Tân Phượng Uyển nhìn thấy cảnh này thì không khỏi sửng sốt, trong lòng cảm thấy hối hận, nếu biết Tiêu Lâm cứng rắn đến như vậy, nàng sẽ không nói ra những lời khích bác hẳn!
Không phải nàng lo lắng Tiêu Lâm xảy ra chuyện, mà huynh trưởng là quan trong triều, nếu dính vào một vụ án giết người thì sẽ bất lợi cho hẳn ta. Vì một kẻ tiện nhân như Tiêu Lâm mà bị dồn vào thế khó thì quả thực không đáng!
Thanh kiếm của Tân Phong tên là Kinh Hồng, là thanh kiếm tam đẳng của Côn Ngô Các. Thanh kiếm này một khi rút ra là sẽ có kẻ phải mất mạng.
Tân Phong nổi tiếng là người quyết đoán trong quân đội, thanh kiếm này mặc dù không so được với Tùy Ý đệ nhất kiếm nhưng vẫn sắc bén đáng sợ và vô cùng uy lực!
Kinh Hồng và Tùy Ý va chạm vào nhau, tiếng kim loại va đập chói tai khiến những người khác phải bịt tai lại.
Tân Phong sửng sốt, quả nhiên không hổ là đệ nhất kiếm! Tiêu Lâm, một kẻ từ nhỏ chưa từng luyện võ, lại có thể chặn được đòn tấn công của Kinh Hồng!
Hai người như bị điện giật tách ra, đứng cầm kiếm trong tay. Tân Phong giờ phải tính toán lại về trận chiến này, vừa rồi hắn ta có 90% cơ hội thắng, nhưng hiện tại hắn ta cảm thấy hơi lấn cấn, cơ hội thắng chỉ có 60%.
Người nhà họ Tần ai nấy lòng nóng như lửa đốt, chỉ có Bạch Khởi vẫn đứng sừng sững như cây thông, không hề quan tâm đến sát ý nồng nặc đang tỏa ra.
Tân Phong thật sự có ý sát hại Tiêu Lâm, cho dù hiện tại cơ hội thắng không nhiều, hẳn ta cũng phải giết Tiêu Lâm một lần và mãi mãi. Hôm nay Tiêu Lâm đã xúc phạm danh dự em gái hẳn, việc này không thể tha!
Tân Nam lo lắng đến nỗi giậm chân bình bịch, giờ cũng không thể suy nghĩ nhiều nữa, cậu ta vội vã kéo tay áo Tần Phượng Uyển nói: "Tỷ! Không phải anh rể nói đâu! Chuyện bát canh kia là Chu Hành tự nói ral "
Tân Phượng Uyển giật mình, khí lạnh từ lòng bàn chân lan tới khuôn mặt nóng bừng của nàng, cái gì?
Tân Nam nói xong liền phi ra đè Tân Phong xuống: "Tân Bắc! Ta ngăn cản huynh trưởng, mau đi cản anh rể đi!"
Tân Bäc hoảng sợ gật đầu, nhäm mắt chạy tới trước mặt Tiêu Lâm!
Tùy Ý đang chém tới, sắp xuyên qua cổ họng Tân Bắc!
Tân Phong trợn to hai mắt, ở khoảng cách này hẳn ta không đủ thời gian ngăn cản Tiêu Lâm!
Tân Phượng Uyển hét lên: 'Không được!"
Tân Bắc cảm giác được thanh kiếm lướt qua bên tai mình, Tiêu Lâm lạnh lùng nhìn Tân Bắc. Ánh mắt lạnh lùng này khiến Tân Bắc rùng mình, Tiêu Lâm đi qua cậu ta, tiến tới áp sát Tân Phong!
Tân Phong muốn đẩy Tân Nam ra: "Tránh ra! Hôm nay ta phải giết kẻ này!"
"Huynh trưởng! Tại sao phải làm đến nước này vì một người ngoài?”
Tân Nam ngày thường vốn là người hay nói đùa, nhưng lúc này còn lý trí hơn cả anh chị em mình. Cậu ta sống chết không chịu tránh ra, hét lên với Tiêu Lâm: "Anh rể! Ta cầu xin huynh! Bỏ qua chuyện này đi!"
Nhà họ Tần trước nay có bao giờ cầu xin kẻ khác? Tần Phong cau mày: "Đồ vô dụng! Cút ra! Đệ cầu xin hắn làm gì!"
Tùy Ý lại chém tới, Kinh Hồng dùng hết sức ngăn cản!
Giữa tia lửa tóe ra từ giữa hai lưỡi kiếm, Tân Nam vẫn bình an vô sự, nhưng một giọt máu đỏ tươi lại rơi xuống mặt cậu ta.
Tân Nam ngẩng đầu nhìn, liền thấy kiếm Tùy Ý đã đâm vào cánh tay Tần Phong!
Bởi vì Tân Nam ngăn cản làm vướng chân Tân Phong! Giờ. đây, chỉ với một đường kiếm sắc bén của Tùy Ý cũng có thể chọc nát yết hầu của Tần Phong!
Tân Phượng Uyển che miệng kinh ngạc, vội vã hét lên: "Tiêu Lâm, dừng tay!"
Tiêu Lâm đương nhiên không để ý đến nàng, hẳn nhìn thẳng vào mắt Tân Phong nói: “Hôm nay, người hủy hoại danh tiếng của em gái huynh chính là Chu Hành. Hăn đã chủ động gây sự với ta trước khi vào thi. Hắn nói cái gì mà em gái huynh dịu dàng lễ độ rót canh cho hắn với vẻ vô cùng đắc ý".
Tân Nam điên cuồng gật đầu: "Huynh trưởng, chuyện này là thật, chuyện này là Chu Hành khơi mào trước! Mọi người đều nghe thấy!"
Tân Phượng Uyển cứng người, như thể một gáo nước lạnh vừa tạt thẳng vào người nàng. Mặt nàng còn đỏ và nóng hơn lúc bị Tiêu Lâm đánh, những lời vừa rồi cứ như những viên gạch đập vào đầu nàng!
"Tiêu Lâm tôi hôm nay vì nể tình nghĩa giữa lão tướng quân và tổ phụ của ta nên sẽ giả vờ như không có chuyện gì xảy ra", thanh kiếm Tùy Ý mang đầy sát khí đột ngột thu lại, "Tiêu Lâm lạnh lùng nói tiếp: "Lần sau huynh muốn giết ta thì nhớ tìm lý do nào hợp lý một chút".
Ý tại ngôn ngoại, Tiêu Lâm đang mắng vốn anh em nhà họ Tần đều vô liêm sỉ, hành xử như những kẻ hạ lưu. Tiêu Lâm lạnh lùng thu kiếm lại, ném cho Bạch Khởi. Bạch Khởi nhận lấy, tra kiếm vào vỏ.
Tân Phong mặt đỏ lên, cúi đầu quát Tân Nam: "Tên khốn Chu Hành kia đâu?"
"Hắn... Hẳn bị giam", Tân Nam lí nhí đáp, sau đó thuật lại chuyện xảy ra hôm nay.
"Cái gì?" Tân Phong sắc mặt tái nhợt.
Thân thể mảnh dẻ của Tân Phượng Uyển mềm nhữn ra, nàng sắp đứng không vững!
Không phải nàng lo lắng Tiêu Lâm xảy ra chuyện, mà huynh trưởng là quan trong triều, nếu dính vào một vụ án giết người thì sẽ bất lợi cho hẳn ta. Vì một kẻ tiện nhân như Tiêu Lâm mà bị dồn vào thế khó thì quả thực không đáng!
Thanh kiếm của Tân Phong tên là Kinh Hồng, là thanh kiếm tam đẳng của Côn Ngô Các. Thanh kiếm này một khi rút ra là sẽ có kẻ phải mất mạng.
Tân Phong nổi tiếng là người quyết đoán trong quân đội, thanh kiếm này mặc dù không so được với Tùy Ý đệ nhất kiếm nhưng vẫn sắc bén đáng sợ và vô cùng uy lực!
Kinh Hồng và Tùy Ý va chạm vào nhau, tiếng kim loại va đập chói tai khiến những người khác phải bịt tai lại.
Tân Phong sửng sốt, quả nhiên không hổ là đệ nhất kiếm! Tiêu Lâm, một kẻ từ nhỏ chưa từng luyện võ, lại có thể chặn được đòn tấn công của Kinh Hồng!
Hai người như bị điện giật tách ra, đứng cầm kiếm trong tay. Tân Phong giờ phải tính toán lại về trận chiến này, vừa rồi hắn ta có 90% cơ hội thắng, nhưng hiện tại hắn ta cảm thấy hơi lấn cấn, cơ hội thắng chỉ có 60%.
Người nhà họ Tần ai nấy lòng nóng như lửa đốt, chỉ có Bạch Khởi vẫn đứng sừng sững như cây thông, không hề quan tâm đến sát ý nồng nặc đang tỏa ra.
Tân Phong thật sự có ý sát hại Tiêu Lâm, cho dù hiện tại cơ hội thắng không nhiều, hẳn ta cũng phải giết Tiêu Lâm một lần và mãi mãi. Hôm nay Tiêu Lâm đã xúc phạm danh dự em gái hẳn, việc này không thể tha!
Tân Nam lo lắng đến nỗi giậm chân bình bịch, giờ cũng không thể suy nghĩ nhiều nữa, cậu ta vội vã kéo tay áo Tần Phượng Uyển nói: "Tỷ! Không phải anh rể nói đâu! Chuyện bát canh kia là Chu Hành tự nói ral "
Tân Phượng Uyển giật mình, khí lạnh từ lòng bàn chân lan tới khuôn mặt nóng bừng của nàng, cái gì?
Tân Nam nói xong liền phi ra đè Tân Phong xuống: "Tân Bắc! Ta ngăn cản huynh trưởng, mau đi cản anh rể đi!"
Tân Bäc hoảng sợ gật đầu, nhäm mắt chạy tới trước mặt Tiêu Lâm!
Tùy Ý đang chém tới, sắp xuyên qua cổ họng Tân Bắc!
Tân Phong trợn to hai mắt, ở khoảng cách này hẳn ta không đủ thời gian ngăn cản Tiêu Lâm!
Tân Phượng Uyển hét lên: 'Không được!"
Tân Bắc cảm giác được thanh kiếm lướt qua bên tai mình, Tiêu Lâm lạnh lùng nhìn Tân Bắc. Ánh mắt lạnh lùng này khiến Tân Bắc rùng mình, Tiêu Lâm đi qua cậu ta, tiến tới áp sát Tân Phong!
Tân Phong muốn đẩy Tân Nam ra: "Tránh ra! Hôm nay ta phải giết kẻ này!"
"Huynh trưởng! Tại sao phải làm đến nước này vì một người ngoài?”
Tân Nam ngày thường vốn là người hay nói đùa, nhưng lúc này còn lý trí hơn cả anh chị em mình. Cậu ta sống chết không chịu tránh ra, hét lên với Tiêu Lâm: "Anh rể! Ta cầu xin huynh! Bỏ qua chuyện này đi!"
Nhà họ Tần trước nay có bao giờ cầu xin kẻ khác? Tần Phong cau mày: "Đồ vô dụng! Cút ra! Đệ cầu xin hắn làm gì!"
Tùy Ý lại chém tới, Kinh Hồng dùng hết sức ngăn cản!
Giữa tia lửa tóe ra từ giữa hai lưỡi kiếm, Tân Nam vẫn bình an vô sự, nhưng một giọt máu đỏ tươi lại rơi xuống mặt cậu ta.
Tân Nam ngẩng đầu nhìn, liền thấy kiếm Tùy Ý đã đâm vào cánh tay Tần Phong!
Bởi vì Tân Nam ngăn cản làm vướng chân Tân Phong! Giờ. đây, chỉ với một đường kiếm sắc bén của Tùy Ý cũng có thể chọc nát yết hầu của Tần Phong!
Tân Phượng Uyển che miệng kinh ngạc, vội vã hét lên: "Tiêu Lâm, dừng tay!"
Tiêu Lâm đương nhiên không để ý đến nàng, hẳn nhìn thẳng vào mắt Tân Phong nói: “Hôm nay, người hủy hoại danh tiếng của em gái huynh chính là Chu Hành. Hăn đã chủ động gây sự với ta trước khi vào thi. Hắn nói cái gì mà em gái huynh dịu dàng lễ độ rót canh cho hắn với vẻ vô cùng đắc ý".
Tân Nam điên cuồng gật đầu: "Huynh trưởng, chuyện này là thật, chuyện này là Chu Hành khơi mào trước! Mọi người đều nghe thấy!"
Tân Phượng Uyển cứng người, như thể một gáo nước lạnh vừa tạt thẳng vào người nàng. Mặt nàng còn đỏ và nóng hơn lúc bị Tiêu Lâm đánh, những lời vừa rồi cứ như những viên gạch đập vào đầu nàng!
"Tiêu Lâm tôi hôm nay vì nể tình nghĩa giữa lão tướng quân và tổ phụ của ta nên sẽ giả vờ như không có chuyện gì xảy ra", thanh kiếm Tùy Ý mang đầy sát khí đột ngột thu lại, "Tiêu Lâm lạnh lùng nói tiếp: "Lần sau huynh muốn giết ta thì nhớ tìm lý do nào hợp lý một chút".
Ý tại ngôn ngoại, Tiêu Lâm đang mắng vốn anh em nhà họ Tần đều vô liêm sỉ, hành xử như những kẻ hạ lưu. Tiêu Lâm lạnh lùng thu kiếm lại, ném cho Bạch Khởi. Bạch Khởi nhận lấy, tra kiếm vào vỏ.
Tân Phong mặt đỏ lên, cúi đầu quát Tân Nam: "Tên khốn Chu Hành kia đâu?"
"Hắn... Hẳn bị giam", Tân Nam lí nhí đáp, sau đó thuật lại chuyện xảy ra hôm nay.
"Cái gì?" Tân Phong sắc mặt tái nhợt.
Thân thể mảnh dẻ của Tân Phượng Uyển mềm nhữn ra, nàng sắp đứng không vững!