Vì cú va chạm này nên Phong Lăng luôn hôn mê ở ghế sau chợt ngã xuống đất, đầu đập mạnh lên cửa xe, cô khẽ cau mày, khó khăn mở mắt ra. Dù vẫn còn đang trong cơn mê man và váng vất nghiêm trọng, trước mắt tối đen nhưng mùi không khí và tình hình bên cạnh vẫn khiến cô nhanh chóng hiểu ra tình thế hiện tại của bản thân.
Phong Lăng thử giãy giụa một lúc mới phát hiện mình không còn chút sức lực nào, hơn nữa tay chân còn bị trói rất chặt! Trong buồng xe tối đen, cô quay sang nhìn thì thấy túi khí an toàn đã bung ra và ba người kia đang thấp giọng chửi bới, giãy giụa muốn thoát khỏi bên dưới túi khí. Ấn tượng của cô về ba người này thoáng chốc quay lại giây phút cô ra mở cửa, Phong Lăng lập tức nhíu mày lại.
“M* nó, đứa chết bầm này ở đâu ra vậy! Nó không muốn sống nữa nên xông ra chặn đường sao?” Một tên trong số đó vừa vùng ra khỏi chiếc túi khí vừa mắng chửi, hắn với tay cầm lấy một cây gậy sắt dài ở dưới ghế sau, mở cửa xe đã biến dạng, bước nhanh xuống.
Phong Lăng không động đậy, bọn chúng cũng không phát hiện ra cô đã tỉnh, ai nấy đều cầm tất cả những thứ có thể dùng để đánh nhau lên, cố nhịn cơn đau do cú va chạm ban nãy gây ra, bước hết xuống xe.
Phong Lăng không biết rốt cuộc bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, xe bị đâm nên cô đột nhiên tỉnh lại, hơn nữa toàn thân đều đau nhức, nhưng nếu không có cú va chạm kịch liệt này, e là chưa chắc cô đã có thể tỉnh nhanh như thế. Nhưng dù đã tỉnh, Phong Lăng vẫn chẳng có chút sức lực nào.
Phong Lăng âm thầm quan sát xung quanh, từ từ cử động chân tay đang bị trói, thử vùng vằng thoát ra nhưng lại phát hiện bản thân bị trói rất chặt, không có chút khe hở nào để nới lỏng dây.
Ba gã kia xuống xe, nhìn chiếc xe vừa đột ngột xông qua, chặn ngang phía trước xe chúng, ngoài việc cửa xe bị đâm lõm một chút ra, chiếc Hummer màu đen không hề bị ảnh hưởng gì, đến cửa kính xe cũng vẫn đóng chặt, không hề bị tổn hại chút nào.
Trong màn đêm, chiếc Hummer màu đen đó như tử thần đến từ địa ngục, nằm im lìm bất động, nhưng dường như quanh thân xe đều nhuốm màn sương lạnh khiến sống lưng người ta lạnh toát.
“Đi xem xem là tên khốn nào, từ đâu đến!”
“Chiếc xe này… Hình như là xe Hummer đã cải tiến… Dù kiểu xe này rất bền nhưng bền tới mức này thì hơi quá, không lẽ là xe chuyên dụng của quân đội?”
“Có là xe chuyên dụng của quân đội thì ở đây cũng phải gọi tao một tiếng ba! Mau đi xem đi!”
Lên !!!
Ba người cầm côn sắt và các loại vũ khí đã cất giấu trêи xe từ trước trong tay, thậm chí còn đắt bên hông hai khẩu súng, thấy chiếc xe đó không có động tĩnh gì, bọn chúng lưỡng lự đi từng bước lại gần.
Lúc một người trong số đó lấy can đảm tiến lên, định bất ngờ mở cửa xe ra thì cửa xe ở ghế lái bất thình lình bật ra, thậm chí người trong xe còn dùng lực vô cùng mạnh để đẩy ra, đập ngay vào trước *** của tên vừa đi đến khiến hắn ta đau nhói. Hắn ta hoảng sợ lùi lại mấy bước, được hai người ở phía sau xông lên đỡ lấy. Ba tên cùng ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một người đàn ông có thân hình cao lớn, rắn rỏi bước xuống, ánh mắt anh không hề có chút hơi ấm nào. Người đàn ông xuống xe tiện tay đóng sầm cửa xe lại, sau đó anh đứng nguyên tại chỗ, dùng ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn tên cầm đầu.