Lần đầu tiên nhìn thấy long phượng chi cốt, mấy huynh đệ trong lòng đều có một loại cảm giác sợ hãi!
Uy vũ!
Thật sự quá uy vũ rồi!
Chỉ thấy trước mắt, một con kim long thân thể uốn lượn, trải dài từ xa tới, giống như một tòa sơn mạch vắt ngang trước mặt mình!
Hình thể khổng lồ, hùng tráng, khiến cho bất cứ người nào nhìn thấy cũng dâng lên nỗi xúc động muốn quỳ bái.
Sở Dương phát hiện, đám người mình đứng trước người cự long này, không ngờ... còn không lớn bằng một cái vuốt của nó.
Đây là một con Ngũ Trảo Kim Long!
Hai chi sau ẩn sâu dưới thân, cái chân thứ ba chống đỡ toàn thân, nửa thân trên đứng thẳng, cái đầu rồng khổng lồ hơi nghiêng nghiêng, nhìn lên phía trên, trong long nhãn mở lớn vẫn mang theo một vẻ kinh ngạc và sợ hãi nồng đậm.
Giống như vẫn còn sống.
Toàn thân, ngay cả một cái vảy cũng không tổn hại, cứ như vậy bảo tồn hoàn hảo trước mặt mọi người.
Ở trước mặt con kim long này có một con Thất Thải Phượng Hoàng, lông vũ toàn thân rực rỡ, tựa hồ muốn phún ra hảo diễm thực sự vậy. Một chân trước đặt trước thân, cùng chi trước kim long hợp lại một chỗ, cái đầu uy vũ rực rỡ cũng nghiêng nghiêng nhìn lên trời, mang theo một vẻ cao ngạo bễ nghễ chúng sinh và một loại thánh khiết, thương thiên đại địa không nhiễm bụi trần! T.r.u.y.ệtruyenfull.vn
Cứ giữ nguyên như vậy!
Toàn thân cũng được thu thập sạch sẽ.
Đây cũng là công lao của đám người Tiêu gia trong mấy ngày nay. Tất cả bùn đất đều được dọn sạch, lộ ra nguyên trạng một rồng một phượng này, không nhiễm một hạt bụi, nhưng ngay cả một cái lông chim cũng không lấy đi, thành ra lại tiện nghi cho đám người Sở Dương.
Kỷ Mặc đưa tay, nhẹ nhàng giựt giựt một chiếc lông phượng hoàng, muốn lấy thử, lại phát hiện dùng hết toàn lực cũng không giựt ra được, trong lòng bàn tay không ngờ còn xèo xèo bốc khói. Sau khi buông tay ra đã thấy bị phỏng rộp cả lên.
"Ta x!" Kỷ tam gia nói: "Con chim này... khốn kiếp thật! Chết rồi mà vẫn còn như vậy!"
Nhuế Bất Thông giận tím mắt, giậm chân giận dữ: "Ngươi mới là chim! Nói cái gì vậy? Đây là phượng hoàng!"
Kỷ Mặc cả giận nói: "Phượng hoàng không phải là chim?"
Nhuế Bất Thông cứng cổ: "Không phải! Đó là điểu vương!"
"Điểu vương thì không phải là chim hả?" La Khắc Địch nhảy tới.
Nhuế Bất Thông đuối lý: "Cút!"
Ngạo Tà Vân ném đá xuống giếng: "Các ngươi nói gì với con chim này thế...."
Mắt thấy mấy tên này sắp đánh nhau, Sở Dương liếc xéo một cái: "Im lặng! Tên nào còn lảm nhảm, mọi người cùng nhau xuất thủ, đánh hắn cả đời!"
Một câu này quả thực uy lực ghê gớm.
Mấy con hàng đang cãi nhau nhoáng cái đã ngậm chặt miệng, câm như hến, ngay cả rắm cũng không dám đánh.
Nếu như là hoàn cảnh khác, "đánh hắn cả đời" chỉ sợ chỉ là chuyện cười. Nhưng tất cả mọi người thân đều là cửu kiếp, nói không chừng thiên thu vạn tuế đều ở cùng nhau. nếu như Sở lão đại thật sự nói: Đánh Kỷ Mặc cả đời!
Vậy phỏng chừng cả đời này, Kỷ Mặc thật sự bị đánh cho no đòn mà sống mất...
Đám người Kỷ Mặc ai mà không phải thông minh khôn khéo? Hậu quả nghiêm trọng như vậy há có thể không nhìn ra? Cả đám lập tức đều thành thật trở lại.
Sở Dương quay đầu nói với Mạc Thiên Cơ: "Thiên Cơ, ngươi thấy thế nào?"
Mạc Thiên Cơ hít vào một hơi, nói: "Ghi chép về long phượng trên Cửu Trọng Thiên đại lục quả không phải ít. bất quá... chưa từng có nói một rồng một phượng có thể sống chung hòa thuận như vậy."
Sở Dương gật đầu, vô cùng đồng tình.
Thật không biết lúc đó xảy ra chuyện này, lại có thể khiến một rồng một phượng nắm tay cùng chết... Cho dù thiên băng địa liệt cũng không thể tạo thành kết quả này nha.
Xem ra, điều này sẽ phải trở thành bí mật không lời giải rồi.
Kỷ Mặc đột nhiên lóe lên ý tưởng, nói: "Nói không chừng, một rồng một phượng này chính là vợ chồng đó?"
Ngạo Tà Vân cùng Nhuế Bất Thông cùng giận dữ mắng: "Câm miệng! Ngu vãi, ngươi không thấy bọn chúng đều là đực hả?"
Kỷ Mặc lập tức ngậm miệng, La Khắc Địch quay đầu đi, lẩm bẩm: "Đực thì cũng có thẻ...."
Lời còn chưa dứt đã bị Ngạo Tà Vân cùng Nhuế Bất Thông liên thủ hung hăng nhào tới, đánh cho lên bờ xuống ruộng.
Cẩn thận xem xét qua một lượt, Sở Dương rốt cuộc nói: "Khó trách Tiêu gia không lay động nổi. Khi chết, thân thể một rồng một phượng này lại tương liên, trải qua mười vạn năm, tinh nguyên khổng lồ trong cơ thể bọn chúng đã dung thành một thể. Căn bản không thể chia tách. Đừng nói là người của Tiêu gia, cho dù tất cả chí tôn cửu phẩm của Cửu Trọng Thiên đại lục mười vạn năm qua cùng tề tựu nơi này, cũng bất lực!"
Mạc Thiên Cơ nói: "Chỉ có biện pháp kia. Nhưng tốn rất nhiều thời gian."
Sở Dương lắc đầu nói: "Vị tất."
Mấy huynh đệ cũng không biết hai người đang nói gì, cả đám đều nghi hoặc nhìn lại.
Trong não hải Sở Dương, kiếm linh đang nói: "Có thể như thế, như thế...."
Sở Dương trầm mặc một chút, nói với mọi người: "Chúng ta cứ như vầy như vầy.... Hiện tại, nhân thủ cơ bản đều đủ rồi. Dựa theo càn khôn nhật nguyên âm dương, ngồi thành một vòng tròn. Nhuế Bất Thông cùng Ngạo Tà Vân, hai người các ngươi ngồi chỗ này...."
Trong khi Mạc Thiên Cơ cũng không hiểu ra làm sao, kiến thức của Sở Dương về trận pháp trong mắt hắn chỉ là gà mờ, không ngờ lại chỉ huy mọi người, triển khai một trận thế nho nhỏ ở nơi này.
Trận nhãn còn vô cùng xa xỉ, dùng tới cả Tử Tinh chi hồn.
Với ánh mắt của Mạc Thiên Cơ, đương nhiên nhận ra trận thế này lấy Nhuế Bất Thông và Ngạo Tà Vân làm trung tâm, sau đó là Đổng Vô Thương, Cố Độc Hành, Tạ Đan Quỳnh, mình, Kỷ Mặc, La Khắc Địch, Sở Dương, Mạc Khinh Vũ, Mặc Lệ Nhi.
Đây là một trận thế thần bí ẩn chứa vô hạn huyền bí trong thiên địa.
Ở phía đầu, Nhuế Bất Thông cùng Ngạo Tà Vân song chưởng chập lại với nhau, với cánh tay còn lại, Ngạo Tà Vân thì áp lên người kim long, Nhuế Bất Thông thì áp lên người phượng hoàng. Tiếp đó, đám người Cố Độc Hành đem hai tay mình áp lên lưng lên người phía trước.
Sở Dương xếp thứ ba tính từ cuối cùng. Mạc Khinh Vũ áp tay lên lưng Sở Dương. Mặc Lệ Nhi lại ở cuối cùng, tay phải áp lên lưng Mạc Khinh Vũ, tay trái lại tương liên với lưng Đổng Vô Thương.
"Đây là Càn Khôn Vô Cực Tá Linh trận, có thể dùng thời gian ngắn nhất, hấp thụ vô tận linh khí!" Sở Dương giải thích: "Đây là một loại trận thế bá đạo. Nếu là hấp thụ thiên địa linh khí, chúng ta chỉ có thể xếp trận chứ không thể đình chỉ, nhất định sẽ bị linh khí nổ tung! Nhưng bây giờ là hấp thu tinh nguyên trong cơ thể long phượng."
"Mà hai người Ngạo Tà Vân và Nhuế Bất Thông vốn có huyết msạch long phượng, cho nên khi hấp thụ tinh nguyên tới cực hạn, sẽ có một khoảng thời gian tạm dừng ngắn ngủi, sau đó mới là thiên địa linh khí của ngoại giới. Mà chúng ta phải tỉnh lại trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó! Giải trừ trận thế."
Sở Dương chậm rãi nói.
Đây là mộtbộ trận pháp tụ linh cường đại nhất mà kiếm linh biết. Có thể nói, chỉ cần khởi động trận pháp này là có thể tụ hợp tất cả linh khí của đại lục này trong thời gian ngắn nhất!
Mà bộ trận pháp vốn có tên là "Tụ Linh Diệt Thiên, Đồng Diệt Đồng Quy", vốn do một vị kỳ nhân Thiên Khuyết sáng chế.
Vị kỳ nhân kia có huyết hải thâm cừu, nhưng địch nhân thế lớn, căn bản không thể địch nổi. Cho nên mới sáng tạo ra trận pháp này, cùng sáu vị huynh đệ, tổng cộng bảy người, cùng lúc vận chuyển công pháp, giống như tá lực Bắc Đẩu Thất Tinh trên trời, gia tăng tốc độ bảy người lên 49 lần, ngưng tụ linh khí thế gian, gia tăng tu vi, muốn cấp tốc báo thù.
Nhưng không nghĩ tới, bộ công pháp này một khi vận hành, gia tộc không ngờ không phải bảy bảy bốn chín lần, mà là... mấy ngàn vạn lần!
Lúc đó, bảy huynh đệ bị địch nhân vây khốn trong núi, nhưng trận thế này vừa vận hành xong, không ngờ chỉ trong nửa ngày đã tụ hợp vô số linh khí của Cửu Trọng Thiên Khuyết lại, bảy người không chịu nổi quán thâu như vậy, thân thể lập tức nổ tung!
Mà vụ nổ đó đã san bằng mấy ngọn núi trên Cửu Trọng Thiên Khuyết. Địch nhân vây công bọn họ cũng không thoát khỏi tai họa, tan xương nát thịt. Mấy ngàn dặm xung quanh đều biến thành một cái hồ lớn!
Ngay cả Tuyết Lệ Hàn lúc đó đến nơi, đang chuẩn bị cứu người cũng suýt chút nữa chôn thây cùng. Có thể thấy được vụ bạo tạc đó khủng bố cỡ nào.
Kể từ đó, trận thế độc đáo này được đặt tên là "Tụ Linh Diệt Thiên, Đồng Diệt Đồng Quy." cái này cũng là Tuyết Lệ Hàn tự mình đặt, mà bộ trận thế này, thế gian cũng chỉ có một mình Tuyết Lệ Hàn biết.
Còn cái hồ kia, đã được đặt tên là 'Thất Thánh hồ'.
Sở Dương giải thích chi tiết một phen, tất cả mọi người đều tặc lưỡi.
Mạc Thiên Cơ nói: "Cái này không ổn lắm. Trong long phượng chi cốt ẩn chứa chân nguyên rất lớn. Cho dù một con cũng đủ nổ chết chúng ta mấy trăm lần có thừa. Nếu như...."
Sở Dương nói: "Cái này có thể để Ngao ngao và Bất Thông dùng bí pháp long phượng, áp chế tinh nguyên lại, ẩn giấu trong cơ thể chúng ta. Như vậy chẳng khác nào trong thân thể mỗi người đều có một bảo tàng lấy không hết, dùng không cạn... Nếu như chúng ta tiêu hóa hết được nó... Chỉ sợ, cho dù đạt tới cảnh giới như Ninh Thiên Nhai cũng không nói chơi."
Hai mắt chúng huynh đệ lền sáng quắc giống như đèn pha. Đạt tới cảnh giới như Ninh Thiên Nhai cũng không nói chơi?
"Hơn nữa, khi chúng ta bắt đầu vận công một cái, mười một người đều liên hợp với nhau, cho nên long phượng tinh nguyên cũng sẽ bị mười mộtngười chưa đều!"
Sở Dương cười nói: "Cho nên... Cảnh báo các ngươi trước, sau này chớ có trách ta bất công. Nếu không ta tát vỡ mồm đó!"
Tất cả mọi người đều cười ha ha.
"Hiện giờ Nguyệt tôn giả đang ở bên ngoài hộ pháp, chính là thời khắc tốt nhất. Lập tức bắt đầu đi." Sở Dương quát lớn một tiếng: "Không ai được vọng động, không cần để ý tới khí cơ trong cơ thể, nghe ta chỉ hủy!"
Xoạt một tiếng, chúng vị huynh đệ mỗi người đều vào an vị.
Sở Dương kiểm tra lại một lần cuối cùng, ngồi xuống chỗ của mình. Trong một khắc ngồi xuống, chúng vi huynh đệ đều cảm thấy linh khí trên bầu trời lúc này đột nhiên trở nên thất thường, tựa hồ dần dần cuồng bạo, nhanh chóng tụ hợp lại nơi này!
Tất cả mọi người đều chấn động trong lòng, còn chưa vận công, không ngờ đã thành dạng này rồi... Nếu như...
Chưa kịp nghĩ thêm đã nghe thấy Sở Dương quát lớn: "Ngạo Tà Vân! Vận Thần Long bí điển!"
Ngạo Tà Vân tâm niệm vừa động, Thần Long đại pháp lặng lẽ vận chuyển.
"Nhuế Bất Thông, vận Phượng Hoàng Thiên Hỏa thần công!" Trong nháy mắt thần công vừa mới vận chuyển một chu thiên trong cơ thể Ngạo Tà Vân, Sở Dương lập tức quát lớn.
Nhuế Bất Thông theo lời mà động.
Tiếp đó, thanh âm Sở Dương liên tiếp vang lên.
"Cố Độc Hành, vạn công!"
"Đổng Vô Thương, vận công!"
"Tạ Đan Quỳnh! Vận công!"
"Mạc Thiên Cơ..."
Mỗi một lần hô lớn tên một người, đều vừa vặn là lúc người phía trước vận công xong một chu thiên, không hề sai lầm mảy may.
Đến người cuối cùng...
"Mặc Lệ Nhi, vận công!"
Tu vi mười một người không ngờ dựa theo tiết tấu nhất định, từng người từng người dần dần dung thành một thể. Dần dần trở thành một dòng nước lũ mênh mông cuồn cuộn.
Được Thần Long bí điển cùng Phượng Hoàng Thiên Hỏa hai đại kỳ công cùng dẫn dắt, tạo thành một vòng tuần hoàn kỳ diệu!
Trên thi thể phong lượng, nơi Ngạo Tà Vân và Nhuế Bất Thông chạm vào, đột nhiên xuất hiện biến hóa kỳ dị...
Uy vũ!
Thật sự quá uy vũ rồi!
Chỉ thấy trước mắt, một con kim long thân thể uốn lượn, trải dài từ xa tới, giống như một tòa sơn mạch vắt ngang trước mặt mình!
Hình thể khổng lồ, hùng tráng, khiến cho bất cứ người nào nhìn thấy cũng dâng lên nỗi xúc động muốn quỳ bái.
Sở Dương phát hiện, đám người mình đứng trước người cự long này, không ngờ... còn không lớn bằng một cái vuốt của nó.
Đây là một con Ngũ Trảo Kim Long!
Hai chi sau ẩn sâu dưới thân, cái chân thứ ba chống đỡ toàn thân, nửa thân trên đứng thẳng, cái đầu rồng khổng lồ hơi nghiêng nghiêng, nhìn lên phía trên, trong long nhãn mở lớn vẫn mang theo một vẻ kinh ngạc và sợ hãi nồng đậm.
Giống như vẫn còn sống.
Toàn thân, ngay cả một cái vảy cũng không tổn hại, cứ như vậy bảo tồn hoàn hảo trước mặt mọi người.
Ở trước mặt con kim long này có một con Thất Thải Phượng Hoàng, lông vũ toàn thân rực rỡ, tựa hồ muốn phún ra hảo diễm thực sự vậy. Một chân trước đặt trước thân, cùng chi trước kim long hợp lại một chỗ, cái đầu uy vũ rực rỡ cũng nghiêng nghiêng nhìn lên trời, mang theo một vẻ cao ngạo bễ nghễ chúng sinh và một loại thánh khiết, thương thiên đại địa không nhiễm bụi trần! T.r.u.y.ệtruyenfull.vn
Cứ giữ nguyên như vậy!
Toàn thân cũng được thu thập sạch sẽ.
Đây cũng là công lao của đám người Tiêu gia trong mấy ngày nay. Tất cả bùn đất đều được dọn sạch, lộ ra nguyên trạng một rồng một phượng này, không nhiễm một hạt bụi, nhưng ngay cả một cái lông chim cũng không lấy đi, thành ra lại tiện nghi cho đám người Sở Dương.
Kỷ Mặc đưa tay, nhẹ nhàng giựt giựt một chiếc lông phượng hoàng, muốn lấy thử, lại phát hiện dùng hết toàn lực cũng không giựt ra được, trong lòng bàn tay không ngờ còn xèo xèo bốc khói. Sau khi buông tay ra đã thấy bị phỏng rộp cả lên.
"Ta x!" Kỷ tam gia nói: "Con chim này... khốn kiếp thật! Chết rồi mà vẫn còn như vậy!"
Nhuế Bất Thông giận tím mắt, giậm chân giận dữ: "Ngươi mới là chim! Nói cái gì vậy? Đây là phượng hoàng!"
Kỷ Mặc cả giận nói: "Phượng hoàng không phải là chim?"
Nhuế Bất Thông cứng cổ: "Không phải! Đó là điểu vương!"
"Điểu vương thì không phải là chim hả?" La Khắc Địch nhảy tới.
Nhuế Bất Thông đuối lý: "Cút!"
Ngạo Tà Vân ném đá xuống giếng: "Các ngươi nói gì với con chim này thế...."
Mắt thấy mấy tên này sắp đánh nhau, Sở Dương liếc xéo một cái: "Im lặng! Tên nào còn lảm nhảm, mọi người cùng nhau xuất thủ, đánh hắn cả đời!"
Một câu này quả thực uy lực ghê gớm.
Mấy con hàng đang cãi nhau nhoáng cái đã ngậm chặt miệng, câm như hến, ngay cả rắm cũng không dám đánh.
Nếu như là hoàn cảnh khác, "đánh hắn cả đời" chỉ sợ chỉ là chuyện cười. Nhưng tất cả mọi người thân đều là cửu kiếp, nói không chừng thiên thu vạn tuế đều ở cùng nhau. nếu như Sở lão đại thật sự nói: Đánh Kỷ Mặc cả đời!
Vậy phỏng chừng cả đời này, Kỷ Mặc thật sự bị đánh cho no đòn mà sống mất...
Đám người Kỷ Mặc ai mà không phải thông minh khôn khéo? Hậu quả nghiêm trọng như vậy há có thể không nhìn ra? Cả đám lập tức đều thành thật trở lại.
Sở Dương quay đầu nói với Mạc Thiên Cơ: "Thiên Cơ, ngươi thấy thế nào?"
Mạc Thiên Cơ hít vào một hơi, nói: "Ghi chép về long phượng trên Cửu Trọng Thiên đại lục quả không phải ít. bất quá... chưa từng có nói một rồng một phượng có thể sống chung hòa thuận như vậy."
Sở Dương gật đầu, vô cùng đồng tình.
Thật không biết lúc đó xảy ra chuyện này, lại có thể khiến một rồng một phượng nắm tay cùng chết... Cho dù thiên băng địa liệt cũng không thể tạo thành kết quả này nha.
Xem ra, điều này sẽ phải trở thành bí mật không lời giải rồi.
Kỷ Mặc đột nhiên lóe lên ý tưởng, nói: "Nói không chừng, một rồng một phượng này chính là vợ chồng đó?"
Ngạo Tà Vân cùng Nhuế Bất Thông cùng giận dữ mắng: "Câm miệng! Ngu vãi, ngươi không thấy bọn chúng đều là đực hả?"
Kỷ Mặc lập tức ngậm miệng, La Khắc Địch quay đầu đi, lẩm bẩm: "Đực thì cũng có thẻ...."
Lời còn chưa dứt đã bị Ngạo Tà Vân cùng Nhuế Bất Thông liên thủ hung hăng nhào tới, đánh cho lên bờ xuống ruộng.
Cẩn thận xem xét qua một lượt, Sở Dương rốt cuộc nói: "Khó trách Tiêu gia không lay động nổi. Khi chết, thân thể một rồng một phượng này lại tương liên, trải qua mười vạn năm, tinh nguyên khổng lồ trong cơ thể bọn chúng đã dung thành một thể. Căn bản không thể chia tách. Đừng nói là người của Tiêu gia, cho dù tất cả chí tôn cửu phẩm của Cửu Trọng Thiên đại lục mười vạn năm qua cùng tề tựu nơi này, cũng bất lực!"
Mạc Thiên Cơ nói: "Chỉ có biện pháp kia. Nhưng tốn rất nhiều thời gian."
Sở Dương lắc đầu nói: "Vị tất."
Mấy huynh đệ cũng không biết hai người đang nói gì, cả đám đều nghi hoặc nhìn lại.
Trong não hải Sở Dương, kiếm linh đang nói: "Có thể như thế, như thế...."
Sở Dương trầm mặc một chút, nói với mọi người: "Chúng ta cứ như vầy như vầy.... Hiện tại, nhân thủ cơ bản đều đủ rồi. Dựa theo càn khôn nhật nguyên âm dương, ngồi thành một vòng tròn. Nhuế Bất Thông cùng Ngạo Tà Vân, hai người các ngươi ngồi chỗ này...."
Trong khi Mạc Thiên Cơ cũng không hiểu ra làm sao, kiến thức của Sở Dương về trận pháp trong mắt hắn chỉ là gà mờ, không ngờ lại chỉ huy mọi người, triển khai một trận thế nho nhỏ ở nơi này.
Trận nhãn còn vô cùng xa xỉ, dùng tới cả Tử Tinh chi hồn.
Với ánh mắt của Mạc Thiên Cơ, đương nhiên nhận ra trận thế này lấy Nhuế Bất Thông và Ngạo Tà Vân làm trung tâm, sau đó là Đổng Vô Thương, Cố Độc Hành, Tạ Đan Quỳnh, mình, Kỷ Mặc, La Khắc Địch, Sở Dương, Mạc Khinh Vũ, Mặc Lệ Nhi.
Đây là một trận thế thần bí ẩn chứa vô hạn huyền bí trong thiên địa.
Ở phía đầu, Nhuế Bất Thông cùng Ngạo Tà Vân song chưởng chập lại với nhau, với cánh tay còn lại, Ngạo Tà Vân thì áp lên người kim long, Nhuế Bất Thông thì áp lên người phượng hoàng. Tiếp đó, đám người Cố Độc Hành đem hai tay mình áp lên lưng lên người phía trước.
Sở Dương xếp thứ ba tính từ cuối cùng. Mạc Khinh Vũ áp tay lên lưng Sở Dương. Mặc Lệ Nhi lại ở cuối cùng, tay phải áp lên lưng Mạc Khinh Vũ, tay trái lại tương liên với lưng Đổng Vô Thương.
"Đây là Càn Khôn Vô Cực Tá Linh trận, có thể dùng thời gian ngắn nhất, hấp thụ vô tận linh khí!" Sở Dương giải thích: "Đây là một loại trận thế bá đạo. Nếu là hấp thụ thiên địa linh khí, chúng ta chỉ có thể xếp trận chứ không thể đình chỉ, nhất định sẽ bị linh khí nổ tung! Nhưng bây giờ là hấp thu tinh nguyên trong cơ thể long phượng."
"Mà hai người Ngạo Tà Vân và Nhuế Bất Thông vốn có huyết msạch long phượng, cho nên khi hấp thụ tinh nguyên tới cực hạn, sẽ có một khoảng thời gian tạm dừng ngắn ngủi, sau đó mới là thiên địa linh khí của ngoại giới. Mà chúng ta phải tỉnh lại trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó! Giải trừ trận thế."
Sở Dương chậm rãi nói.
Đây là mộtbộ trận pháp tụ linh cường đại nhất mà kiếm linh biết. Có thể nói, chỉ cần khởi động trận pháp này là có thể tụ hợp tất cả linh khí của đại lục này trong thời gian ngắn nhất!
Mà bộ trận pháp vốn có tên là "Tụ Linh Diệt Thiên, Đồng Diệt Đồng Quy", vốn do một vị kỳ nhân Thiên Khuyết sáng chế.
Vị kỳ nhân kia có huyết hải thâm cừu, nhưng địch nhân thế lớn, căn bản không thể địch nổi. Cho nên mới sáng tạo ra trận pháp này, cùng sáu vị huynh đệ, tổng cộng bảy người, cùng lúc vận chuyển công pháp, giống như tá lực Bắc Đẩu Thất Tinh trên trời, gia tăng tốc độ bảy người lên 49 lần, ngưng tụ linh khí thế gian, gia tăng tu vi, muốn cấp tốc báo thù.
Nhưng không nghĩ tới, bộ công pháp này một khi vận hành, gia tộc không ngờ không phải bảy bảy bốn chín lần, mà là... mấy ngàn vạn lần!
Lúc đó, bảy huynh đệ bị địch nhân vây khốn trong núi, nhưng trận thế này vừa vận hành xong, không ngờ chỉ trong nửa ngày đã tụ hợp vô số linh khí của Cửu Trọng Thiên Khuyết lại, bảy người không chịu nổi quán thâu như vậy, thân thể lập tức nổ tung!
Mà vụ nổ đó đã san bằng mấy ngọn núi trên Cửu Trọng Thiên Khuyết. Địch nhân vây công bọn họ cũng không thoát khỏi tai họa, tan xương nát thịt. Mấy ngàn dặm xung quanh đều biến thành một cái hồ lớn!
Ngay cả Tuyết Lệ Hàn lúc đó đến nơi, đang chuẩn bị cứu người cũng suýt chút nữa chôn thây cùng. Có thể thấy được vụ bạo tạc đó khủng bố cỡ nào.
Kể từ đó, trận thế độc đáo này được đặt tên là "Tụ Linh Diệt Thiên, Đồng Diệt Đồng Quy." cái này cũng là Tuyết Lệ Hàn tự mình đặt, mà bộ trận thế này, thế gian cũng chỉ có một mình Tuyết Lệ Hàn biết.
Còn cái hồ kia, đã được đặt tên là 'Thất Thánh hồ'.
Sở Dương giải thích chi tiết một phen, tất cả mọi người đều tặc lưỡi.
Mạc Thiên Cơ nói: "Cái này không ổn lắm. Trong long phượng chi cốt ẩn chứa chân nguyên rất lớn. Cho dù một con cũng đủ nổ chết chúng ta mấy trăm lần có thừa. Nếu như...."
Sở Dương nói: "Cái này có thể để Ngao ngao và Bất Thông dùng bí pháp long phượng, áp chế tinh nguyên lại, ẩn giấu trong cơ thể chúng ta. Như vậy chẳng khác nào trong thân thể mỗi người đều có một bảo tàng lấy không hết, dùng không cạn... Nếu như chúng ta tiêu hóa hết được nó... Chỉ sợ, cho dù đạt tới cảnh giới như Ninh Thiên Nhai cũng không nói chơi."
Hai mắt chúng huynh đệ lền sáng quắc giống như đèn pha. Đạt tới cảnh giới như Ninh Thiên Nhai cũng không nói chơi?
"Hơn nữa, khi chúng ta bắt đầu vận công một cái, mười một người đều liên hợp với nhau, cho nên long phượng tinh nguyên cũng sẽ bị mười mộtngười chưa đều!"
Sở Dương cười nói: "Cho nên... Cảnh báo các ngươi trước, sau này chớ có trách ta bất công. Nếu không ta tát vỡ mồm đó!"
Tất cả mọi người đều cười ha ha.
"Hiện giờ Nguyệt tôn giả đang ở bên ngoài hộ pháp, chính là thời khắc tốt nhất. Lập tức bắt đầu đi." Sở Dương quát lớn một tiếng: "Không ai được vọng động, không cần để ý tới khí cơ trong cơ thể, nghe ta chỉ hủy!"
Xoạt một tiếng, chúng vị huynh đệ mỗi người đều vào an vị.
Sở Dương kiểm tra lại một lần cuối cùng, ngồi xuống chỗ của mình. Trong một khắc ngồi xuống, chúng vi huynh đệ đều cảm thấy linh khí trên bầu trời lúc này đột nhiên trở nên thất thường, tựa hồ dần dần cuồng bạo, nhanh chóng tụ hợp lại nơi này!
Tất cả mọi người đều chấn động trong lòng, còn chưa vận công, không ngờ đã thành dạng này rồi... Nếu như...
Chưa kịp nghĩ thêm đã nghe thấy Sở Dương quát lớn: "Ngạo Tà Vân! Vận Thần Long bí điển!"
Ngạo Tà Vân tâm niệm vừa động, Thần Long đại pháp lặng lẽ vận chuyển.
"Nhuế Bất Thông, vận Phượng Hoàng Thiên Hỏa thần công!" Trong nháy mắt thần công vừa mới vận chuyển một chu thiên trong cơ thể Ngạo Tà Vân, Sở Dương lập tức quát lớn.
Nhuế Bất Thông theo lời mà động.
Tiếp đó, thanh âm Sở Dương liên tiếp vang lên.
"Cố Độc Hành, vạn công!"
"Đổng Vô Thương, vận công!"
"Tạ Đan Quỳnh! Vận công!"
"Mạc Thiên Cơ..."
Mỗi một lần hô lớn tên một người, đều vừa vặn là lúc người phía trước vận công xong một chu thiên, không hề sai lầm mảy may.
Đến người cuối cùng...
"Mặc Lệ Nhi, vận công!"
Tu vi mười một người không ngờ dựa theo tiết tấu nhất định, từng người từng người dần dần dung thành một thể. Dần dần trở thành một dòng nước lũ mênh mông cuồn cuộn.
Được Thần Long bí điển cùng Phượng Hoàng Thiên Hỏa hai đại kỳ công cùng dẫn dắt, tạo thành một vòng tuần hoàn kỳ diệu!
Trên thi thể phong lượng, nơi Ngạo Tà Vân và Nhuế Bất Thông chạm vào, đột nhiên xuất hiện biến hóa kỳ dị...