Mục lục
[Dịch] Phong Lưu Pháp Sư (Dị Thế Chi Phong Lưu Đại Pháp Sư)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

A Nặc muốn mang Long Nhất tới phòng hắn tại lầu bốn nhưng Long Nhất chỉ vào khu vực được cách ly bởi ma pháp kính dành cho kim liệp nhân nói: “Vào bên trong nhìn qua một chút.”

A Nặc không dám có ý kiến gì, dẫn Long Nhất đi vào khu tửu ba dành riêng cho kim liệp nhân.

Khu vực dành cho kim liệp nhân không quá rộng nhưng bố trí so với bên ngoài thì tốt hơn rất nhiều. Ở giữa có một vũ đài, đó là nơi các nhạc công cùng vũ công diễn tấu các nhạc khúc mà khách nhân lựa chọn. Chính vì vậy phong cách biểu diễn khi thì cuồng dã, khi thì thanh tĩnh, nhưng cũng rất có phong vị.

Khu vực đặc biệt bên cạnh có một khối nhiệm vụ bài thật lớn, một bên viết những nhiệm vụ mới nhất lên trên, còn bên kia thì viết những nhiệm vụ có độ khó khăn cao rất rõ ràng.

Long Nhất âm thầm gật đầu, thật sự là tốt. Khu vực tửu ba đặc biệt này không chỉ mười phần sáng tạo, hơn nữa lại còn kết hợp giữa thời gian nhàn rỗi cùng nhiệm vụ, vô cùng xảo diệu.

Hai người ngồi tại một góc, lựa chọn hai chén rượu.

“A Nặc, A Pháp Nhĩ đâu?” Long Nhất uống một ngụm ruợu, một mặt đánh giá tình hình các kim liệp nhân xung quanh rồi hỏi.

“Hồi bẩm thiếu gia, A Pháp Nhĩ tại Cuồng Long đế quốc đã phát triển Kim liệp nhân công hội một cách cẩn thận chắc chắn. Đến nay thì nó đã được mở rộng ra, cho nên ta cùng A Pháp Nhĩ sau khi thương lượng liền quyết định phát triển ở Thương Nguyệt thành.” A Nặc trả lời.

“Tốt lắm, rất tốt.” Long Nhất gật đầu tán thưởng, rồi lập tức nói: “A Nặc, ngươi có biết tại sao ta tổ chức công hội này?”

“Thiếu gia muốn thu thập tất cả các thế lực mạo hiểm giả tại Thương Lan đại lục, để họ ra sức vì thiếu gia.” A Nặc cung kính đáp. Kim liệp nhân công hội mặc dù do hắn cùng A Pháp Nhĩ một tay quản lý, nhưng kế hoạch ban đầu là do Long Nhất nói cho bọn họ. Hơn nữa nếu như không có Long Nhất cung cấp nguồn tài chính hùng hậu cùng với sức mạnh của Tây Môn gia tộc duy trì thì Kim liệp nhân công hội cũng không có khả năng phát triển như thế này, chắc chắn sẽ bị Dong binh công hội tiêu diệt.

“Tốt, hiện tại thời gian cũng đã hết, ngươi đi phát ra vài nhiệm vụ ngay bây giờ đi. Ta muốn mức kim thưởng thật cao cho đầu của những nhân vật cao tầng của Ngạo Nguyệt đế quốc. Nhớ kỹ là kim thưởng thật sao, ngươi đã hiểu chưa?” Ánh mắt Long Nhất lóe lên tinh quang, cười hắc hắc nói.

A Nặc ngây người nói: “Thiếu gia, cái này … …”

Long Nhất liếc mắt là biết A Nặc đang lo lắng, liền cười nói: “Ngươi không cần phải lo lắng. Nếu Ngạo Nguyệt đế quốc vẫn như là trước kia thì đương nhiên không dám công bố nhiệm vụ ám sát một cách công khai. Nhưng hiện tại Ngạo Nguyệt đế quốc đang như chó nhà có tang, đánh chó thì tin tưởng rằng mọi người đều rất thích, ngươi hãy đi làm đi.

A Nặc vâng lời xoay người bước đi, trong lòng cũng hiểu ra. Như vậy xem ra Long Nhất mười phần nắm chắc tại Ngạo Nguyệt đế quốc.

Trong chốc lát, bên kia truyền lại một trận huyên náo, thỉnh thoảng lại có thanh âm ồn ào truyền ra.

“Lão thiên a, một vạn tử tinh tệ để mua đầu một thành chủ của Ngạo Nguyệt đế quốc, mười vạn tử tinh tệ để để mua đầu các quan viên chủ chút, trăm vạn tử tinh tệ để mua đầu hoàng tử Ngạo Nguyệt đế quốc, năm trăm vạn tử tinh tệ để mua đầu hoàng đế Ngạo Nguyệt đế quốc.” Một vài người đọc to tiền thưởng của nhiệm vụ vừa mới đưa ra. Tiền thưởng cao như vậy khiến mọi người đều động tâm, thấp nhất cũng là một vạn tử tinh tệ, số tiền đó cũng đủ cho một gia đình sống sung túc dư thừa cả đời.

Thanh âm huyên náo vang lên lập tức thu hút ánh mắt của mọi người tại khu vực đặc biệt của kim liệp nhân. Một vài người trước ngực có dấu hiệu tử tinh của kim liệp nhân cũng đứng dậy vây quanh. Mức thưởng cao nhất là năm trăm vạn tử tinh tệ thật sự hấp dẫn. Nếu như đoạt được số tiền thưởng này thì có thể xưng phú khả địch quốc. Nhiều đế quốc, trong quốc khố cũng chỉ có vài trăm vạn tử tinh tệ.

A Nặc quay trở lại ngồi cạnh Long Nhất rồi nói: “Thiếu gia, chỉ trong vài ngày tất cả tửu ba của Kim liệp nhân công hội đều được thông báo hết, tin rằng sẽ truyền khắp cả đại lục.

“Tốt lắm, A Nặc, ngươi đợi lát nữa thêm vào một điều nữa, không chỉ người của Kim liệp nhân công hội mới có thể tiếp nhận nhiệm vụ, tuy nhiên tiền thưởng sẽ giảm 1/5 đối với những người không thuộc Kim liệp nhân công hội.” Long Nhất cười hắc hắc nói. Hắn tin tưởng rằng không lâu sau khi có sự giúp sức của Địa tinh tộc, liên quân hai đế quốc sẽ có thể rất nhanh công phá phòng ngự tuyến Á Đặc Tư. Đến lúc đó nhiệm vụ này sẽ làm cho Ngạo Nguyệt đế quốc đại loạn, những kẻ sợ chết này sẽ còn ai nguyện ý giữ chức quan để chờ chết? Đến lúc đó sẽ dễ dàng tiêu diệt Ngạo Nguyệt đế quốc.

“Vâng thiếu gia.” A Nặc cung kính đáp.

“Nhưng còn một vài vấn đề. Kim liệp nhân công hội phải nhanh chóng thành lập phân hội tại tất cả các thành thị của Nạp Lan đế quốc, đến lúc đó có thể hình thành một mạng lưới thông tin khổng lồ. Ngươi cần phải thành lập một tổ tình báo tiến hành sưu tập phân loại thông tin, ta sẽ cho người đến trợ giúp ngươi.” Long Nhất tiếp tục nói. Mục tiêu chính của hắn là để cho Kim liệp nhân công hội cùng Thiên võng tình báo kết hợp với nhau.

Sau khi nói chuyện cùng với A Nặc, Long Nhất một mình rời khỏi kim liệp nhân tửu ba. Lúc này trời đã tối, không còn ánh nắng chiếu xuống, Thương Nguyệt thành có vẻ mát mẻ hơn rất nhiều.

Lúc này Thương Nguyệt thành đã khôi phục lại sự náo nhiệt phồn hoa, chuyện nhị vị hoàng tử tranh giành quyền lực đã trôi qua. Quân đội Nạp Lan đế quốc đã tiến vào các đại thành thị, tin tức thắng trận truyền về khiến cho dân chúng thoải mái hơn nhiều. Một số người tư tưởng cổ hủ không ủng hộ Nạp Lan Như Nguyệt cũng đã dần dần có thay đổi.

Long Nhất nhìn thấy hết những điều này, có chút tự hài lòng, thế cục vừa mới bắt đầu rối rắm đã dần dần sáng sủa hơn. Ngạo Nguyệt đế quốc đang lo lắng về sự tồn vong, Nạp Lan đế quốc thì đang trông ngóng. Còn bên trong Cuồng Long đế quốc thì có tranh đấu giữa Tây Môn gia tộc cùng hoàng tộc Long thị, mặc dù chưa có ngã ngũ nhưng mọi người đều có thể thấy được là Tây Môn gia tộc đang chiếm ưu thế lớn.

“Vũ, chờ ta.” Một âm thanh dế thương từ phía sau lưng Long Nhất truyền đến, tiếp theo là một làn hương thơm, Mộc Hàm Yên yêu kiều xuất hiện bên cạnh Long Nhất.

Long Nhất mỉm cười đưa mắt nhìn Mộc Hàm Yên, sắc mặt không chút biến đổi, nhún vai hỏi: “Ngươi không phải là đang uống rượu sao? Như thế nào lại vừa tắm xong?”

Sắc mặt Mộc Hàm Yên khẽ thay đổi, chỉ từ câu nói này của Long Nhất đã biết hắn đã phát hiện ra nàng tại tửu ba, nàng mỉm cười trả lời: “Kim liệp nhân tửu ba không phải là của ngươi? Ngươi không biết tại lầu ba có chỗ tắm rửa, nước lạnh như đá, thật sự là thoải mái a.”

“Còn có chỗ tắm? Nam nữ tắm chung sao?” Long Nhất hai mắt sáng ngời, cười xấu xa hỏi.

“Cút đi, đầu óc toàn nghĩ xấu. Ta nghĩ ngươi nhất định muốn rình trộm.” Mộc Hàm Yên nhìn Long Nhất một cách quyến rũ.

“Ta mà lại là người như thế sao? Trừ phi những người tắm ở đó đều là mỹ nhân.” Long Nhất cười nói.

Mộc Hàm Yên khẽ nhếch miệng cười, hiển nhiên vô cùng thích thú.

Hai người bước đi bên cạnh nhau, bất tri bất giác đã đi tới bên bờ biển.

“Lão bản nương, ngươi dẫn ta đến chỗ này làm gì, thật khó để tưởng tượng giống hôm đó?” Long Nhất cười xấu xa, nhìn khối cự thạch cách đó không xa.

Khuôn mặt Mộc Hàm Yên đỏ hồng, không cam lòng yếu thế bèn nói: “Là ai sợ ai a.”

Long Nhất nhìn bốn phía xung quanh, lúc này vẫn còn sớm, nhưng ở bãi biển đã có nhiều người đến để hưởng thụ không khí mát lạnh, thật khó để làm gì. Hắn bất đắc dĩ đưa tay bóp mạnh mông Mộc Hàm Yên một cái.

Mộc Hàm Yên kêu nhẹ một tiếng, đưa tay cấu vào bên eo Long Nhất, đàn bà trời sinh đã có khả năng cấu véo, Mộc Hàm Yên tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Hai người trêu đùa một phen rồi nằm xuống bãi cát, Mộc Hàm Yên gối đầu lên tay Long Nhất.

“Phỏng chừng vài ngày nữa Quang Minh giáo hoàng Tra Nhĩ Tư sẽ tới". Mộc Hàm Yên đột nhiên nói ra một câu.

“Uh, ta biết.” Long Nhất nhìn những vì sao mỹ lệ trên bầu trời rồi trả lời.

“Ta nghĩ cuối cùng ngươi cũng hiểu được Tra Nhĩ Tư không chỉ đơn giản tới Thương Nguyệt thành để chấp thuận cho Nạp Lan Như Nguyệt đăng quang, nói không chừng hắn có thể gây bất lợi đối với ngươi. Nhưng đó chỉ là trực giác, không có căn cứ.” Mộc Hàm Yên suy tư nói.

Long Nhất gác chân lên, lời Mộc Hàm Yên cũng khiến hắn phải cân nhắc. Tra Nhĩ Tư tới Thương Nguyệt thành mục đích chính là vì Quang Minh thần bài. Bởi vì hắn muốn có được sức mạnh của Quang Minh thần bài cho nên hắn sẽ không dám làm thương tổn bản thân mình, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ không cho người đến uy hiếp mình. Chẳng hạn như Nạp Lan Như Nguyệt không thể không đề phòng.

“Ngươi nói đúng, lão thần côn Tra Nhĩ Tư khẳng định là có mục đích, xem ra ta phải suy nghĩ tìm ra biện pháp.” Long Nhất trầm ngâm một lát rồi nói.

Ngay lúc này Long Nhất cùng Mộc Hàm Yên đều quay lại nhìn về bên phải bầu trời.

“Hắc Ám khí tức cùng Quang Minh khí tức đang di động tới đây. Hắc Ám khí tức ở phía trước, Quang Minh khí tức ở phía sau và xem ra mạnh hơn Hắc Ám khí tức.” Mộc Hàm Yên mở miệng nói.

“Ngươi nói đúng, thực lực chênh nhau không nhiều lắm.” Long Nhất ngạc nhiên nhìn Mộc Hàm Yên.

“Ngươi tựa hồ đã quên ta có Bạch Vũ, cảm giác của nó linh mẫn hơn ta nhiều.” Mộc Hàm Yên cười nói.

Hai người mới nói vài câu thì Quang Minh khí tức cùng Hắc Ám khí tức đã nhanh chóng tiếp cận, bằng mắt thường đã có thể nhìn thấy.

Một đạo bạch quang lóe lên, ẩn ước nghe được tiếng kêu đau đớn từ trên không trung, hắc bào nhân quay cuồng rồi rơi xuống, oanh một tiếng rơi vào trong cát. Mọi người ở bốn phía kinh hãi kêu lên, tìm cách né tránh.

Một hồng ảnh chợt lóe lên, một người vận hồng y tế tự từ trên trời hạ xuống, mũ trùm đầu của nàng bị gió thổi rơi xuống, hé lộ ra khuôn mặt xinh tươi như ngọc, mái tóc dài tung bay theo gió, trông giống như tiên nữ hạ phàm.

“Khả Hinh … …” Long Nhất nhíu mày.

Ngay lúc này thân hình hắc bào nhân lóe lên một làn khói, thân hình nhanh chóng lướt đi, khô trảo trong phút chốc đã tóm trúng một tiểu cô nương xinh đẹp cách đó không xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK