Mục lục
Ở rể - Tiêu Lâm (Tác giả: Lục Tảo)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống Trí chỉ là một quân cờ.

Nhưng chỉ cần một quân cờ như vậy, lại giết chết Tân Bát Phương, quả thực lợi hại.

Người chơi cờ chính là Ngụy giám quốc, trong tay ông ta còn có những quân cờ khác, bọn chúng phủ rộng khắp kinh thành.

Nếu là người bình thường, chắc chắn sẽ chọn cách đơn giản nhất là giết chết người chơi cờ.

Tuy nhiên, Ngụy giám quốc dựa vào việc trong tay ông ta có nhiều quân cờ mạnh, khiến ngay cả hoàng đế cũng không thể làm gì được ông ta.


Nguy giám quốc thực sự giống một khối u ác tính đang không ngừng di căn lan rộng ra.

Tiêu Lâm ngồi xuống đất cạnh sư tử đá, tựa đầu vào sư tử đá.

Hắn ngồi nghịch chiếc vòng trong tay, ánh mắt lướt qua tất cả những người bước vào Tần phủ. Mọi người thậm chí còn cảm thấy vị cô gia này bị điên, ở nơi công cộng chơi đùa với món đồ trang sức của phụ nữ như vậy, không phải thần kinh có vấn đề thì là gì?

Hạt ngọc chuyển động, ánh sáng trong mắt Tiêu Lâm mờ đi rồi lại sáng lên.

'Tống Thiên Vấn, Thẩm Dương, Dương Lạc, Chu Hành, Dương Chiêu và Tống Trí đã chết.

Còn mười hai kẻ nữa. Giết từng kẻ một thì mệt quá. Nếu quăng lưới diệt gọn một mẻ được thì tốt.

Tiêu Lâm đang suy nghĩ thì một bóng người chạy tới, giả vờ vô tình đứng cạnh Tiêu Lâm.

"Chủ nhân, quả nhiên như ngài dự đoán, đã có kẻ nhân lúc hỗn loạn trà trộn vào Tân phủ, bắt đầu âm thầm tìm kiếm quân phù. Bọn chúng có khá nhiều người, rõ ràng đã có chuẩn bị rồi mới tới.

Trong số mười một cận vệ mới, ngoại trừ Mông Ngạo có tên, mười người còn lại đều mang họ Mỗ, tên thì đặt từ số một (Nhất) đến số mười (Thập).

Bởi vì Tiêu Lâm chiêu mộ quá nhiều hộ vệ cùng một lúc, điều chưa từng có tiền lệ ở thời nhà Ngụy. Vì vậy, Đại Tư Nông đã sử dụng cách đặt tên thứ hai, chọn ra một họ, sau đó tên sẽ đặt theo số thứ tự.

Tiêu Lâm có chút thất vọng vì mười hộ vệ này không trùng tên với chiến thần Hoa Hạ nào khác.

Tuy nhiên, tuy không tài giỏi bằng Bạch Khởi và Mông Ngạo nhưng họ đều rất linh hoạt và thông minh, như vậy là đủ.

Trong số đó, Mỗ Cửu là người cẩn trọng nhất nên hôm nay Tiêu Lâm đã ra lệnh cho cậu ta bí mật tuần tra Tần phủ.

Chắc chắn rồi, đúng như mong đợi. Có kẻ đã lợi dụng việc nhiều người có mặt tại đám tang để bí mật đánh cắp quân phù.

Ai có thể ngờ rằng quân phù mà những kẻ này trân quý lại đang nhặt lá đá ông bơ trước cửa Tân phủ?

Bọn chúng dù có ở trong Tần phủ đào ba thước xuống đất cũng không bao giờ đào lên được thứ gì.

Bạch Khởi và Mông Ngạo vẫn đứng bên cạnh Tiêu Lâm, các vị quan gia quý tộc khi nhìn thấy hai người hộ vệ cao to này thì không khỏi lạnh sống lưng.

Trước đây họ đã nghe nói hộ vệ của Tiêu Lâm rất phi thường, nhưng chỉ mới nghe đồn. Trong nhiều trường hợp, hộ vệ không đủ tư cách để vào và những kẻ quý tộc này cũng không thể nhìn thấy họ.

Hôm nay họ mới gặp Bạch Khởi và Mông Ngạo đằng đằng sát khí, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, chủ nhân của bọn họ lạnh lùng ra sao thì bọn họ lạnh lùng

như vậy.

Điều quan trọng là thanh kiếm trong tay Bạch Khởi là nhất đẳng kiếm của Côn Ngô Các, Tuỳ Ý.

Và thanh kiếm trong tay Mông Ngạo chính là Thuần Quân!

Thanh Tuỳ Ý muôn kẻ thèm muốn rơi vào tay Bạch Khởi thì cũng thôi đi. Giờ đây Thuần Quân, thanh kiếm cao quý và vô song này cũng trở thành kiếm của một hộ vệ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK