Chương 14: Cảnh cáo
Hắn ta có thiên phú tuyệt vời, từng sáng tạo rất nhiều kỳ tích cho Thanh Vân Tông, thanh kiếm vàng là vũ khí lợi hại mà tông chủ Thanh Vân Tông đích thân rèn cho hắn ta, bản thân nó có thể phát ra kiếm khí sắc bén.
Tần Nam là đệ tử bình thường, cũng là đệ tử cấp thấp nhất trong hàng đệ tử bình thường, còn là đệ tử cấp thấp bị phạt, thuộc nhóm người ở tầng chót. So với người ở trước mặt thì một là một trên trời, một dưới đất.
“Xảy ra chuyện gì thế?”, Trình Mục lạnh nhạt nói. Hắn ta muốn vào Dược Sơn để lấy một ít linh thảo, đi được nửa đường thì nghe tiếng đánh nhau nên mới chạy đến. Hiện trường lộn xộn, dưới đất còn đốm lửa, rõ ràng vừa mới xảy ra một cuộc chiến.
Bây giờ Tần Nam đang bị thương khá nghiêm trọng, nhưng Trình Mục lại không có ý ra tay giúp đỡ, ngược lại còn nhìn Tần Nam bằng ánh mắt bất thiện.
“Không sao, đã làm phiền rồi”, Tần Nam chịu đựng cơn đau và sự yếu ớt, xoay người muốn rời đi.
“Đứng lại!”, Trình Mục lạnh lùng nói.
Tần Nam che vết thương trước ngực, quay lưng nói với Trình Mục: “Nói!”
“Ta từng nhắc ngươi không chỉ một lần, ngươi càng tỏ ra mạnh mẽ thì càng bị phạt càng nặng, đừng bao giờ có suy nghĩ rời khỏi được Thanh Vân Tông. Ngươi tốt nhất nên ngoan ngoãn làm công việc nô bộc của mình, phải kính cẩn với mọi người, có thể cúi đầu thì đừng ngẩng đầu, có thể cúi người thì đừng đứng thẳng, như thế mới có thể được đặc xá. Ngươi muốn sớm quay về thành cổ Lôi Đình thì hãy làm theo lời ta càng sớm càng tốt”.
“Cảm ơn ý tốt!”, Tần Nam không quay đầu lại, rời khỏi đỉnh núi.
“Không biết tốt xấu!”
“Không liên quan đến ngươi”.
“Đừng nghĩ bước vào cảnh giới Linh Võ thì có thể được công nhận, cha mẹ ngươi là tội nhân của Thanh Vân Tông, tội của họ sẽ do ngươi trả cả đời. Ngươi không có võ pháp để dẫn dắt linh lực, đừng hòng tiến xa hơn trong cảnh giới Linh Võ. Ta đoán ngươi chỉ dừng lại ở tầng sáu của Linh Võ”, Trình Mục lạnh lùng nói.
Hắn ta là đệ tử Kim Linh được tất cả mọi người kính cẩn và ngưỡng mộ, vốn dĩ không có khả năng để tâm đến đệ tử cấp thấp Tần Nam này, nhưng hắn ta và Tần Nam có một mối liên hệ đặc biệt, đó là Nguyệt Linh.
Nguyệt Linh là một trong năm đệ tử Kim Linh thuộc thế hệ trẻ của Thanh Vân Tông, có dung mạo nghiêng nước nghiêng thành, tài năng khiến các tông phái khác đều phải công nhận, càng có khí chất như tiên tử, là nữ thần trong lòng tất cả đệ tử của Thanh Vân Sơn.
Trình Mục yêu mến Nguyệt Linh, cũng nhiệt tình theo đuổi Nguyệt Linh.
Nhưng trái tim Nguyệt Linh không ở chỗ hắn ta.
Tần Nam không quan tâm đến hắn ta, kéo lê thân mình mệt mỏi và đầy vết thương rời khỏi đỉnh núi. Hắn vẫn nở nụ cười thản nhiên trên môi nhưng nụ cười này khiến người ta đau lòng. Tám năm nay, hắn đã trải qua quá nhiều sự đấu đá. Hắn cũng biết thực lực của mình càng tăng lên thì cũng sẽ bị đe dọa và hãm hại nhiều hơn, nhưng hắn không sợ, sẽ không cúi đầu cụp đuôi làm người.
Chỉ cần còn sống thì phải đứng thẳng.
Chỉ cần đứng thẳng thì phải đứng sao cho ra thái độ.
Từ lúc trưa, trời đã mưa lất phất.
Tần Nam quay lại nhà kho làm xong bữa trưa, chào một tiếng với ông lão, lấy một chút đồ ăn rồi giấu mình trong sườn núi phía sau nhà kho.
Nơi đó có đá lởm chởm, cổ thụ um tùm, bình thường không ai để ý đến nơi này, càng sẽ không có người đến.
Chính nơi như thế đã trở thành nơi luyện võ bí mật của một mình Tần Nam.
Ở đây hắn chưa từng nở nụ cười, chỉ có sự nghiêm túc.
Từ giữa trưa đến đêm khuya, Tần Nam nuốt khí sinh mạng của đất trời, khôi phục sinh lực, xoa dịu vết thương.
Có thể là vì bắt đầu tu luyện giai đoạn hai của Sinh Sinh Quyết nên lần này tốc độ hồi phục vết thương đã nhanh hơn rất nhiều.
“Linh Võ tầng sáu quả nhiên không phải là kẻ mà mình có thể khiêu chiến lúc này. Thực lực, thực lực, mình cần thực lực”.
Tần Nam vuốt ve vết sẹo hình bàn tay trước ngực, muốn chữa lành hoàn toàn thì phải cần một khoảng thời gian.
Thực lực của mình vẫn quá yếu, phải trở nên mạnh, mạnh hơn nữa.
Thăng trầm, cực khổ bao nhiêu năm, cuối cùng hắn cũng bước vào cảnh giới Linh Võ đã mơ ước từ lâu, đã đến lúc cần cố gắng để đột phá, vẫn phải cố gắng hơn trước.
“Đệ tử cấp cao! Đệ tử thân truyền! Đệ tử Kim Linh!”
Tần Nam thầm nhắc lại các cấp bậc đệ tử của Thanh Vân Tông, cấp bậc khác nhau thì đãi ngộ cũng khác nhau, sức ảnh hưởng cũng khác nhau. Nếu có thể trở thành đệ tử Kim Linh thì tương đương với một nửa thân phận trưởng lão.
Trước đây, hắn chỉ mới ở cảnh giới Thối Linh, không thể yêu cầu xa vời, giờ hắn cũng đã đột phá đến cảnh giới Linh Võ, mục tiêu đầu tiên hắn muốn là thoát khỏi thân phận đệ tử cấp thấp. Chỉ có nâng cao thân phận của mình thì mới có thể tiếp xúc với nhiều võ pháp, có thể trưởng thành nhanh hơn, mới có khả năng giành lấy nhiều lợi ích hơn cho người dân thành cổ Lôi Đình.
“Vì bản thân mình, vì người thân cũng vì thành cổ Lôi Đình”, Tần Nam nhảy lên, lòng dần bình tĩnh, hai chân mở ra, hai tay giơ lên triển khai một chiêu thức tuyệt diệu.
Ai nói hắn không biết võ pháp? Đây là thức đầu tiên của Kim Cương Kình, là võ pháp mà đệ tử Địch Vân - thân truyền của Thanh Vân Tông am hiểu.
Theo quy định nghiêm ngặt của Thanh Vân Tông thì võ pháp không thể truyền thụ riêng, bất kỳ đệ tử nào mượn đọc võ pháp từ Võ Tông Các thì đều phải đăng ký, hơn nữa còn ghi chép cả thời gian trả, trưởng lão truyền dạy võ pháp cho đệ tử cũng phải đăng ký đầy đủ.
Tần Nam chưa từng đọc sách về võ pháp, những thứ này đều do hắn mạo hiểm học lén. Nhân lúc đi giao hàng đến khắp nơi, hắn quan sát mỗi trận đấu và quá trình luyện tập của và lịch lãm của Địch Vân rồi ghi nhớ, sau đó nghiên cứu, chiêm nghiệm từ ngoài vào trong.
Trải qua nhiều năm tu luyện vất vả, không ngừng hoàn thiện, cuối cùng hắn cũng đã thành thạo nó, thật ra đồng nghĩa với việc tự tạo ra Kim Cương Kình hơi khác thường này.
Võ pháp này thuộc hàng cấp Linh thượng phẩm, khả năng mạnh nhất của nó là có thể tăng sức bật của con người lên gấp hơn năm lần, uy lực vô cùng mạnh nhưng lại yêu cầu rất khắc nghiệt về thể chất. Đầu tiên là phải rèn luyện sức khỏe thành mình đồng da sắt mới có thể triển khai cường lực, nếu không rất dễ khiến bản thân bị thương.
Thật ra Tần Nam đã từng lén học rất nhiều võ pháp, chẳng hạn như Liệt Phong Kiếm của Tư Mã Diệu – đệ tử thân truyền, Thương Vân Thương của Úy Trì Tân và chưởng pháp của Lãnh Minh, cuối cùng quyết định dồn tâm trí vào học Kim Cương Kình.
Thể chất của hắn khá đặc biệt, sau nhiều năm luyện Sinh Sinh Quyết, sức khỏe của hắn đã vượt xa người khác, có thể dễ dàng khống chế Kim Cương Kình mà người khác không dám thử.
Kim Cương Kình được chia thành năm đoạn, Tần Nam tự mình nghiên cứu ra ba đoạn đầu, vì đoạn bốn, năm sau đó quá mức thâm sâu, hắn vẫn chưa thể thành công.