Một nhóm hơn trăm đệ tử vừa nói vừa cười rời khỏi Thanh Vân Tông đi thẳng về hướng rừng Vân La.
Hai bên đường đi có rất nhiều cổ mộc cao che trời, sinh trưởng tốt tươi, táng lá rậm rạp. Đó là nơi nhiều độc xà ngủ đông, dã thú rình rập, đầy rẫy hiểm nguy.
Cánh rừng này khiến cho người ta cảm nhận được một bầu không khí rất cổ xưa.
Cả đoàn tiến sâu vào trong khu rừng, trên mặt đất phủ đầy lá vàng khô héo, bùn đất hỗn độn, đôi khi còn nhìn thấy những bộ xương khô của dã thú.
Tần Nam vác theo cái thùng sắt nặng ngàn cân đi theo phía sau, cảnh giác quan sát xung quanh khu rừng già rậm rạp. Những người khác có thể đã nhiều lần tiến sâu vào rừng già nhưng đây là lần đầu tiên mà hắn được rời khỏi Thanh Vân Tông sau tám năm cho nên hắn hoàn toàn không biết gì về tình hình bên ngoài.
Có một con gấu đen chạy ngang qua khu rừng, nó lạnh lùng liếc mắt nhìn nhóm đệ tử đang vào rừng rồi há miệng gầm nhẹ, bộc phát ra khí tức nồng đậm khiến cho sỏi đá trên mặt đất phải nổi lên dày đặc bao quanh lấy nó.
Linh yêu!
Khí tức rất nồng đậm.
Mấy đệ tử đi hái dược liệu không hề để ý tới con gấu đen, bọn họ có đến hơn trăm người, chẳng lẽ còn phải sợ nó hay sao?
Chỉ có một mình Tần Nam không dám sơ suất, tay phải lặng lẽ đặt lên con dao bên hông, thận trọng đề phòng.
Con gấu đen không tấn công bọn họ, sau khi gầm lên một tiếng thì nó cũng liền di chuyển thân hình oai vệ của mình tiến sâu vào khu rừng già.
Đường núi quanh co khúc khuỷu, rễ cây tàn lá um tùm. Những đệ tử khác đều đi lại rất dễ dàng, thỉnh thoảng còn bay lên các táng cây cao để thể hiện bản thân trước mặt các nữ đệ tử. Đôi khi bọn họ còn đuổi theo linh yêu để phô diễn sức mạnh của mình.
Tần Nam vác trên lưng cái thùng sắt nặng ngàn cân, đi từng bước thận trọng. Hắn không tỏ ra khó chịu hay cáu kỉnh, bước đi vẫn vững vàng với nhịp thở đều đều cùng thắt lưng thẳng tắp, hắn đã xem chuyện vác nặng lên núi cũng giống như là một lần lịch luyện.
Đi bộ liên tiếp ba ngày thì đoàn hái dược liệu mới tiến sâu vào trong rừng già, đi lên một đỉnh núi cao ngàn mét.
"Đỉnh núi này rất đặc biệt, trông giống như một con đại bàng đen đang sải cánh. Bọn ta coi nó như biểu tượng của vùng núi này, nửa tháng sau tất cả sẽ tập trung tại đây".
"Tần Nam, ngươi mau phân phát dụng cụ trong thùng sắt cho từng nhóm rồi ngồi chờ ở đây, đừng chạy lung tung, nếu không mất mạng cũng đừng trách người khác".
"Khu rừng già này rất nguy hiểm, mọi người nên cẩn thận, cố gắng đừng kích động linh yêu".
"Nhớ kỹ, nửa tháng sau phải tập hợp, không được chậm trễ".
Hơn một trăm đệ tử được chia thành mười lăm nhóm, một hai đệ tử dược sơn sẽ được ghép với bốn năm đệ tử hộ tống, được cân bằng tùy theo sức mạnh tương ứng.
Mỗi nhóm đi hái dược liệu sẽ phân tán đến các vùng núi khác nhau để tìm kiếm các loại linh thảo, linh quả.
Tần Nam đặt thùng sắt xuống, lấy hết dụng cụ và lương khô bên trong ra.
“Nô bộc Tần Nam, ngươi nhớ ngồi yên ở trên đỉnh núi này, đừng có mà chạy lung tung”, Triệu Mẫn nháy mắt với Tần Nam, đôi môi mộng đỏ quyến rũ mê người khẽ bĩu ra.
"Đừng chạy lung tung! Ta cũng không muốn phải chịu trách nhiệm về cái chết của ngươi", một đệ tử dược sơn khác lãnh đạm nhắc nhở hắn.
"Chúng ta xuất phát, cầu chúc cho mọi người đều có thu hoạch lớn".
Tất cả mọi người đều đồng loạt hô to rồi rời khỏi đỉnh núi với hành lý trên lưng, chỉ để lại một mình Tần Nam.
Tần Nam đứng trên đỉnh núi, phóng tầm mắt ra xa nhìn bao quát cánh rừng, sương trắng phiêu đãng theo làn gió nhẹ tạo nên khung cảnh biến ảo, cảnh đẹp nơi đây bao la hùng vĩ, Tần Nam hít sâu một hơi, cảm thấy hết sức sảng khoái, vui vẻ thoải mái.
Chỉ có điều nơi này là một khu rừng nguyên thủy, bên dưới cảnh đẹp là đủ mọi loại hiểm nguy. Thâm sơn cùng cốc là nơi mà dã thú linh yêu thường xuyên lui tới tìm những con mồi yếu ớt.