Mục lục
Ở rể - Tiêu Lâm (Tác giả: Lục Tảo)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Khi trở về Tiểu Dịch sẽ đưa cho ngươi một khế ước đất đai. Ngươi sắp xếp người đưa lão phu nhân cùng tiểu thư chuyển đến Tiêu phủ mới!"

"Vâng!" Bạch Khởi gật đầu, chủ nhân nhanh chóng mua được nhà mới đến vậy sao? Bạch Khởi không khỏi ngạc nhiên, Tiêu Lâm thấy vậy thì đắc ý chớp mắt, không chỉ là một ngôi nhà mới, mà ngôi nhà này còn cực kỳ xa hoal

Tiêu Lâm khí thế cao ngạo vung tay áo: "Mông Ngạo! Hộ tống ta vào cung!"

"Vâng!"

Một sát thần và một chiến thần được Tiêu Lâm chỉ đạo đâu ra đấy.

"Các ngươi ở yên tại chỗ chờ chuyển nhà, chúng ta sẽ gặp mặt tại Tiêu phủ mới!" Tiêu Lâm lên ngựa, nói với những hộ vệ mới tới.

"Vâng! Chủ nhân!" các hộ vệ chào Tiêu Lâm, tinh thần và khí thế của họ đều rất tốt.


Gió thu hiu hiu thổi, vó ngựa gõ đều trên đường. Mông Ngạo và Tiêu Lâm cưỡi ngựa về phía cung điện. Hôm nay cả kinh thành đều vui mừng, khắp nơi chăng đèn kết hoa, đèn lồng đỏ bay bay theo gió.

Thứ nhất, kết quả thi Đình sẽ được công bố. Cop qua cop lại, t𝘳ở lại t𝘳ang chính [ TRuMTR𝑼𝐘E𝗡.Vn ]

Thứ hai, Tân gia quân khải hoàn trở về.

Có thể nói, cả Đại Ngụy đều đang vui mừng khôn xiết, còn tương lai Tân phủ sẽ càng hưng thịnh phú quý.

Lúc này, hoàng đế đã rời cung điện để đi đón Tần gia quân. Tiêu Lâm cố tình chọn một con đường nhỏ để không gặp đoàn của hoàng đế. Trên đường đi, có rất nhiều người dân cũng đi chào đón Tần gia quân, không khí

vô cùng náo nhiệt!

Mông Ngạo vô cùng ngưỡng mộ: "Đãi ngộ này đúng là chỉ có chiến thần mới có được! Cả đời thuộc hạ cũng không ngờ sẽ được nhìn thấy cảnh tượng này!"

“Sau này ngươi cũng sẽ được đãi ngộ như vậy”Tiêu Lâm phán một câu chắc nịch, Mông Ngạo nghe vậy thì trong mắt hiện lên một tia sáng: “Chủ nhân đang nói đùa sao?”

“Nửa chữ đùa cũng không cớ', Tiêu Lâm cười tự tin.

Mông Ngạo tuy còn trẻ, lại xuất thân từ một nơi như thôn Ám Uyên nhưng lại có cốt cách trong sáng, hoạt bát và nhanh nhẹn.

Trong lịch sử Hoa Hạ, Mông Ngao là người trung thành tận tụy, chiến công lẫy lừng, gọi chiến thần là vô cùng xứng đáng.

Việc Dịch Vô Lý chết sớm như vậy khi đến Đại Ngụy thực ra cũng là điều hợp lý.

Một sinh viên khoa học rơi vào một triều đại phải hiểu rõ lịch sử mới có thể sinh tồn như Đại Ngụy, bị bắt nạt chẳng phải một điều không tránh khỏi sao?

Hiện tại, không có việc gì quan trọng hơn việc làm rõ thân phận của những hộ vệ này.

Suy cho cùng, nếu thực sự là người trùng tên, tính cách cũng giống nhau thì Tân phủ bây giờ sẽ có một cái nhọt ung thư là Tần Cối!

Một cái nhọt lớn có thể quét sạch Tần Phủ khổng lồ!

Theo tiếng vó ngựa vang lên, Tiêu Lâm vào cung chờ nghe kết quả thi, Mông Ngạo không thể theo vào mà chỉ có thể đợi ở bên ngoài.

"Chủ nhân, khi ngài đi ra ta chắc chắn sẽ túc trực tại đây".

Mông Ngạo vẻ mặt có chút áy náy, trong những ngày chủ nhân mất tích, hắn cùng Bạch Khởi và các hộ vệ tìm kiếm rất lâu nhưng không tìm thấy, khiến chủ nhân phải một mình đối diện với hiểm nguy. Mông Ngạo cho rằng đây chính là lỗi của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK