi, trưa hai người cứ việc chọn, xung quanh có món đặc sản gì, tôi mời cô ăn thoải mái một bữa”.
…
Gần công viên núi Tiểu Lĩnh là một thị trấn nhỏ, mặc dù dân cư không nhiều, như thiết bị cơ bản cũng không tệ.
Đoàn làm phim sắp xếp nghỉ ngơi trong khách sạn trên thị trấn.
Trần Thái Nhật bị Ninh Yên Nhiên lôi kéo cả đoạn đường, đến một nhà hàng riêng ‘Hương Hương’ có bề ngoài không lớn trên thị trấn.
“Sư phụ, con nói người biết nhé, nhà hàng này có đánh giá rất tốt ở trên mạng đấy, hai ngày này con vẫn luôn muốn đến ăn, chỉ tiếc là quay phim bận quá, đúng lúc hôm nay người đến, nhất định phải mời”.
Trần Thái Nhật khẽ cười không nói.
Hai người tay dắt tay, cùng nhau vào đại sảnh, nhân viên phục vụ dẫn vào phòng rồi ngồi xuống.
“Khi nào bạn thân của cô đến?”
“Vừa nãy nói đã tắm xong rồi, đang trên đường”.
Ninh Yên Nhiên nhìn biểu cảm nhướng mày hơi bực mình của Trần Thái Nhật, đột nhiên cảm thấy rất thú vị.
“Sư phụ này, có phải người cảm thấy bạn thân của con hơi cản trở đúng không?”
Trần Thái Nhật uống một ly nước, không trả lời.
Trong lòng thầm nghĩ.
Cản trở thì không đến nỗi, suy cho cùng bây giờ trên danh nghĩa Ninh Yên Nhiên chỉ là đồ đệ của mình.
Thầy trò gặp mặt, quang minh chính đại, hình thức nghiêm túc, thêm một cô bạn thân không ảnh hưởng gì đến bầu không khí.
Nhưng không biết tại sao, lại thấy hơi khó chịu.
Ninh Yên Nhiên cười hì hì.
“Sư phụ này, bộ dạng này của người không chín chắn chút nào, giống trai thẳng chưa từng yêu đương vậy”.
Trần Thái Nhật không nhịn được lấy đầu ngón tay gõ đầu Ninh Yên Nhiên.
“Không biết lớn nhỏ, tôi muốn một mình nhìn cô không được à”.
Đột nhiên Ninh Yên Nhiên đỏ mặt, cắn môi, nhìn Trần Thái Nhật với ánh mắt thẹn thùng thích thú.
“Được”.
Giữa hai người, bỗng dâng lên một cảm xúc khó hiểu giữa nam nữ.
Đối mặt với nhau, trong lỗ tai Trần Thái Nhật, tiếng tim đập của Ninh Yên Nhiên đang dần tăng nhanh.
Chính vào lúc này, bên ngoài bỗng truyền đến một tiếng ồn ào.
“Buộc phải dành ra một phòng cho tôi, dù là có người đang ăn, cũng lập tức đuổi đi cho tôi, nếu không tôi phá nát cửa hàng này của các người ngay đấy!”