Mục lục
Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên - Phong Lăng Thiên Hạ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho nên khi Đổng Vô Thương ở cùng cố Độc Hành một chỗ, coi như là biết rõ chính mình miệng lưỡi kém cỏi cũng biết mình bắt buộc phải trở nên nhanh mồm nhanh miệng.

Điểm này lại làm cho Mặc Lệ Nhi thực tế rất bất mãn: Cái Mộc Đầu này khi ở cùng ta chưa từng nói nhiều lời như vậy!

Đổng Vô Thương đến lại làm cho cố Độc Hành trong mắt phát

quang.

Đồng thời cũng làm cho Trì Ngưu Ngưu trong mắt phát quang. Trong

lòng hai người lại là rất trùng hợp cùng một sự kiện hắn rốt cuộc đã tới!

Mặc kệ trước đây tỉnh huống như thế nào, hiện tại rốt cục đã có cơ hội.

Đổng Vô Thương đến lại làm cho sự kiện xuất hiện chuyển cơ, bất kể là đối với Cố Độc Hành hay là Trì Ngưu Ngưu, hai người đều có cảm giác như thế!

Đổng Vô Thương chậm rãi đem trường đao hạ xuống rồi chậm rãi nói: "Trì Ngưu Ngưu, một trận chiến vừa rồi, ngươi chạy trốn so con thỏ còn nhanh hơn nên không thể tận hứng; hiện tại đến nơi này, ngươi không có khả năng chạy nữa? nên quyết tử một trận đi!"

Trì Ngưu Ngưu ngửa mặt lên trời cười to, thanh âm khàn khàn nói ra: "Về điểm ấy ngươi đại khái có thể yên tâm, ta nếu không thể giết được các ngươi hai tiểu bối này là quyết định sẽ ko rời đi."

Cố Độc Hành đột nhiên nhớ ra cái gì đó, rõ ràng phá lệ nói một câu nhiều chữ: "Lão Tứ, chớ trách ta không có nhắc nhở ngươi, lão bà ngươi chỉ định phải lấy được thanh kiếm cặn bã kia, cố ý dặn dò ta ngàn vạn lần không được/ làm nó hư hao, hàng vạn hàng nghìn, thiên thiên vạn vạn lần." U

Đổng Vô Thương nghe vậy gài gãi đầu, trên mặt lộ ra một tia sầu khổ, há to miệng nói ra: "Việc này, hình như là có chút khó..."

Cố Độc Hành gật gật đầu nói: "Há lại chỉ có chút độ khó, quả thực là quá khó khăn rồi. Bất quá khó được đệ muội một lần mở miệng, nếu là thứ đệ muội coi trọng thanh kiếm nầy chúng ta lấy về là được rồi."

Hắn nói rất chắc chắn, tựa hồ thanh kiếm kia đặt ở nơi đó chỉ còn chờ thò tay đi qua cầm là được rồi.

Đổng Vô Thương rõ ràng đồng ý, nói ra: "Điểm ấy đương nhiên, đồ vật vợ của ta vừa ý ta nhất định phải đem tới tay."

Đối diện Trì Ngưu Ngưu nghe đối thoại như vậy thì cái mũi đều cơ hồ bị tức lệch ra.

Ta vẫn còn sống sờ sờ ra đây, kiếm của ta cũng vẫn còn trong tay của ta; hai người các ngươi, 2 tên tiểu bối này đã bắt đầu dứt khoát chia của rồi, sao kiếm của ta lại đã thành của các ngươi rồi?

Muốn động thủ trên đầu thái tuế, nhổ răng trong miệng lão hổ đoạt bảo kiếm của Trì Ngưu Ngưu ta ư? Nghĩ lầm các ngươi rồi!

"Si tâm vọng tưởng vô tri tiểu bối!" Trì Ngưu Ngưu nộ phát điên nói: "Hôm nay là tử kỳ của các ngươi, lên đường đi!"

Trong tay vô hình Vô Ảnh trường kiếm mở ra, Trì Ngưu Ngưu cuồng nộ hóa thân ngàn vạn, tựa như có vô số Trì Ngưu Ngưu đồng thời phát động tiến công.

Hiển nhiên, Trì Ngưu Ngưu cũng là biết rõ chỗ yểu của bội kiếm, đối mặt với đối phương một tên hùng tráng như núi. Một tên không muốn sống tới cực điểm sử dụng đấu pháp thiếu đạo đức, phương pháp duy nhất hữu hiệu là dùng loại Phiêu Miểu thế công này: Đối phương một dốc sức liều mạng, một hùng tráng, thân pháp khẳng định là không linh hoạt bằng mình!

Đối với điểm này, Trì Ngưu Ngưu vẫn tự tin.

về phần hai người vừa rồi nói cái gì "Đệ muội coi trọng bội kiếm của đối phương ", "Ngàn vạn lần không nên làm cho hư hao ", Tri Ngưu Ngưu căn bản cũng không tin. Lừa gạt tiểu hài tử rồi, binh hung chiến nguy chi tể, làm sao ơo thể thêm vào loại hạn chế cấp thấp này, tin ngươi mới gặp quỷ!

Cố Độc Hành cùng Đổng Vô Thương một trước một sau, đồng thời hét lớn một tiếng! Lập tức Hắc Long kiếm cùng Mặc đao đồng thời xuất kích!

Hắc Long kiểm xoáy lên đầy trời triều dâng, xen lẫn vô kiên bất tồi lăng lệ ác liệt kiểm khí lao về hướng vô hình Vô Ảnh kiếm sơn của Trì Ngưu Ngưu; Đổng Vô Thương sử dụng Mặc đao cũng tức thì hóa thành tia chớp màu đen ở trên không trung tung hoành tàn sát bừa bãi, bá đạo vô cùng.

Hai người một trước một sau, tiền hậu giáp kích, đều là nhanh như thiểm điện, uy thể kinh thiên nhưng Trì Ngưu Ngưu bên này lại càng thêm Phiêu Miểu như tiên.

Rất khó tưởng tượng, một cái lào già tuổi đã xế chiều, khoảng một trăm vạn tuổi thi triển ra thân pháp lại có thể linh hoạt đến loại tình trạng này; đối mặt với Đổng Vô Thương cùng cố Độc Hành liên thủ hợp kích, vây mà không rơi vào thế hạ phong!

Hơn nữa, kiểm của hắn vô hình Vô Ảnh, tính toán cố tình muốn để binh khí va chạm cũng cơ hồ là không được, cho dù là khi thật sự trốn tránh không được, Trì Ngưu Ngưu thà ràng chọn cách rất dứt khoát vung một chưởng nghênh tiếp chứ cũng không chịu dùng binh khí đón đỡ!

Vô luận là Hắc Long kiểm hay là Mặc đao đều là Sở Dương vì hai vị huynh đệ lượng thân chế tạo, tỉ mỉ rèn ra thần binh lợi khí, chém sắt như chém bùn quả thực là chuyên bình thường thế nhưng mà khi gặp Trì Ngưu Ngưu tay không cuối cùng lại phát ra thanh âm như là tiếng kim thiết va chạm với nhau vậy!

Kết quả là Trì Ngưu Ngưu tay không cũng không có nửa điểm tổn thương!

Bàn tay khô càn cơ hồ là xương bọc da kia rỗ ràng đón đờ thần binh lợi khí mà không chút tổn hại! Sự thực này làm cho cố Độc Hành cùng Đổng Vô Thương đều hoảng sợ kinh hãi!

Thật sự là thật không ngờ, dùng tu vi của hai người hiện nay, trong tay còn cầm thần binh lợi khí vây mà đối với địch nhân sử dụng tay không không có biện pháp!

Cố Độc Hành rốt cuộc biết, nguyên lai Trì Ngưu Ngưu vừa rồi căn bản cũng không có sử xuất toàn lực.

Thấy người trước mắt không dễ chọc, hai người không khôi trong nội tâm càng thêm cẩn thận. Thật tình không biết Trì Ngưu Ngưu giờ phút này trong lòng cũng âm thầm kêu khổ.

Đừng nhìn Trì Ngưu Ngưu kêu gào khí thế mười phần, kì thực hắn sớm đã quyết định bỏ đi sớm, muốn toàn thân trở ra, tại vừa rồi hắn liền định muốn lợi dụng lúc đối phương còn chưa vây kín lập tức thoát thân mà đi nhưng lại tuyệt đối thật không ngờ, hai người kia đao kiếm vừa ra thì sát cơ so với khi cố Độc Hành trước đó độc thân còn nhiều thêm gấp đôi, ít nhất gấp đôi!

Trên ý nghĩa liên thủ giáp công mà nói, đây vốn là chuyện tuyệt đối không nên xuất Hiện, khi mới liên thủ giáp công một thời gian ngắn, song phương liên thủ nhất định sẽ xuất hiện một chút không cân đối, khí cơ dung hợp không ổn định,

Thế nhưng mà hai người này, căn bản cũng không có xuất hiện bất kỳ vấn đề phối hợp nào, đúng là thập phần hoàn mỹ dung hợp, phảng phất chỉ là sát khí từ một người tập trung lại.

Kết quả này cũng không phải là đơn thuần 1+1 bằng 2 mà tương đương làm cho áp lực Trì Ngưu Ngưu phải đối mặt thoáng cái lớn hơn gấp năm lần!

Tính toán của Trì Ngưu Ngưu khi còn chưa bắt đầu thực hành cũng đã tuyên cáo triệt để phá sản rồi.

Hơn nữa, còn có một chuyên khác càng ngoài dự đoán của hắn đã phát sinh: Hắn vốn tưởng ràng đối phương tuổi còn trẻ, công lực tuy có thể học cấp tốc nhưng thân pháp chưa hẳn đã có thể đạt đến Thánh Nhân cấp độ, ít nhất không bằng chính mình nhưng sau khi chính thức giao thủ mới phát hiện ra, hai người kia giống như cá trong nước, giống như Hùng Ưng tại thiên, thân pháp xoay tròn Như Ý, rõ ràng hoàn toàn có thể đủ bắt kịp tiết tấu của mình, tính toán hơi có chênh lệch nhưng lại khó có thể ảnh hưởng đến thắng bại!

Sự phát hiện này lại để cho Trì Ngưu Ngưu trong nội tâm không ngừng kêu khổ! Ị

Cái này không có lẽ, dù cho bởi vì niên kỷ làm mình phán đoán sai lầm, coi như là tên sử dụng kiếm kia thân pháp linh hoạt một ít, cái này còn có thể cũng coi là tình có thể nguyên nhưng tên dùng đao kia căn bản là như đại đần ngưu, như thể nào cũng có thể như linh hoạt như hầu tử vậy?

Thật sự là không thể tưởng tượng nổi tới cực điểm, quả thực là giữa ban ngày đã gặp quỷ.

Trì Ngưu Ngưu vạn bất đắc dĩ cũng chỉ đành phát động Chung Cực công pháp của mình là Vạn Khô Thần Công!

Môn công pháp này một khi vận hành, toàn thân như là Tinh Thần Thiết kiên cố nhất, cơ hồ không có gì có thể phá hủy. Đây cũng là lý do mà Trì Ngưu Ngưu có thể nghênh đón đao kiểm của 2 người liên thủ giáp công mà không hư hao chút nào nhưng công pháp công hiệu càng hùng vĩ thì thường thường đều có tác dụng phụ lớn lao. Vạn Khô Thần Công này sau lưng đồng dạng có một cái tác dụng phụ thật lớn!

Vạn Khô Thần Công công pháp thật ra là trước thương mình sau đả thương địch thủ. Khi công pháp vận hành bắt đầu dùng Sinh Mệnh lực của mình hóa thành đặc thủ uy năng, mỗi 1 lần thi triển bản thân sẽ bởi vỉ sinh mệnh lực tiêu hao mà già yếu đi một phần; tuy nhiên sau đó có thể lợi dụng thiên tài địa bảo cùng với việc thôn phệ Sinh Mệnh lực của con người để bổ túc hoàn tổn thất Sinh Mệnh lực nhưng sự già yếu bên ngoài thì lại không cách nào cải biến được.

Do vậy nên Trì Ngưu Ngưu rõ ràng tu vi cao thâm, đă đạt đến Thánh Nhân Cao giai cảnh giới lại có bộ dạng già yểu đến cực điểm.

Cho nên, Trì Ngưu Ngưu từ khi luyện thành Vạn Khô Thần Công đến nay, trừ phi đến thời khắc sống còn còn không rất ít khi vận dụng đến cái công pháp tà môn đến cực điểm này. Nhưng bây giờ là hắn bị buộc bất đắc dĩ dùng đến rồi...

Tại trong một mảnh thanh âm dày đặc như là một vạn tên thợ rèn đồng thời rèn sắt vậy, thanh âm đương đương đương liên tục vang lên, ba thân ảnh động tác mau lẹ dốc sức liều mạng chém giết!

Từ một nơi bí mật gần đó Mặc Lệ Nhi nhìn thấy mà hoa cả mắt, tỉm không thấy một điểm có thể xuất thủ xen vào!

Sở Dương vốn là suy tính không có chút sai lầm: Dùng Đổng Vô Thương cố Độc Hành còn có Mặc Lệ Nhi, ba người liên thủ đối phó một Trì Ngưu Ngưu xác thực là không nói chơi, nhiều nhất chỉ cần trả giá một người vì thương nhẹ là có thể đem Trì Ngưu Ngưu cầm xuống! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Nhưng cái này phải có một cái điều kiện tiên quyết: Cái kia chính là Trì Ngưu Ngưu không sử dụng Vạn Khô Thần Công mới được!

Một khi vận dụng, thắng bại khó đoán trước.

Hiện tại ba người làm thành một vòng, thân pháp di động cực kỳ nhanh chóng, không ngừng chuyển đổi vị trí, ai cũng không có thể chiếm được thượng phong, ai cũng không có rơi xuống hạ phong, rõ ràng là tạo thành thể ngang nhau, lực lượng ngang nhau!

Chiến đấu thời gian một chén trà, cục diện bế tắc này vẫn tiếp tục; cố Độc Hành sắc mặt lãnh khốc, Hắc Long kiếm hóa thành một mảnh Hắc Vân tiếp tục tiến công, công thủ đồng tiến, không muộn không chậm, sát khí lành lạnh.

Mà Đổng Vô Thương dần dần hiện ra vài phần không kiên nhẫn.

Đổng Nhị gia chiến đấu không muốn kéo dài!

Hắn chợt hét lớn mọt tiếng, toàn bộ thân hình lăng không lao lên giống như là một người khổng lồ đỉnh thiên lập địa thình lình xuất hiện tại phiến thiên địa này!

Trong tay Mặc đao xoay tròn hét lớn một tiếng mà bổ xuống dưới. Một đạo đao khí rực sáng chói mắt dài chừng vài chục trượng lao ra.

Trì Ngưu Ngưu thấy thể thì lại cười lạnh, thân thể quay tít một vòng tức thì dĩ nhiên tiếp cận Đổng Vô Thương, trong tay Noăn Tuyết Kiếm như độc xà đâm ra!

Hắn không sợ dáng người như Cự Linh của Đổng Vô Thương, ngược lại chỉ sợ Đổng Vô Thương không thi triển ra đấu pháp như vậy!

Một khi thi triển công pháp như vậy tất nhiên là thân pháp mất linh, cái gọi là lớn mà vô dụng là đạo lý này.

Cho nên hắn muốn thừa dịp cái cơ hội vạn năm khó gặp gỡ này trực tiếp mạo hiểm áp sát Đổng Vô Thương rồi một kiếm đâm ra!

Mục tiêu điểm rơi đúng là trái tim Đổng Vô Thương!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK