Mục lục
[Dịch] Phong Lưu Pháp Sư (Dị Thế Chi Phong Lưu Đại Pháp Sư)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ðừng có định chuồn đi. Ngươi chạy được hòa thượng chứ chạy sao được chùa. Trừ phi ngươi không định sống tại Mễ Á công quốc nữa." Long Nhất hắc hắc cười uy hiếp nói.

Lâm Na tức thì khựng lại, cúi đầu ủ rũ đi theo vào. Nàng không khỏi thầm tự trách mình. Biết rõ tên xú tiểu tử này lắm mưu nhiều kế, chính mình vì sao vẫn khăng khăng không tin điều đó. Giờ thảm thật rồi, phải hạ mình làm thị nữ nghe hắn sai bảo, lại cũng biết chắc rằng hắn sẽ làm khó dễ nàng thế nào. Tên sắc lang hắn không lẽ bắt nàng nằm lên giường chỉ để sưởi ấm không thôi. Dựa theo luật của Thương Lan đại lục, chỉ cần chủ nhân yêu cầu, thị nữ phải có nghĩa vụ bồi tiếp ngủ nghỉ. Nếu hắn đưa ra yêu cầu loại này thì nàng phải đối phó sao đây? Nghĩ tới nghĩ lui gương mặt xinh tươi của Lâm Na bỗng trở nên nóng bừng.

Hừ, nếu hắn dám đưa ra yêu cầu loại này bổn tiểu thư sẽ cho hắn thành hoạn quan, Lâm Na miên man suy nghĩ trong lòng. Long Nhất còn chưa nói gì, nàng liền đã lên kế hoạch biến hắn thành hoạn quan, chẳng biết Long Nhất hay được có tức giận đến mức đem nàng ra treo lên rồi hành hung một cách dã man không.

Bọn tiểu thư phu nhân quý tộc Mê Tình cư vừa thấy Long Nhất anh tuấn tiến vào địa phương chưa từng có giống đực đặt chân đến này, đều không khỏi tò mò nhìn hắn chằm chằm, lại thấy nụ cười xấu xa cố hữu của Long Nhất cùng khí chất khó tả từ người hắn toát ra, mọi con mắt đều biến thành hình quả tim. Một vài quý phụ thiếu thốn tình cảm lại còn liếc mắt đưa tình loạn cả lên, trắng trợn trổ nòi câu dẫn, làm cho Long Linh Nhi như ăn phải giấm chua, tâm trạng đại phát, hỏa hệ ma pháp nguyên tố tập trung, làm nhiệt độ lập tức tăng lên vài độ.

Bối Toa dẫn nhóm Long Nhất đi tới một căn phòng xa hoa ở lầu hai, còn Long Nhất cũng tò mò nhìn khắp nơi đánh giá. Mê Tình cư này được tu sửa rất đặc biệt, có phong cách riêng, nhưng thật chẳng biết mục đích là gì, chỉ có đứa trẻ lên ba mới tin rằng Mễ Á hoàng hậu không có âm mưu ma quỷ gì.

"Long Nhất, chàng quen biết Bối Toa à?" Long Linh Nhi đợi Bối Toa đi ra ngoài phân phó chút việc, liền nắm tay Long Nhất hỏi.

"Biết chứ, điều này mà còn phải hỏi sao? Tại hoành đoạn sơn mạch của Thú nhân tộc đã quen nàng ta." Long Nhất cười thừa nhận. Thiếu nữ này vốn là một hũ giấm một khi bị chọc tức sẽ bị nàng quấy nhiễu không ngừng, vậy cứ tự giác là tốt nhất.

"Ngươi đúng là con quỷ hoa tâm, chỗ nào cũng trêu hoa ghẹo nguyệt." Lâm Na ở một bên châm dầu vào lửa.

Long Linh nhi cắn cắn môi rồi cũng không nói gì nữa. Long Nhất chính xác là một kẻ đa tình, nơi nơi lưu tình, câu dẫn được một hồ nữ xinh đẹp cũng không gì là kỳ quái. Bất quá trong lòng nàng lại thấy không thoải mái, sớm biết thế đã không tới nơi này.

Long Nhất buồn cười nhìn Long Linh Nhi đang tức giận, bàn tay ở dưới gầm bàn bèn với ra nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, ngón tay cạ cạ lên lòng bàn tay nàng ta.

Long Linh Nhi cấu mạnh một cái lên tay Long Nhất, tức tối lườm hắn một cái, nhưng khóe miệng lại lộ ra tia tiếu ý.

Ăn uống thỏa mãn một hồi tại Mê Tình Cư thì cũng là lúc bóng tối đã bao trùm hết mọi vật.

"Tiểu hồ ly. Cảm tạ thịnh tình khoản đãi của ngươi. Bất quá Mê Tình cư của ngươi không lẽ chỉ đơn thuần là ăn cơm uống trà sao, còn có tiết mục nào khác a." Long Nhất nhìn Bối Toa cười hỏi.

Bối Toa cười cười đáp: "Đương nhiên. Ở đây chúng ta còn có phòng tắm hơi sáng tạo độc đáo, đặc biệt lại được các cô gái hồ tộc trẻ đẹp hầu hạ, các ngươi có muốn thử qua một chút không."

"Phòng tắm hơi, sao ta chưa từng nghe nói qua a?" Tây Môn Vô Hận nói.

"Tắm hơi có tác dụng làm đẹp làn da giữ gìn nhan sắc. Hơn nữa có thể giúp cho toàn thân đều được thư giãn, cực kỳ thoải mái. Các ngươi thử một lần sẽ biết." Bối Toa mỉm cười giải thích. Trừ lúc đối mặt với Long Nhất, nàng cơ bản có thể luôn luôn duy trì nụ cười đáng yêu như thế.

Nghe Bối Toa nói, Tây Môn Vô Hận tam nữ lập tức nóng lòng muốn thử.

"Hay là ta đi cùng các nàng ha." Long Nhất cười nói.

"Đi chết đi." Ba nữ tử đồng thanh cười mắng.

Kết quả tất nhiên là Long Nhất một đại nam nhân phải đi tắm riêng một mình. Khi hắn bước vào phòng tắm làm bằng gỗ mờ mịt hơi nước, trong lòng không khỏi tự nhủ, cái này không phải giống nhà tắm hơi của tiền thế sao? Vì sao cũng được phát minh ở dị thế này.

Hạ thân quấn một chiếc khăn tắm, Long Nhất nằm xuống một chiếc ghế gỗ, tịnh không dùng nội lực hoặc tinh thần lực hộ thể, mặc cho mồ hôi ròng ròng chảy xuống, một lần nữa trải qua cảm giác thoải mái của việc tắm hơi.

Két một tiếng, cửa phòng tắm đột nhiên bị đẩy ra. Long Nhất hai mắt vẫn nhắm chặt. Hắn sớm đã biết tiểu hồ nữ Bối Toa đó sẽ nhân cơ hội tới đây.

Nhìn cơ thể tráng kiện của Long Nhất hiển lộ ra ngoài, gương mặt xinh xắn của Bối Toa đỏ lên, cái đuôi to trắng như tuyết ở sau kiều đồn cũng không kiểm soát được run lên. Nàng ngồi xuống cách Long Nhất khá xa, mở miệng nói: "Long Nhất, lời thỉnh cầu của cô cô ta ngươi cân nhắc thế nào rồi?"

Long Nhất mở đôi mắt sáng rực, đột nhiên ôi chao một tiếng kêu lên: "Đau lưng quá, cơ bắp cứng hết cả rồi, mau tới giúp ta xoa bóp đi."

"Ngươi…" Bối Toa tức giận nghẹn lời, nhưng vì đại nghiệp của Hồ tộc nàng đành phải nhẫn nhịn.

Bối Toa ngồi xuống bên cạnh Long Nhất, còn hắn lật mình nằm úp sấp trên ghế, lộ ra một mảng lưng cường tráng. Nhìn những giọt mồ hôi lấm tấm trên người Long Nhất, trái tim Bối Toa đột nhiên đập mạnh một cái, chỉ cảm thấy lúc này thân thể Long Nhất tản phát ra hấp dẫn lực kinh người, không ngờ lại làm cho nàng miệng khô lưỡi nóng.

"Đừng nhìn đến ngây người như vậy chứ. Ngươi có thể vừa nhìn vừa xoa bóp mà, không tính phí cho ngươi đâu." Long Nhất chế nhạo cười nói.

"Ai thèm nhìn thân thể đáng buồn nôn của ngươi chứ, miếng thịt lợn không ai thèm mua." Bối Toa hừ một tiếng, bàn tay nhỏ bé run rẩy hướng về phía bả vai Long Nhất, vừa tiếp xúc với da hắn bàn tay như bị điện giật run lên, nàng có thể cảm giác được cơ bắp dưới da của hắn ẩn tàng một sức lực bùng nổ.

Bối Toa bắt đầu xoa bóp bả vai phía sau của Long Nhất. Ngọc thủ nhỏ nhắn di chuyển nhẹ nhàng trên người khiến cho Long Nhất rên lên thoải mái. Bối Toa nghe thấy mặt đỏ tim gõ thình thịch, nàng sẵng giọng: "Ngươi đừng giống như giết heo kêu loạn lên, khó nghe quá."

"Ha ha, không biết hân thưởng. Được rồi, vừa rồi ngươi mới hỏi ta cái gì?" Long Nhất cười hỏi.

"Ta hỏi ngươi lời cô cô ta thỉnh cầu ngươi cân nhắc thế nào rồi?" Bối Toa nặng nề đáp.

"Ôi, chuyện đó à, ta chưa có thời gian suy xét. Ngươi giúp ta xoa bóp thật tốt, nói không chừng ta thân thể thoải mái liền suy xét minh bạch ngay đấy." Long Nhất hắc hắc cười nói.

Bối Toa hừ một tiếng, cố sức ấn mạnh lên Long Nhất nhưng vẫn nghe hắn kêu lên: "Dùng sức, hãy dùng lực ấn, bên trái một chút, bên phải một chút, ôi, thoải mái quá đi mất."

Bối Toa xoa bóp khoảng nửa canh giờ, không những hai tay mỏi nhừ lại còn phải nghe Long Nhất hồ ngôn loạn ngữ, không khỏi hung hăng vỗ mạnh lên lưng hắn một cái.

"Ui chao, ngươi mưu sát thân phu a." Long Nhất hét lớn một tiếng kêu đau.

"Ngươi nói bậy, ta đánh chết ngươi." Bối Toa tức giận đánh túi bụi vào người Long Nhất.

"Đừng đánh, đừng đánh nữa, ngươi đánh bậy đi đâu vậy? Tiểu huynh đệ của ta với ngươi không cừu không oán." Long Nhất đang cùng Bối Toa đùa nghịch vui vẻ, nhìn thấy một quyền Bối Toa đánh nhầm về phía tiểu khố, bèn ngay lập tức nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé có mưu đồ của nàng.

Bối Toa kêu to một tiếng, tránh thoát khỏi tay Long Nhất, xoay người quay lưng về phía hắn.

"Thỉnh cầu của cô cô ngươi ta cũng suy xét qua, điều kiện rất mê người. Chỉ là mĩ nữ mà Hồ tộc các ngươi biếu tặng bao gồm cả ngươi sao?" Long Nhất hắc hắc cười hỏi.

"Ngươi đừng có vội đắc ý, ta một khi chưa luyện thành Thiên cực ảo thuật thì không thể thất thân." Bối Toa bật thốt ra, nhưng ngay lập tức lại phát hiện ngôn ngữ có chút sơ thất, muốn thu lại nhưng đã không còn kịp rồi.

"Thế thì một khi ngươi luyện thành Thiên cực ảo thuật thì có thể theo ta đúng không?" Quả thật, lập tức Long Nhất chộp lấy thất thố của nàng, nhìn tròng trọc vào thân thể khêu gợi của nàng.

Bối Toa xấu hổ tức giận trừng mắt với Long Nhất, chỉ cảm thấy chủ đề này thật có chút ám muội. Hơn nữa hai người cô nam quả nữ ở chung một phòng, mà Long Nhất lại bán thân xích lõa, nhất thời làm cho sự ám muội tăng thêm vài phần.

Long Nhất thấy chọc ghẹo cũng đã tới giới hạn, nói tiếp nữa khẳng định tiểu hồ ly này sẽ đóng sầm cửa bỏ đi. Hắn thôi không cười nữa, nghiêm chỉnh nói: "Thỉnh cầu của cô cô ngươi ta còn chưa suy xét cẩn thận cho lắm. Ngươi không phải đã bắt đầu tu luyện Thiên cực ảo thuật sao? Chờ ngươi luyện thành Bách biến phân thân ta sẽ có câu trả lời cho ngươi."

Bối Toa trong lòng run lên, cũng không biết có phải là Long Nhất cố ý hay không. Tu luyện tới Bách biến phân thân nàng liền có thể làm cái việc vợ chồng, hắn nói lời này chẳng phải là còn có ý tứ bên trong a?

Kỳ thật suy nghĩ của nàng lại đổ oan cho Long Nhất. Hắn chỉ là có ấn tượng với thuật Bách biến phân thân đó nên buột miệng thốt ra, căn bản là không nghĩ tới khía cạnh đó.

Bối Toa gật gật đầu rồi bối rối đi ra khỏi phòng tắm, nhưng lại bị Long Nhất gọi giật lại.

"Ngươi còn có việc gì nữa?" Bối Toa xoay người hỏi.

Long Nhất từ không gian giới chỉ lấy ra một cái áo choàng lông cáo trắng như tuyết, đưa cho Bối Toa nói: "Cám ơn tấm hồ cừu của nàng đêm đó, thật sự nó rất ấm áp."

Ánh mắt Bối Toa sáng lấp lánh nhìn Long Nhất, nhớ lại câu chuyện đêm đó. Nàng cũng không biết tâm trạng lúc đó bị làm sao mà sự tình từ nhỏ đến lớn đều đem kể cho hắn nghe. Sau khi hắn ngủ còn đem áo choàng Hồ tộc ra phủ lên người hắn trong khi nàng lại chịu rét run cầm cập đi xuống núi. Không ngờ nổi hắn còn giữ cái áo đến tận bây giờ, chẳng lẽ hắn có hảo cảm đối với mình? Bối Toa trong lòng bắt đầu hồ tư loạn tưởng.

Bối Toa không nhận tấm áo, gương mặt xinh đẹp phớt hồng nói: "Cái áo lông cáo này ta tặng cho ngươi, ngươi cứ giữ đi." Nói xong liền xoay người chạy ra khỏi phòng tắm.

Long Nhất ngạc nhiên, nhìn cái áo lông cáo kiểu nữ trong tay. Hắn lắc đầu cười cười. Tặng cho hắn? Chẳng lẽ còn muốn kêu hắn mặc đồ phụ nữ để thu hút mục quang a.

Tối muộn, đoàn người Long Nhất rời Mê Tình cư, mỗi người da dẻ đều như bị hấp hơi mũm ma mũm mĩm.

"Oa, tắm xông hơi quả là rất thoải mái, lần sau phải thỉnh giáo Bối Toa làm như thế nào, về nhà ta cũng làm một cái giống thế để hưởng thụ." Lâm Na trên đầu vẫn còn đọng vài giọt nước nói.

"Đúng vậy, thêm nữa kỹ thuật của mấy hồ nữ cũng tốt lắm, thân thể sao mà thoải mái quá, hình như ngay cả thể trọng cũng giảm đi vài cân." Long Linh Nhi cũng cười phụ họa.

Ba thiếu nữ dọc đường đi líu ra líu ríu đàm luận về cái nhà tắm xông hơi tân kì đó, còn Long Nhất tự nhiên là bị lạnh lùng quẳng sang một bên.

Lâm Na tất nhiên là về nhà ngủ. Long Linh Nhi vốn muốn được ôm Long Nhất cùng ngủ, nhưng Tây Môn Vô Hận kiên quyết kéo nàng đi cùng, kêu là có chuyện riêng tư giữa hai nàng cần phải nói. Đáng thương cho Long Nhất lại trơ trọi một mình.

Tự nhiên bị bỏ lại một mình, Long Nhất cũng không định quay trở lại lữ điếm, trong ký túc xá vẫn có một đại mĩ nhân như hoa như ngọc đang chờ hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK