Lúc Hạ Phương cầm hoa tươi đi tới phòng VIP của Lucy Mộ Dung, bên trong đang có rất nhiều người.
Thấy Hạ Phương ăn mặc cool ngầu đưa quà và hoa tươi của Lucy Mộ Dung, không ít người xung quanh đều tỏ vẻ hâm mộ.
“Lucy, cậu hạnh phúc quá thể!”
“Trời ạ, cái hình thức chết tiệt này, a a a, hâm mộ chết đi được”.
“Tiếc rằng Hạ Phương là nữ, ha ha…”
Hạ Phương và Lucy Mộ Dung là bạn học cùng cấp ba và đại học, hôm nay sinh nhật của Lucy Mộ Dung đa phần đều mời các bạn học lúc trước, mọi người đều có quen biết nhau.
“A a a a cục cưng, người ta yêu cậu chết mất”, sau một khoảng thời gian kinh ngạc, Lucy Mộ Dung chạy tới trước mặt Hạ Phương ôm chặt lấy cô, kích động hôn một cái lên mặt cô: “Quả nhiên là cậu đáng tin cậy hơn đám đàn ông xấu xa kia, hu hu…”
Hạ Phương tỏ vẻ ghét bỏ đẩy cô ấy ra, lau mặt mình, nhíu mày: “Nể tình hôm nay sinh nhật cậu, mình không so đo với cậu”.
Lucy Mộ Dung le lưỡi với Hạ Phương, ôm hoa tươi, nét mặt vô cùng hạnh phúc: “Mình cũng chỉ dám hôn cậu vào hôm nay thôi, ha ha…”
“Lucy, mau mở ra xem Hạ Phương tặng gì cho cậu thế?”, người vừa lên tiếng là bạn đại học của bọn họ - Triệu Thiến Thiến.
Triệu Thiến Thiến này trước giờ không hợp với Hạ Phương, ghen tị vì Hạ Phương xinh đẹp còn học giống, từng gây chuyện với cô không ít lần.
Trước kia Hạ Phương không nói nhiều, tính tình hướng nội, lười so đo với những người này.
Hôm nay Triệu Thiến Thiến đi cùng một bạn tốt khác của Lucy Mộ Dung là Trần Lâm Phỉ đến đây.
“Đúng đó Lucy, cậu chơi thân với Hạ Phương nhất, quà cậu ấy tặng chắc cũng không tệ nhỉ?”, Trần Lâm Phỉ mặc đồ dự tiệc màu xanh, trang điểm tỉ mỉ tiến lên ôm lấy bả vai Lucy Mộ Dung.
Hôm nay ngoài Hạ Phương, gần như tất cả cô gái đều ăn mặc lộng lẫy đến dự tiệc.
Cả nhân vật chính là Lucy Mộ Dung cũng trang điểm làm tóc, mặc váy công chúa cúp ngực xinh đẹp màu vàng nhạt.
Triệu Thiến Thiến mặc váy sơ mi màu trắng, có cảm giác công sở quyến rũ, so sánh với Trần Lâm Phỉ theo phong cách trong sáng thì có thể nói là mỗi người một vẻ.
Ngoài các cô gái tranh giành sự nổi bật này, ở đây còn có mấy bạn học nam ăn mặc khá thoải mái, nhưng rõ ràng đều nhìn Hạ Phương bằng ánh mắt khinh thường.
Đương nhiên Lucy Mộ Dung biết quà Hạ Phương tặng không thể nào tầm thường được, nhưng cô ấy không muốn bị người khác nhìn thấy.
Lucy Mộ Dung bèn ôm túi quà nhỏ, cất lời: “Không được, quà cục cưng của mình tặng mình muốn về nhà xem một mình”.
“Đừng keo kiệt thế, chúng mình chỉ tò mò thôi mà”, ngoài mặt Triệu Thiến Thiến mở nụ cười, nhưng giọng điệu lại khá là chanh chua.
Trần Lâm Phỉ cất lời: “Khi nãy cậu cũng mở quà của mình ra luôn mà, bọn mình cũng đâu có cướp cục cưng của cậu được”.
Câu nói này khiến Lucy Mộ Dung hơi không vui, Trần Lâm Phỉ vóc người cao gầy, theo nghiệp người mẫu, mấy năm qua sự nghiệp không ngừng phát triển, hiện tại đã có chút danh tiếng trong nước.
Từ sau khi thành danh, cô ta trở nên bận rộn, Lucy Mộ Dung cũng ngày càng ít qua lại với cô ta hơn.
“Đúng đó Lucy, mau mở ra đi, bọn mình tò mò lắm rồi đây”.
Một vài cô gái xung quanh cũng bắt đầu trở nên ồn ào.
“Mở ra xem đi”, Hạ Phương hờ hững lên tiếng, không để Lucy Mộ Dung khó xử.
Lucy Mộ Dung bất đắc dĩ, chỉ có thể buông hoa tươi xuống, cẩn thận mở hộp quà trong tay ra.
Trong hộp là một đôi khuyên tai thiết kế đặc biệt, phát sáng rực rỡ dưới ánh đèn hơi mờ tối trong phòng VIP.
“Wow, đẹp quá đi thôi”, giọng điệu của Triệu Thiến Thiến nghe có vẻ hơi lố: “Mau lấy ra xem thử đi”.
“Hình như mình từng thấy kiểu này ở đâu đó, trông hơi quen mắt”, Trần Lâm Phỉ cau mày.
Lucy Mộ Dung nhìn khuyên tai tinh xảo kia, biết chắc là thứ này có giá trị không rẻ, cô ấy mừng rỡ nhìn Hạ Phương: “Dạo trước mình có than vãn kiểu khuyên tai số lượng có hạn mà mình thích bị cướp mất rồi, mấy ngày nữa tham gia chương trình không có khuyên tai phù hợp để đeo, cậu đã lập tức sắp xếp làm luôn à, mình biết là Phương cưng của mình yêu mình nhất mà…”
Hạ Phương cười khẽ: “Cậu thích là được”.
“Thích, thích lắm!”, Lucy Mộ Dung nói xong thì muốn đóng nắp hộp, nhưng lại bị Trần Lâm Phỉ ngăn cản.
“Đây chẳng phải là khuyên tai LM chuẩn bị ra mắt để phối cùng với trang phục mới trong buổi họp báo ra mắt sản phẩm sắp tới sao?”, Trần Lâm Phỉ cướp lấy cái hộp trong tay Lucy Mộ Dung, giọng điệu hơi kích động: “Vì công ty của chúng mình có hợp tác với LM, mấy ngày tới mình sẽ được diễn trên sàn ra mắt sản phẩm của họ, nên từng nhìn thấy trang sức kết hợp này trong tác phẩm biểu diễn của họ”.
“Wow, Phỉ Phỉ, cậu lợi hại quá, đã được tham gia show thời trang của LM luôn rồi!”
“Trời ạ Phỉ Phỉ, cậu đúng là thần tượng của mình, có thể cho mình xin chữ ký không?”
“Đây là LM đó, mình có nằm mơ cũng không dám nghĩ sẽ được mặc trang phục do LM thiết kế, thật sự là sản phẩm nào cũng vô cùng tỉ mỉ và xinh đẹp”.
“Hâm mộ Phỉ Phỉ quá đi thôi, cậu có vóc dáng xinh đẹp như thế, cậu mà mặc trang phục do LM thiết kế biểu diễn trên sàn catwalk chắc chắn sẽ khiến tất cả mọi người phải kinh ngạc”.
Xung quanh lập tức vang lên những câu nịnh nọt lấy lòng.
Trần Lâm Phỉ vuốt mái tóc dài, cười khiêm tốn: “Mọi người quá khen rồi, lần này vì siêu mẫu của công ty không khoẻ nên mình mới có cơ hội tham gia show thời trang này thôi. Có điều…”
“Mẫu khuyên tai này LM còn chưa chính thức bán ra, Hạ Phương, cậu lấy đâu ra nó vậy?”
Có người ở bên cạnh thấy cách ăn mặc bình thường của Hạ Phương thì tỏ vẻ chê bai lẩm bẩm: “Dạo gần đây hàng nhái tràn lan thật đấy, xem đi, hàng chính hãng còn chưa chính thức ra mắt mà hàng nhái đã bán rồi”.
“Mình nghe nói khoảng thời gian này nhà họ Hạ sắp phá sản đến nơi rồi”, có một bạn học nam nhìn Hạ Phương với vẻ châm chọc.
“Nghe nói nhà họ Hạ đắc tội với nhân vật lớn ở Kinh Thành nên bị chèn ép, e rằng không còn bao nhiêu ngày nữa là phá sản”, một bạn học nam khác cũng hùa theo.
“Nhà họ Hạ vốn không phải gia tộc lớn, bây giờ gặp phải chuyện nghiêm trọng như thế chắc chắn không mua nổi hàng chính hãng rồi”.
“Nhưng thương hiệu có giá lớn mấy trăm nghìn đến cả triệu thì hàng nhái này cũng phải mấy nghìn hoặc mấy chục nghìn chứ nhỉ?”
Mấy cô gái bắt đầu chỉ trỏ Hạ Phương, bàn tán xôn xai.
Lucy Mộ Dung giật lấy hộp khuyên tai đóng lại, bỏ vào trong túi xách, nói với vẻ không vui: “Các cậu nói bậy bà gì đó? Quà cục cưng của mình tặng mình dù là gì thì vẫn là món quà tốt nhất”.
Trần Lâm Phỉ nhìn cô ấy với vẻ áy náy: “Lucy, mình không có ý gì cả, mình chỉ tò mò thôi”.
Triệu Thiến Thiến lập tức tiếp lời: “Nhưng nếu không phải Phỉ Phỉ trùng hợp được tham gia show thời trang của LM thì e rằng chúng ta cũng không nhận ra, chẳng phải sẽ thấy tò mò về lai lịch của thứ này sao?”
Lucy Mộ Dung sa sầm mặt: “Mình chưa kể với các cậu cục cưng Phương làm nhà thiết kế ở LM à?”
Mấy bạn học nam lại bắt đầu quan sát Hạ Phương, nở nụ cười giễu cợt: “Cậu đừng nói với chúng mình khuyên tai kia thật ra là do cậu ấy thiết kế nhé?”
“Lúc đi học Hạ Phương đúng là vẽ khá đẹp, nhưng có lẽ các cậu không biết dù là trang phục hay trang sức có thể đưa vào bộ sưu tập mới nhất của Lm đều được chọn lựa rất tỉ mỉ…”
Ý muốn nói Hạ Phương có lợi hại đến mấy thì một người mới vào LM như cô chắc chắn cũng không có bản lĩnh này.
Hạ Phương thấy Lucy Mộ Dung giận đến mức xanh cả mặt thì vội kéo tay cô ấy: “Không sai, khuyên tai này đúng là mình đặc biệt thiết kế cho Lucy”.