Mục lục
Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên - Phong Lăng Thiên Hạ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ai, cứ nhắc tới tên là ta lại muốn khóc" Yêu Ninh Ninh thờ dài thờ ngắn nói: "Mẹ ta cùng nhiều trường bối đều không gọi ta là Ninh Ninh, mặc dù Ninh Ninh quá nữ hóa nhưng so sánh với 'Nhị Ninh' thì còn dễ nghe hơn."

Thái tử gia khóc không ra nước mắt nói: "Có thể là bọn hán cùng gọi ta là Nhị Ninh... Bọn họ đều nói ta rất hai (DG: ý là thằng này là gay)... Ngươi nói, ta là gay sao? Ngươi nói đi, ta là gay sao? Thật sự là không thể nói lý..."

Đối diện, quái nhân tràn đầy đồng cảm nói: "Mặc dù thoạt nhìn ngươi có chút gay, nhưng kỳ thật ngươi cũng không phải là gay! Ta có thể bảo đảm!"

Thái tử gia cảm kích rơi nước mát, lại có chút ít nghẹn ngào nói: "Ngươi thật là một người tốt... Còi đời này chi có ngươi nhìn ra được ta không phải gay..."

Hai đại cao thủ cúi đầu, khuôn mặt đen xì nghĩ: đó là bởi vì hắn cùng là dân gay! Ai, trên đời này, 2 đại cực phẩm nhất tụ tập cùng một chỗ thảo luận về gay hay không gay...

Còn có cái gì đặc sắc hơn không?

"Bất quá ta không phải là họ Diêu như ngươi nói kia..." Thái tử gia Yêu Ninh Ninh mới vừa nói ra thì đă bị Hồ thúc thúc bên cạnh thúc một cái mà vội vàng tinh ngộ đổi lời nói: "Đúng đúng... Chính là ngươi nói cái Diêu kia..."

"Ngươi người này nói chuyện làm sao lại bừa bài như vậy, điểm này cùng không hay đây, lão gia chúng ta sẽ phải lời ra như gió, nhất ngôn cửu đinh, nói năng có khí phách!" Quái nhân kia bất màn nhìn hấn nói.

Thái tử gia khuôn mật cười làm lành, tự giác đuối lý nói: "Đa tạ huynh đài chi điểm, xin hỏi huynh đài tôn tính đại danh như thể nào?"

Quái nhân kia ho khan một tiếng, rất là một bộ không ai bì nổi ngẩng đầu lên nói: "Muốn biết tên họ của ta sao, đây chính là thật là đại danh đỉnh đinh, như sấm bên tai, hạo nguyệt đương không!"

Yêu Ninh Ninh vẻ mặt nóng bỏng nói: "Đây là khẳng định rồi, mặc dù trước kia chưa từng thấy huynh đệ ngươi, nhưng chi bàng vào phần kiến thức này cũng biết ngươi không phải là kẻ đầu đường xó chợ rồi. Đại danh huynh đài ta khẳng định là đà nghe nói qua rồi, đây là không thể nghi ngờ."

"khẳng định! Tên của ta đà từng chấn động cả Cửu Trọng Thiên!" Quái nhân kia tràn đầy tự tin nói: "Huynh đệ, ca ca nhắc nhở ngươi một câu, ngươi nên ngồi cho vừng vàng, đợi khi nghe đến tên của ta đừng bị hù dọa gục xuống!"

Yêu Ninh Ninh theo bản năng ườn ngực nói: "Ngươi nói đi, ta chuẩn bị săn sàng rồi, có tâm tư chuẩn bị rồi, cho dù kinh ngạc cũng không bị hù dọa gục xuống đâu."

Hồ thúc thúc cùng Mà thúc thúc cùng một thời gian nghiêng đầu đi, không muốn nhẫn tâm nhìn nữa!

Thật sự là tình hình trước mát quá mức thê thảm đến mức không nỡ nhìn!

Tên này có gì chứ!?

Cả Cửu Trọng Thiên Khuyết, nhân vật chân chính đứng đầu cùng chi có mấy người mà thôi!

Gia hỏa này chẳng lè còn có thể so sánh với Cửu Để Nhất Hậu sao?

Lại dám xưng đã từng chấn động cả Cửu Trọng Thiên Khuyết?!

Đây rồ ràng chính là bốc phét, tự nâng giá trị con người, nhưng thái tử làm sao lại hết lòng tin theo đây? Người ta còn chưa nói, hắn đã bãi minh xa mà tỏ vẻ tin tường!

"Huynh đệ ngươi hãy nghe cho kỹ, ta tên là Đàm Đàm! Đàm Đàm chính là ta! Ta chính là Đàm Đàm!" Quái nhân kia không thể nghi ngờ chính là Đàm Đàm, hếch lỗ mũi nói: "Có phải đã sớm nghe nói qua hay không? Như sấm bên tai, hạo nguyệt đương không sao!"

Đàm Đàm kẻ từ khi đi lên, vân gian khô luyện công, ra sức cướp bóc, tổng cộng cùng không kết giao được mấy người bằng hữu. khó được như hôm nay phát hiện ra một kẻ đối với mình lại kính nể như vậy...

Thậm chí còn có một chút coi mình là thần tượng...

Đàm Đàm là lần đầu tiên nhìn thấy người có thể cùng minh chân tâm thật ý nói chuyện, là "Người tốt." Trong lòng kích động mà không nhịn được nhiều lời.

Kết quả vừa nhìn thằng này lại cứ như vậy bị mình chém gió làm cho hôn mê... người này thật sự là quá ít thấy, không chém gió một chút thì thật sự là có chút phải xin lỗi lòng hư vinh của minh.

Bình thường khi ờ cùng đám Sở Dương, nói không được mấy câu cả đám kia đà bịt lấy lỗ tai bò đi... vẫn là gia hỏa trước mắt này tốt, lại không có chạy...

Đàm Đàm nói những thứ này cũng không coi là quá không hợp thói thường, ở Cửu Trọng Thiên kia, trừ Sở Dương ra, tu vi của hắn đúng là ít người theo kịp, bao gồm Trừ Thiên Nhai, Vù Tuyệt Thành cũng chưa chắc có thể thắng được hắn. Có thể nói, tại Cửu Trọng Thiên trong Top 3 về vô lực nhất định là có tên của hắn, đúng là đại nhân vật đã từng chấn động Cừu Trọng Thiên!

Bất quá nơi này thủy chung không phải là Cửu Trọng Thiên, mà là Cửu Trọng Thiên Khuyết, cho nên, tự nhiên và dĩ nhiên khẳng định cùng chưa có ai biết đến Đàm Đàm!

Mà mặt khác thái tử gia Yêu Ninh Ninh tình huống cùng là như thế, từ tấm bé hấn đã bị cường bức luyện công, không có tiếp xúc với giang hồ, vừa đi ra ngoài gặp được Tử Tà Tình mà giật nảy mình mà muốn thu vào hậu cung, nhưng sau đó lại bị người dân tới một chỗ hiểm ác, bị đánh lén mà nằm ở trên giường mấy ngàn năm.

Sau khi đi ra lập tức bất khuất đi tán gái, cả đời này cùng không có bằng hữu nào... Rồi hãy nói hắn địa vị quá cao, người khác cùng không dám tùy tiện cùng hắn kết làm bàng hữu, hôm nay gặp được Đàm Đàm, vân là bình sanh lần đầu tiên cùng người khác nói chuyện thân mật như vậy...

Cho nên nhất thời rượu gặp tri kỷ ngàn chén không say mà hiện tại, thái tử gia ngây ngẩn cả người.

"Ách..." Yêu Ninh Ninh trên mặt có chút ít mờ mịt.

Nói thật, mỗ thái tử mới vừa rồi đà làm tốt công tác chuẩn bị, chuẩn bị khi nghe được danh tiếng "Cao nhân" huynh sẽ tỏ vẻ chấn động, cái gì 'Nghe tiếng đã lâu đại danh như sấm bên tai hôm nay vừa thấy tam sinh hữu hạnh' các loại câu nói đà lên đến cổ họng rồi.

Chỉ cần đối phương vừa nói ra tên, phàm là người mình có một chút ấn tượng thì sẽ thao thao bất tuyệt nói ra. Nhưng... Nhưng là, nhưng là, danh tự này làm sao lại lại xa lạ như vậy đây? Dường như chưa từng nghe nói qua?!

Chẳng lẽ là mình quá mức cô lậu quả văn, ít đi lại trên giang hồ nên mới không biết đến một vị đại nhân vật danh động thiên hạ như vậy?!

Quay đầu nhìn hai vị Yêu Tộc cao thủ, hai người không hẹn mà cùng lắc đầu.

Cao thủ có thể danh chấn cả Cửu Trọng Thiên Khuyết, mình vạn lần không có lý do gì mà không biết. Nhưng Đàm Đàm này... Rốt cuộc là nhân sĩ phương nào đây?

"Làm sao? Chẳng lẽ ngươi cùng chưa nghe nói qua ta sao? Ngươi cùng quá cô lậu quả văn đi." Đàm Đàm mất hứng nhìn Yêu Ninh Ninh có chút nhụt chí nói.

Lào từ khó được một lần lộ ra lá bài tẩy cho người ta nhìn, lại gặp được một kẻ không biết xem hàng. Nhất thời cảm giác ý tứ hàm xúc đần độn và trên mặt không nhịn được tỏ vẻ tự ái.

Yêu Ninh Ninh vẻ mặt không tốt nói: "Cái này, đại khái là tiểu đệ thường xuyên ờ nhà, ít đi lại giang hồ thế cho nên cô lậu quả văn..."

"Đúng rồi, vừa nhìn ngươi đã biết chính là người không có kiến thức." Đàm Đàm dè bỉu. dùng giọng mùi nói: "Xem ngươi đi ra ngoài lại còn mang theo hộ vệ cùng đã biết, ngươi không có giang hồ lịch duyệt, nam tử hán đại trượng phu đi lại thiên hạ phải tự mình đi! Khoái ý ân cừu! Tựa như ta đây! Mới sống tiêu sái, sổng khuây khoả!"

"Ra cửa còn mang hộ vệ, tựa như là tiểu hài tử ra cửa mang bảo mẫu vậy, bị ước thúc bó buộc vô cùng, là sợ hãi sao..." Đàm Đàm quơ đầu nói: "Hừm hừ... Nói ngươi là sợ hãi còn là nhẹ, cỏ chút lời không nói không được, rồi nói hai ta gặp lần đầu đã quen thân, ta cùng muốn ngươi như vậy nhưng không nói lại có chút ít xấu lôi với lương tâm của ta, nghĩ tới nghĩ lui, ta vẫn nên nói ra dù rất muốn lưu cho ngươi chút mặt mũi."

Vì người ta không biết tên hắn, trong nháy mắt liền từ huynh đệ biến thành tên thò đế. xem tại TruyenFull.vn

Bên cạnh hai đại cao thủ trố mắt mà chống đỡ: ngươi này còn dám nói thái tử gia bọn ta là thỏ đế sao? Lại còn mật dày nói: ta không muốn nói ngươi là thỏ đế... Lại còn... muốn lưu cho ngươi chút mặt mũi?!

Mặt mũi này lưu tại nơi nào rồi?

Yêu Ninh Ninh trong nháy mất đò mặt tía tai, thờ phì phò, 2 con mắt trợn trừng.

Hai đại cao thủ trong lòng vui mừng: thái tử gia rốt cục đà nổi giận rồi. Ai, cùng đúng vậy, đổi lại là người khác nếu bị người nào đó chi vào lỗ mùi máng là thò đế thì ai cùng chịu không được a. Thái tử gia nổi giận coi như là đương nhiên.

Hai người cùng chuẩn bị kỹ càng, chỉ chờ thái tử gia phát tác, sẽ đem thằng này đánh chết

Lại thấy thái tử gia đò bừng cả khuôn mặt thở hổn hển mấy hơi thờ rồi đột nhiên quay đầu nhìn về phía hai người mình đại phát tức giận nói: "Đã sớm nói với các ngươi không nên đi theo ta mà! Ngươi nhìn xem, ngươi xem một chút đi, ta bị người ta xem thường rồi... Cùng là bời vì các ngươi mà ta ở trong mắt bàng hữu thành tên thỏ đế rồi..." Vừa nói vừa ra vẻ ủy khuất chí cực!

Nếu không phải các ngươi đi theo ta, ta có thể thành thò đế sao?

Hai Đại Yêu tộc nguyên lão cao thủ như bị sét đánh, trừng mắt nhìn thái tử gia, trong lúc nhất thời đầu óc mơ hồ.

Ngài thật là... Ngài tức giận lại là vì cái này sao?

Làm sao đây...

"Nhìn cái gì vậy! Ta nói với 2 ngươi đó, sau này cùng đừng có đi theo ta nữa!" Yêu Ninh Ninh nổi giận đùng đùng lớn tiếng nói: "Ta cùng muốn một thân một mình, nghìn vạn dặm tự mình lưu lạc giang hồ, sướng ý chí tận tình ân cừu!"

Trong nháy mắt, hai vị Yêu Tộc cao thủ kia đưa mắt nhìn Đàm Đàm, ánh mất cơ hồ sề đem hắn nuốt sống!

Vô cùng muốn lập tức sẽ đem xú quỷ trước mắt này bóp chết!

Xem một chút ngươi, tên khốn này đã gây ra đại họa gì rồi! Ngươi biết ngươi đang làm cái gì không?!

"Đúng! Như vậy mới thống khoái!" Đàm Đàm lớn tiếng trầm trồ khen ngợi nói: "Một thân một mình, đối mặt giang hồ hiểm ác! Sinh tử một cái chớp mắt liền đánh giết, Thiên Sơn Vạn Thủy bôn ba, nhìn tần thiên hạ hưng suy, thường thức mỹ nữ khắp thiên hạ, giết hết người có thể giết, xem cảnh sắc thập đại thiên địa, kết ngũ hồ tứ hải bằng hữu, chẳng phải thật vui sướng sao?"

Đàm Đàm ngửa mặt lên trời thét dài nói: "Nhân sinh như thế này, chẳng phải thật vui sướng sao?"

Yêu Ninh Ninh trong lòng nhất thời nhiệt huyết sôi trào, cùng thét dài một tiếng, chi cảm thấy khí thế hào hùng đầy ngực, tựa hồ như mình đà phóng ngựa khắp giang hồ, mã đạp thiên hạ, không nhịn được chợt đứng lên, quát nói: "Chính xác! xông xáo giang hồ như vậy, tận tình du lịch như vậy chẳng phải thật vui sướng sao!"

"Ta quyết định rồi, ta muốn một thân một mình xông xáo giang hồ! Ta muốn thành lập một cái bất hủ công lao sự nghiệp, ta muốn tên ta lưu truyền vạn năm! Ta muốn ờ trong núi thây trong biển máu tùy ý xung phong liều chết, ở trong sinh tử Luân Hồi khuây khoả rong chơi, ờ trong yêu hận tình cừu ngang nhiên quật khởi, ờ trong Đao Sơn kiếm ảnh qua lại!"

Yêu Ninh Ninh lên tiếng hô to, kích động không thôi.

Hiện tại, ánh mắt của hai vị Yêu Tộc cao thủ nhìn Đàm Đàm càng ngày càng bất thiện, hận không thể đem gia hòa này lăng trì toái quả. Thái từ gia có thân phận gì, cư nhiên bị ngươi sử dụng mấy câu nói làm cho nảy ra ý muốn lăn lộn giang hồ vứt mạng chém giết...

"Tốt! Nói thật hay!" Đàm Đàm lớn tiếng quát nói: "Đây mới là chuyện anh hùng nam nhi nên làm. thế gian mỹ nữ lại có ai không thích nam nhi hán tử như vậy đây!"

Yêu Ninh Ninh vừa nghe được câu này thì ánh mắt sáng lên nói: "Tốt! Ta quyết định rồi!"

"Ta ủng hộ ngươi!" Đàm Đàm vỗ tay ủng hộ nói: "Đây mới là thiết huyết nam nhi, anh hùng bổn sắc!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK