Mục lục
[Dịch] Phong Lưu Pháp Sư (Dị Thế Chi Phong Lưu Đại Pháp Sư)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sao lại xuất hiện ảo giác, thật là…, lần sau nếu nhìn thấy tên xấu xa kia nhất định sẽ đá hắn hai cước”. Lâm Na lắc đầu thì thào tự nói, liền đem theo nội y, xoay người đi về phòng. Chiếc khăn tắm nho nhỏ che đậy bờ mông đầy đặn lúc lắc theo từng bước đi.

Long Nhất trợn tròn mắt, nghe Lâm Na tự nói thầm mà muốn khóc không được, muốn cười cũng chẳng xong. Bỗng chốc hắn hô to: “Lâm Na, ngươi mộng du cái gì đấy? Thấy chủ nhân mà cũng không chào hỏi.”

Lâm Na bỗng nhiên chấn động, hai tay run rẩy nắm chặt, nhưng nàng rất nhanh đã phản ứng lại.

"Không có khả năng, không có khả năng ……" Lâm Na quay đầu lại, trong nháy mắt phát hiện Long Nhất đang nhìn nàng, ánh mắt như muốn nhìn xuyên thấu thân thể thanh xuân của nàng.

"A ……" Lâm Na rốt cục hậu tri hậu giác phản ứng lại, cả kinh kêu một tiếng, chạy vội vào phòng, đóng sập cửa lại.

"Hắn đã trở lại, hắn thật sự đã trở lại, làm sao bây giờ?" Lâm Na đi tới đi lui trong phòng, tâm thần bất định. Vừa nghe được Long Nhất tự xưng chủ nhân, chẳng lẻ tên xú nam nhân này còn muốn nàng thực hiện lời hứa, lúc đầu chính hắn chủ động nói không muốn nàng làm thị nữ, lúc này có đánh chết nàng cũng không thừa nhận nàng là thị nữ.

"Bất quá, ta để làm sao phải hoảng hốt, làm sao phải sợ hắn, thật là khờ." Lâm Na đột nhiên tự hỏi, lộ ra vẻ tươi cười, mang theo một chút điêu ngoa, cũng mang theo một chút cao ngạo.

Vừa xoay người, Lâm Na nhìn vào ma pháp kính. Bộ ngực sữa lộ ra một nửa, cặp đùi thon dài hoàn toàn lộ ra ngoài. Vừa nghĩ lúc nãy bộ dáng này đã bị tên Long Nhất kia nhìn thấy, trên mặt không khỏi nóng bừng.

“Khó trách hắn vừa rồi đại sắc lang này nhìn ta chăm chú như vậy. Bất quá không biết hắn thấy cơ thể ta thế nào?” Lâm Na đi đến tủ quần áo, mặc một chiếc nội y gợi cảm, ngắm nhìn thân thể ngạo nhân của nàng trong ma pháp kính.

“Lâm Na, ngươi làm gì bên trong vậy? Có muốn ta vào trong giúp ngươi một chút không?” Tiếng nói của Long Nhất từ bên ngoài truyền đến khiến tâm thần Lâm Na bỗng nhiên hoảng hốt, vội vàng mặc quần áo rồi mở cửa đi ra ngoài.

Long Nhất chậm rãi đi đến, ngắm nhìn đánh giá một lượt. Nhìn một đống quần áo trên giường liền hắc hắc cười: “Đây là phòng của nữ hài tử sao? Quả thật so với lợn cũng không hơn là bao.”

Lâm Na có chút xấu hổ, trong phòng quả thật vô cùng hỗn loạn. Nàng vốn định tắm rửa xong rồi thu dọn một chút. Ai ngờ tên Long Nhất này tự nhiên xông tới.

“Ngươi đi ra ngoài đi, không nên bước vào phòng nữ nhân. Ngươi chưa được sự đồng ý của ta đã đi vào.” Lâm Na đẩy tay Long Nhất, muốn hắn ra ngoài.

“Ta vào phòng thị nữ phải được sự đồng ý của ngươi sao?” Long Nhất hắc hắc cười, liền ngồi lên giường, thưởng thức trên giường đa số là nội y trong suốt. Tất cả đều là của Lệ Nhân Phường. Xem ra trình độ quản lý của Mộc Hàm Yên thật là tốt, đã đặt phân điếm kinh doanh đến tận đây rồi.

“Ai là thị nữ của ngươi? Đấy là chuyện hai năm trước rồi.” Lâm Na nói.

Long Nhất nhún vai cười cười, cũng không muốn tranh cãi. Hai năm trước quả thật hắn đã buông tha cho nàng. Vừa ngắm nhìn Lâm Na, hai năm nay quả thật nàng diễm lệ không ít. Mái tóc đỏ ẩm ướt trông hơi rối. Cũng vì đó mà trông nàng cảm giác có chút lôi cuốn không thể nói lên lời.

“Nhìn cái gì? Móc mắt ngươi bây giờ.” Lâm Na bị Long Nhất săm soi, cả người không được tự nhiên, không khỏi lớn tiếng quát.

Long Nhất lấy lại tinh thần, tay quệt mũi, miệng không khỏi cười khổ. Vừa rồi nhất định là ảo giác. Tính tình Lâm Na này quả thật so với mẫu bạo long Liễu Như còn muốn kinh khủng hơn.

“Ông nội ngươi đâu?” Long Nhất cũng không so đo với nha đầu kia. Hai năm nay, ma pháp lực của nàng đã thăng tiến nhiều. Nha đầu này tính tình điêu ngoa hỏa bạo nhưng ma pháp tiến bộ không ít.

Sao ta phải nói cho ngươi? Ta và ngươi không quen không biết.” Lâm Na hừ một tiếng, đầu tựa một bên, trên khóe miệng xuất hiện nụ cười nhạt.

“Không quen sao? Ta lại nghĩ cũng ra rất quen à” Long Nhất chớp chớp mắt, hắc hắc cười rộ lên.

“Ai quen với ngươi? Đừng thấy người sang bắt quàng làm họ.” Lâm Na nói, ngữ điệu khinh bỉ, ánh mắt liếc nhìn Long Nhất.

“Như vậy à? Thế thì ta nghĩ cần phải dùng một chút phương pháp đặc thù chứng minh quan hệ của chúng ta. Ngươi nói đi, quan hệ của chúng ta nên ở mức nào? Mức bảy, mức tám hay mức chín?” Long Nhất liếc mắt nhìn Lâm Na, ánh mắt không hề có hảo ý.

“Đương nhiên là…a, ngươi muốn làm gì?” Lâm Na nói cứng. Vừa mở miệng đã thấy Long Nhất cười quỷ dị, lại thấy trên người hắn toát ra khí tức nguy hiểm.

“Không làm gì cả, chỉ là làm cho quan hệ giữa chúng ta biến ra như lời ngươi nói thôi.” Long Nhất hắc hắc cười nói.

Trống ngực Lâm Na đánh dồn dập, mạnh miệng đáp: “Ngươi…nếu ngươi dám làm loạn, ta liền thiêu chết ngươi.”

“Ta há sợ sao? Ngươi đó nha, hai năm rồi vẫn chỉ là ma đạo sỹ. Hai năm trước ngươi đã không phải là đối thủ của ta, dám chắc bây giờ có thể không?” Long Nhất vuốt vuốt râu cằm, ra điều suy nghĩ, khóe miệng nở nụ cười âm độc, ánh mắt nhìn Lâm Na tựa như nhìn một con tiểu kê (con gà con).

Lâm Na nghe Long Nhất nói không khỏi run người. Ở tuổi của nàng tu luyện đến ma đạo sĩ đã có thể coi là thiên tài. Nhưng trước mặt Long Nhất thì chẳng là gì.

“Lại đây.” ngón tay Long Nhất hướng Lâm Na ngoắc ngoắc.

“Lại thì lại.” Lâm Na đột nhiên cười, tiến về phía trước hai bước, đột nhiên hướng về phía cửa bay vút đi. Chỉ là chân nàng vừa bay lên khỏi mặt đất đã bị một cỗ lực lượng ngạnh sanh lôi kéo lại.

“Ở trước mặt ta cũng muốn chạy, ngứa mông rồi sao?” Long Nhất chẳng biết từ lúc nào đã chạm tới thân thể Lâm Na, bàn tay to lớn đang đặt ở đai lưng nàng.

“Ta nhận thua, nói cho ngươi biết ông nội ta đang ở đâu có được không?” Lâm Na không dám phản kháng mà chịu lùi bước. Mặc dù nàng còn rất nhiều chiêu thức phòng ngự chưa có xuất, nhưng nàng biết sử dụng trước mặt Long Nhất không có bao nhiêu tác dụng.

“Muộn rồi, bây giờ phải để cho chúng ta hảo hảo quen thuộc mới được.” Long Nhất cười hắc hắc, tay kéo mạnh. Lâm Na không tự chủ được ngã nhào vào lồng ngực hắn.

Nhìn Lâm Na cười mang theo thần sắc bối rối, Long Nhất vươn ngón trỏ gãi nhẹ cái cằm xinh đẹp của nàng.

Trong phút chốc, Lâm Na đã khôi phục lại tinh thần, bắt đầu giãy dụa mãnh liệt, đã định khai mở phong ấn tại giới chỉ để thi phóng liệt diễm kháng cự. Nhưng nàng lại hoảng sợ khi phát hiện xung quanh nàng hoàn toàn không hề có ma pháp nguyên tố, một chút cũng không cảm ứng được.

“Lĩnh vực! Ngươi đã đạt tới đại ma đạo sư?” Lâm Na lập tức phản ứng, kinh hãi nhìn Long Nhất.

“Thật thông minh, đã biết là uổng phí tâm cư như vậy thì hãy để cho thiếu gia hảo hảo dạy ngươi như thế nào mới là một nữ hài tử tốt.” Long Nhất vuốt ve cái cằm xinh đẹp của nàng, rồi chuyển tới vuốt ve gáy bóng loáng trắng mịn, chỉ một chút nữa là tới bờ vai thon thả xinh đẹp (trình văn của mình dạo này vãi chưởng J)

Thân thể mềm mại của Lâm Na bỗng nhiên chấn động, cắn chặt răng, khuôn mặt nở nụ cười, hai con mắt nhắm chặt.

Lâm Na thân thể mềm mại chấn động, cắn chặt răng, đôi mắt xinh đẹp nhắm lại.

“Hình như tim ngươi đập hơi nhanh đấy.” Long Nhất cười cười nói. Hắn cảm giác được tốc độ hô hấp của Lâm Na gia tăng nhanh chóng.

"Ngươi tim đập, trống ngực hơi bị nhanh đấy" Long Nhất trêu chọc, cảm giác được Long Linh Nhi Lâm Na hô hấp, hít thở gia tăng.

Lâm Na không nói, chỉ là khóe mắt mơ hồ có chút ướt át.

Long Nhất cũng không muốn đùa cợt quá mức, bàn tay vỗ lên bờ mông đầy đặn của Lâm Na hai cái, vừa định triệt khứ lĩnh vực, tựu oành một tiếng, lĩnh vực của hắn liền rung động, một cổ khổng lồ hỏa hệ ma pháp nguyên tố nhanh chóng tiến đến.

Hồng ảnh chợt lóe, trong phòng xuất hiện một người, râu tóc đỏ quạch, không phải hỏa hệ đại ma đạo sư Phổ Tu Tư thì là ai?

"Lão bất tử, đã lâu không thấy a." Long Nhất hắc hắc cười nói với Phổ Tu Tư, một bên râu mép lúc trước bị hắn tước đoạn đã dài ra không ít.

Phổ Tu Tư kinh ngạc đánh giá Long Nhất, than thở: "Tiểu tử thúi này, đây là lôi thần lĩnh vực trong truyền thuyết sao, mới ngắn ngủn hai năm a, ngươi cũng là người đầu tiên tu luyện lôi hệ ma pháp đến cảnh giới này, tiểu tử ngươi sau này đừng xuất hiện trước mặt ta, làm cho lòng người đổ kị."

"A a, Lão bất tử, ngươi thì lại chẳng tiến lên chút nào, hai năm rỗi vẫn dừng tại chỗ. Xem ra Thương Lan đại lục hỏa hệ đệ nhất cũng chỉ là hư danh thôi." Long Nhất khinh thường nhún nhún vai.

Phổ Tu Tư nhất thời tức giận đến râu mép dựng đứng, trừng con mắt, nhưng là hết lần này tới lần khác không có cách nào phản bác, đụng với tên quái thai Long Nhất hắn chỉ có thể tự nhận xui xẻo, thực lực của hắn tăng lên quá kinh khủng, mới hai mươi mấy tuổi đã đạt tới trình độ mà hắn hao hết cả đời mới đạt được, luận về tống hợp thực lực hắn so với lão còn mạnh hơn.

Hai người đồng thời triệt đi lĩnh vực, Phổ Tu Tư nhìn Long Nhất còn cầm bàn tay bé nhỏ của Lâm Na, đột nhiên hắc hắc cười gian nói: "Tiểu tử thúi, ngươi lại vừa khi dễ ta cháu gái ta sao."

"Đúng rồi, đúng rồi, ông nội, ông còn không tới hắn còn phi lễ cháu nữa đó." Lâm Na dùng sức rút tay về, ủy khuất hướng Phổ Tu Tư đạo, con mắt đắc ý quét về phía Long Nhất.

Phổ Tu Tư sao còn không biết Long Nhất, hai năm trước hắn có thể cự tuyệt Lâm Na làm thị nữ, phải biết rằng thị nữ đều phải nghe lời chủ nhân, kể cả là phục vụ trên giường. Nhưng hai năm sau hắn như thế nào lại có ý với cháu gái mình như vậy? Hơn nữa, tiểu tử thúi này bên người đều là quốc sắc thiên hương, các nàng hoặc là thiện giải nhân ý hoặc hoạt bát đáng yêu, cháu gái mình dung mạo còn có thể sánh vai, nhưng về phương diện tính cách thì khác xa.

"Như vậy a, tiểu tử thúi, ngươi phải có trách nhiệm với cháu gái ta." Phổ Tu Tư trầm nghiêm mặt nói, trong lòng lại trực bật cười, có lẽ có thể thừa dịp này đẩy cháu gái ra ngoài, đỡ phải hàng ngày tìm mình gây phiền toái.

"A …… ông nội ……" Lâm Na sợ ngây người, nhất thời cũng không biết nói gì.

Cặp lông mày Long Nhất giãn ra, trên môi nở nụ cười kì quái ngắm nhìn Phổ Tu Tư.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK