"Dựa vào đâu mà bắt ta lui ra? Lần này Võ Tông Các lựa chọn đệ tử tiến vào, tất cả các đệ tử bình thường của Thanh Vân Tông đều có thể tham gia, tất nhiên phải bao gồm cả Tần Nam ta!", Tần Nam đang đứng ở trên đài cao tranh luận với một nữ trưởng lão có gương mặt xinh đẹp nhưng vô cùng lạnh lùng, cuối cùng đáp lại hắn chỉ có ánh mắt lãnh đạm của nữ trưởng lão kia và tiếng cười nhạo vang lên không ngớt bên dưới đài.
“Đừng tiếp tục không biết xấu hổ, lui ra!”, nữ trưởng lão lạnh lùng quát lên lần thứ ba.
"Ta, Tần Nam, tiếp nhận khảo hạch vòng thứ nhất! Sở Hoa trưởng lão, mời!", Tần Nam không hề quan tâm đến ánh mắt của mọi người, quyết không chịu lui bước.
"Không biết tốt xấu!", nữ trưởng lão hừ lạnh một tiếng, phất tay phóng ra khí tức võ đạo mạnh mẽ giáng xuống người Tần Nam, giống như một tảng đá nặng trăm cân đang từ trên trời nặng nề giáng xuống.
Tần Nam cũng hừ lạnh một tiếng, ngoan cường chống đỡ, đứng yên bất động giữa đài cao. Hắn liếc nhìn đài hương ở cách đó không xa, chỉ cần hắn có thể chống đỡ được thời gian nửa nén hương thì có thể vượt qua vòng khảo hạch đầu tiên, sau đó sẽ được tham gia vào vòng khiêu chiến tiếp theo để ghi tên vào danh sách ba mươi người tiến vào Võ Tông Các.
Nữ trưởng lão vẫn hết sức lạnh lùng dùng lực, phóng ra khí tức tầng tầng lớp lớp đè lên đầu Tần Nam, chỉ trong nháy mắt mà đã tăng lên tới ba trăm cân lực.
Tần Nam nghiến chặt răng, vẫn ngoan cường chống chịu, đứng yên bất động.
Lúc này, những thanh âm giễu cợt bên dưới đã dần dần chuyển thành thanh âm kinh ngạc, Tần Nam thực sự có thể chống đỡ nổi sao?
Nữ trưởng lão lạnh lùng nhìn Tần Nam, khí tức phóng ra càng lúc càng mạnh mẽ, giống như hàng chục tảng đá khổng lồ liên tiếp đè xuống người Tần Nam.
Ba trăm cân? Bốn trăm cân? Năm trăm cân? Sáu trăm cân...
Tần Nam vẫn đứng vững vàng, quật cường khiêng tất cả sức nặng trên lưng, hai mắt nhìn thẳng vào vị trưởng lão trước mặt, nhưng khi trọng lượng tăng lên tám trăm cân thì cơ thể hắn cũng đã bắt đầu run lên, hai mắt đỏ ngầu, khóe miệng phun ra một ngụm máu.
"Cái gì là mệnh? Đây chính là mệnh của ngươi", nữ trưởng lão khinh thường nói, chuẩn bị xuống tay kết thúc một màn nực cười này.
Tuy nhiên…
"Mệnh của ta không tới phiên người khác quyết định!", một cỗ năng lượng từ bên trong cơ thể của Tần Nam đột nhiên bộc phát mạnh mẽ ra ngoài thổi tung cát bụi dưới chân hắn, hai chân của hắn đang run rẩy, cơ thể của hắn cũng run rẩy, một luồng lôi quang đột ngột bao trùm lấy toàn thân của hắn.
"Linh lực ngoại hiển?", tất cả những người có mặt đều ồ lên, giật mình che miệng lại.
"Linh lực ngoại hiển, thối linh nhập võ, hắn vậy mà đã có thể vượt qua cảnh giới Thối Linh?"
"Lôi? Linh lực của hắn có thể ngưng hiển thành lôi sao?"
"Tên nhóc này khá lắm, quả nhiên thiên phú kinh người!"
Ở phía xa, các đệ tử tinh anh đều chấn động, ai cũng lộ ra ánh mắt kinh ngạc không thôi! Nhưng nhìn Tần Nam cố chấp trước mặt, bọn họ vẫn chỉ có thể tiếc nuối lắc đầu. Hắn phải khổ sở như thế để làm gì? Hắn hiểu rất rõ rằng bản thân không có khả năng thông qua khảo hạch lần này, tại sao hắn còn phải tự rước lấy nhục nhã, đây đã là mệnh của hắn rồi.
Dưới đài, các thiếu niên thiếu nữ đều âm thầm lắc đầu, hôm nay tông môn đang tổ chức khảo hạch cho tất cả các đệ tử tông môn được tranh giành một vị trí tiến vào Võ Tông Các, nơi đó chính là bảo địa của Thanh Vân Tông, bên trong trưng bày vô số võ pháp cao thâm, bình thường chỉ mở ra cho các đệ tử tinh anh bước vào, nhưng mỗi nửa năm tông môn lại mở ra cho các đệ tử bình thường bước vào một lần, đối với tất cả các đệ tử bình thường thì đây chính là một cơ duyên hiếm có.
Cơ hội trân quý như vậy thì chắc chắn ai cũng muốn giành lấy, làm gì có chỗ cho một đứa con trai của tội nhân bước vào kia chứ?
Cho dù hắn thực sự rất mạnh! Hắn so với đại đa số các đệ tử bình thường vẫn mạnh hơn rất nhiều!
Nhưng cho dù có mạnh mẽ thì cũng được gì? Hắn là con trai của tội nhân, đến đây cũng chỉ để chịu khổ chứ không phải để lịch luyện.
Nữ trưởng lão nhìn Tần Nam, trong mắt tuy cũng có chút tiếc nuối nhưng vẫn hết sức lạnh lùng: "Ta hỏi ngươi lần cuối cùng, ngươi có chịu từ bỏ hay không?"
"Không! Chỉ cần ta kiên trì trong thời gian nửa nén hương là ta có thể vượt qua khảo hạch! Nếu như vượt qua khảo hạch, ta sẽ có thể tiến vào vòng thứ hai!", Tần Nam vẫn quật cường gánh chịu áp lực nặng nề mà nữ trưởng lão phóng ra, lôi quang toàn thân lại càng thêm chớp sáng.
Hai mắt của hắn lúc này đang dán chặt về phía hương đài, nhanh lên, thời gian sắp hết rồi!
Tuy nhiên…
Tay phải của nữ trưởng lão đột nhiên nắm chặt rồi giơ lên, một cỗ khí tức phá thể xuất hiện, uy áp nặng nề như một ngọn đồi đè xuống người Tần Nam.
“Phụt!”, Tần Nam phun máu giàn giụa, nặng nề ngã nhào trên mặt đất, sắc mặt đỏ bừng, khí huyết bên trong cơ thể sôi trào.
"Thất bại!"
Nữ trưởng lão từ trên cao nhìn xuống, tuyên bố vận mệnh của Tần Nam.
"Người...", Tần Nam quỳ rạp trên mặt đất, kịch liệt thở dốc.
Theo quy tắc thì trưởng lão giám khảo cần phải phóng ra khí tức trấn áp người khiêu chiến, bình thường trưởng lão giám khảo chỉ cần dùng hai phần công lực là đã đủ để kiểm tra tiềm năng và sự kiên trì của người khiêu chiến, người khiêu chiến chỉ cần chịu đựng được hơn nửa nén hương thì có thể qua vòng, nhưng trong khoảng khắc vừa rồi, khí tức mà nữ trưởng lão kia phóng ra tuyệt đối không ít hơn bảy tám phần công lực của cô ta.
Một cường giả cảnh giới Địa Võ lại đi ức hiếp một đệ tử cảnh giới Linh Võ?
Võ pháp tu đạo chia làm các cảnh giới Linh Võ, Huyền Võ, Địa Võ, Thánh Võ, Thiên Võ, Hoàng Võ, Tiên Võ,... trước khi có thể tiến vào cảnh giới Linh Võ thì cần phải trải qua thời gian dài tôi luyện linh thể, hoàn thành cảnh giới Thối Linh thì mới có thể chính thức ngưng tụ linh thể, tiến vào cảnh giới Linh Võ.
Mỗi một cảnh giới đều có sự cách biệt thực lực vô cùng lớn, khó lòng có thể đối kháng vượt cấp.
Đối với một tên nhóc mười lăm tuổi mà nói thì việc chống đỡ được hai phần công lực của cường giả cảnh giới Địa Võ trong thời gian nửa nén hương đã là một giới hạn đáng kinh ngạc rồi, không ngờ nữ trưởng lão kia lại lạnh lùng tập kích tận bảy tám phần công lực, rõ ràng là không muốn cho Tần Nam bất cứ một cơ hội nào.
"Tự biết thân biết phận của mình đi, những thứ không thuộc về mình thì không nên cưỡng cầu. Vòng thứ nhất ngươi không thông qua cho nên vòng thứ hai ngươi cũng không có tư cách tham gia, mau trở lại nhà kho làm cho tốt bổn phận nô bộc của ngươi", nữ trưởng lão lãnh đạm nói một câu rồi mới xoay người rời đi.
Tại chỗ đột nhiên vang lên tiếng kinh hô, Tần Nam đã bật dậy, mạnh mẽ tung quyền về phía nữ trưởng lão: "Hiệp hai, tiếp quyền!"
Thứ khiến cho mọi người kinh ngạc chính là lôi quang bao phủ trên cơ thể Tần Nam lúc này đã hội tụ toàn bộ trên nắm tay của hắn và tỏa ra ánh sáng chói lòa, đây chắc chắn không phải là chuyện mà một người vừa mới đột phá lên cảnh giới Linh Võ có thể làm được.
"Hừ!", nữ trưởng lão ngay lập tức xoay người lại, lướt qua sát sườn Tần Nam rồi giáng một chưởng vào ngay bụng của hắn.